"Cô từng hỏi, năm tháng nào với anh là tuyệt vời nhất?
Năm tháng nào là buồn nhất?
Anh nói đó là tuổi trẻ, năm tháng ấy anh chưa từng lo sợ mất bất cứ thứ gì, anh không gượng ép bản thân cố gắng gìn giữ một mối quan hệ hay bất cứ ai. Mọi thứ cuộc đời anh đến bây giờ có lẽ đó là lúc anh thấy mình được sống tự nhiên nhất, không đắn đo, không do dự, dám vì một người mà bất chấp cũng dám sẵn lòng từ bỏ thứ mình không nắm chắc trong tầm tay…
Cuộc đời này, sợ rằng có lẽ sẽ chẳng khi nào anh còn được thấy mình dũng cảm như thế nữa.
Năm tháng buồn nhất cũng chính là tuổi trẻ, anh chưa học được thế nào là hết lòng vì một người hay làm một việc gì, anh không nhớ mình đã bỏ lỡ biết bao nhiêu điều tốt đẹp, bỏ lỡ biết bao nhiêu người đã từng trân trọng mình mà đến mãi sau này khi cánh cửa thanh xuân đã đóng sầm lại anh mới giật mình nhận ra điều đó.
Điều anh muốn giữ lại nhất bây giờ vẫn là tuổi trẻ năm ấy, chẳng phải anh ham muốn níu giữ thanh xuân, mà anh muốn giữ lại những mối quan hệ từng rất đẹp và những người anh từng rất nhớ, để mai này mỗi khi bất chợt nhớ lại biết mình không mất ai, sống mũi chẳng cay mà day dứt cũng chẳng còn.
Có thể vài năm sau vẫn câu hỏi đó nhưng thứ anh muốn giữ sẽ không riêng gì những hồi ức đẹp, hay những người anh vô tình đánh mất, không riêng gì niềm vui, còn có cả những nỗi buồn, cả những trang sách cuộc đời từng muốn xé đi."
“Một đôi giày, lúc vừa mua, chỉ bám bẩn một