Máy tính và các thiết bị điện tử có thể khiến giấy - bút ngày càng mai một, nhưng chữ viết tay có thể giúp gia tăng sự tập trung trong lớp học và đẩy mạnh hiệu suất học tập, trong khi gõ phím không làm được điều đó, theo kết quả một nghiên cứu mới. Các nhà khoa học tại Đại học Princeton và Đại học California (Mỹ) nhận thấy những sinh viên có thói quen viết ghi chú bằng tay thường tỏ ra vượt trội hơn, so với nhóm sinh viên gõ ghi chú của họ thông qua máy tính. Cụ thể, người viết tay ghi chú thường học tốt hơn, ghi nhớ thông tin lâu hơn, và dễ dàng hơn trong việc nắm bắt các ý tưởng mới. “Ghi chú bằng tay giúp ghi lại suy nghĩ của tôi tốt hơn so với việc gõ phím”, Kenneth Kiewra - chuyên gia tâm lý giáo dục tại Đại học Nebraska (Lincoln, Mỹ), người nghiên cứu sự khác biệt trong cách ghi chép và thiết lập thông tin, cho biết.
Kể từ khi những cây bút đầu tiên làm từ sậy ra đời để viết lên giấy cói, ghi chú được xem là chất xúc tác cho việc học thuật giả kim, bằng cách biến những gì chúng ta nghe và nhìn thấy thành một bản ghi đáng tin cậy, để dùng cho các nghiên cứu sau này hoặc hồi tưởng. Thật vậy, có những thứ tồn tại ở chữ viết tay tạo ra các kích thích não, đã được chứng minh qua việc phân tích ảnh não. “Ghi chép là một quá trình thay đổi liên tục”, nhà tâm lý học nhận thức Michael Friedman đến từ Đại học Harvard, người chuyên nghiên cứu về các hệ thống ghi chú, cho biết. “Bạn đang thay đổi những gì bạn lắng nghe trong tâm trí”.
Ảnh: WSJ
Các nhà nghiên cứu đã xem ghi chú là một đề tài quan trọng trong gần một thế kỷ qua. Mặc dù vậy, mãi cho đến gần đây họ mới tập trung vào sự khác biệt, gây ra bởi các công cụ mà chúng ta sử dụng để nắm bắt thông tin. Ghi chú bằng bút chì - vật dụng lần đầu tiên được sản xuất hàng loạt vào thế kỷ 17, vốn không có quá khác biệt so với sử dụng bút máy - được cấp bằng sáng chế vào năm 1827; hay bút bi (nhận bằng sáng chế năm 1888); hoặc bút phớt đánh dấu (cấp bằng sáng chế vào năm 1910). Tuy nhiên ngày nay, hầu như tất cả các sinh viên đại học đều có máy tính xách tay; các slide bài giảng là phương tiện chính để học tập; và tiếng gõ lộc cộc của bàn phím trên giảng đường đại học là điều không hiếm gặp.
“Nhìn chung, những sinh viên ghi chép trên lớp thông qua máy tính có thể tạo nhiều ghi chú hơn, đồng thời dễ dàng bắt kịp nhịp độ của bài giảng hơn, so với những người ghi chú nguệch ngoạc bằng bút mực hay bút chì”, các nhà nghiên cứu phát hiện. Sinh viên đại học thường gõ ghi chú cho các bài giảng với tốc độ khoảng 33 từ mỗi phút. Trong khi người viết ghi chú ra giấy mất khoảng 1 phút cho 22 từ.
Kể từ khi những cây bút đầu tiên làm từ sậy ra đời để viết lên giấy cói, ghi chú được xem là chất xúc tác cho việc học thuật giả kim, bằng cách biến những gì chúng ta nghe và nhìn thấy thành một bản ghi đáng tin cậy, để dùng cho các nghiên cứu sau này hoặc hồi tưởng. Thật vậy, có những thứ tồn tại ở chữ viết tay tạo ra các kích thích não, đã được chứng minh qua việc phân tích ảnh não. “Ghi chép là một quá trình thay đổi liên tục”, nhà tâm lý học nhận thức Michael Friedman đến từ Đại học Harvard, người chuyên nghiên cứu về các hệ thống ghi chú, cho biết. “Bạn đang thay đổi những gì bạn lắng nghe trong tâm trí”.
Ảnh: WSJ
Các nhà nghiên cứu đã xem ghi chú là một đề tài quan trọng trong gần một thế kỷ qua. Mặc dù vậy, mãi cho đến gần đây họ mới tập trung vào sự khác biệt, gây ra bởi các công cụ mà chúng ta sử dụng để nắm bắt thông tin. Ghi chú bằng bút chì - vật dụng lần đầu tiên được sản xuất hàng loạt vào thế kỷ 17, vốn không có quá khác biệt so với sử dụng bút máy - được cấp bằng sáng chế vào năm 1827; hay bút bi (nhận bằng sáng chế năm 1888); hoặc bút phớt đánh dấu (cấp bằng sáng chế vào năm 1910). Tuy nhiên ngày nay, hầu như tất cả các sinh viên đại học đều có máy tính xách tay; các slide bài giảng là phương tiện chính để học tập; và tiếng gõ lộc cộc của bàn phím trên giảng đường đại học là điều không hiếm gặp.
“Nhìn chung, những sinh viên ghi chép trên lớp thông qua máy tính có thể tạo nhiều ghi chú hơn, đồng thời dễ dàng bắt kịp nhịp độ của bài giảng hơn, so với những người ghi chú nguệch ngoạc bằng bút mực hay bút chì”, các nhà nghiên cứu phát hiện. Sinh viên đại học thường gõ ghi chú cho các bài giảng với tốc độ khoảng 33 từ mỗi phút. Trong khi người viết ghi chú ra giấy mất khoảng 1 phút cho 22 từ.
Các nhà nghiên cứu tại Đại học Washington vào năm 2012 từng cho thấy những học sinh ghi chú bằng máy tính, khi trải qua bài kiểm tra ngay cuối tiết học, có thể ghi nhớ một cách chi tiết bài giảng và thực hành có phần nhỉnh hơn, so với các bạn cùng lớp dùng bút để chi chú. Được biết trong thử nghiệm này có sự tham gia của 80 sinh viên. Mặc dù vậy, lợi thế đó có thể chỉ là tạm thời. Chỉ 24 giờ sau, các học sinh ghi chú bằng máy tính lại quên đi những gì mà họ đã gõ, theo kết quả một số nghiên cứu. Ngoài ra, các ghi chú chứa nhiều thông điệp cũng chưa chắc giúp họ ghi nhớ tốt hơn. Ngược lại, những người ghi chép bằng tay có thể nhớ được thông tin bài giảng dài hơn và nắm chắc các khái niệm đã được trình bày trong lớp, thậm chí một tuần sau đó họ vẫn nhớ. Các chuyên gia cho rằng quá trình viết ra giấy giúp mã hoá thông tin sâu hơn trong bộ nhớ nhóm người này. Bên cạnh đó, chữ viết được cho là giúp việc rà soát tốt lại tốt hơn vì nó có tổ chức hơn.
Ảnh: Fortune
Trong 3 thí nghiệm được thực hiện vào năm 2014, nhà tâm lý học Pam A. Mueller tại Đại học California ở Los Angeles (UCLA - Mỹ) đã sắp xếp cho các sinh viên nghe các buổi hội thảo về một loạt các chủ đề khác nhau, và yêu cầu họ ghi chú lại hoặc thông qua bàn phím hoặc nhờ giấy bút. 67 sinh viên tham gia thử nghiệm được kiểm tra ngay sau đó, và tiếp tục làm một bài test ở tuần kế tiếp, sau khi được trao cho 1 cơ hội xem lại ghi chú.
Những sinh viên sở hữu các ghi chú ngắn gọn bằng chữ viết tay, dường như đã tư duy mãnh liệt hơn về những gì họ viết, và ‘tiêu hóa’ điều họ nghe một cách vô cùng kỹ lưỡng. Trong khi đó, người sử dụng máy tính xách tay gõ những gì họ nghe được vào ghi chú, từng từ một. Khi kiểm tra, “các thí sinh ghi chú bằng chữ viết tay tỏ ra tốt hơn đáng kể, so với các sinh viên ghi chú bằng laptop, mặc dù trên thực tế họ (nhóm ghi chú bằng máy) có nhiều ghi chú hơn để xem xét”, tiến sĩ Mueller cho biết. “Sở hữu nhiều ghi chú không giúp họ hồi tưởng tốt hơn”. Vấn đề nằm ở chỗ những người đánh máy có khuynh hướng gõ ghi chú của họ một cách nguyên văn, theo những gì họ nghe. “Trớ trêu thay, những tính năng khiến việc ghi chú bằng laptop trở nên lôi cuốn, với khả năng để ghi chép nhanh hơn, lại chính là nguyên nhân làm giảm hiệu suất học tập”, tiến sĩ Kiewra nói.
Ảnh: npr.org
Trong một thí nghiệm, tiến sĩ Mueller cũng từng đưa ra cảnh báo rằng sinh viên sử dụng máy tính xách tay cần tránh viết ghi chú một cách nguyên văn, vì nó sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu quả của họ sau này. Họ không thể tự giúp mình. “Xu hướng ghi chép rập khuôn trên máy tính thực sự rất khó để phá vỡ”, bà nói. "Có vẻ như hành động gõ, gõ và gõ đã thực sự ăn sâu vào tâm trí, ngay cả khi bạn biết rằng điều đó chẳng có lợi cho hiệu suất của bạn”. Mặc dù các nghiên cứu về những phương pháp ghi chú đều đã được tiến hành dưới quy mô phòng thí nghiệm, song, những phát hiện từ đó có thể áp dụng cho bất cứ trường hợp nào, khi chúng ta cố gắng thu thập những suy nghĩ của chính mình bằng văn bản, cho dù trong một lớp học, một cuộc họp làm ăn hay trong văn phòng của bác sĩ, các chuyên gia cho biết.
Giảng đường đại học thường được lấp đầy bởi các các sinh viên đánh máy. Tại Đại học Princeton, khoảng ⅔ số sinh viên ghi chép bài học bằng máy tính xách tay, trong khi con số đó tại UCLA thì không quá một nửa . Tại trường Đại học Bắc Carolina, khoảng 41% sinh viên trong một cuộc khảo sát gần đây cho biết họ sử dụng máy tính xách tay để ghi chép trong lớp. “Tại Princeton, đó là một biển MacBook”, Tiến sĩ Mueller nói. “Rất ít sinh viên ghi chép bằng chữ viết tay”. Bất kỳ một phương pháp ghi chú nào đều có cái tốt và cái chưa tốt. Trong khi ghi chú bằng chữ viết tay có thể giúp chúng ta ghi nhớ lâu hơn, cách thức này cần phải được cải tiến.
Quảng cáo
Ảnh: sott.net
Tại Đại học Nebraska, tiến sĩ Kiewra tiến hành 16 thí nghiệm để đánh giá một cách đầy đủ về các ghi chú viết tay, và phát hiện ra rằng những người này thường viết ra khoảng ⅓ hoặc nhiều hơn những gì họ nghe trên giảng đường. Hơn nữa, trong lúc vội vàng để theo kịp bài giảng của giảng viên, mọi người thường bỏ qua những phần quan trọng, thất bại trong việc ghi lại bối cảnh, và bỏ qua các chi tiết quan trọng. Nguyên do là vì các yếu tố này thường đòi hỏi tính tập trung, mà việc ghi chép thì lại là tác nhân làm xao nhãng. Tiến sĩ Kiewra nhớ lại khi ông vẫn còn là một sinh viên, một trong những giáo sư của ông ‘ban hành’ lệnh cấm ghi chú trong lớp học vì ông muốn học sinh phải toàn tâm chú ý đến bài học. Thay vào đó, giảng viên sẽ chịu trách nhiệm cung cấp ghi chú cho cả lớp.
Tuy nhiên, vị tiến sĩ của chúng ta khi ấy đã không tuân theo những gì mà thầy của ông mong muốn, và lén để laptop dưới đùi để gõ gõ. Thế nhưng một ngày đẹp trời, giáo sư bắt quả tang Kiewra thực hiện hành vi không được phép đó. “Mr. Kiewra, anh được phép ghi chú trong lớp học của tôi sao?”, ông hỏi. Chàng sinh viên kia bối rối trả lời: “Em chỉ đang viết một bức thư cho một người bạn ở quê”. “Ôi ơn Chúa! Vậy mà tôi cứ nghĩ rằng anh đang viết ghi chú”, giáo sư đáp.
Nguồn: Wall Street Journal, Ảnh: Businessinsider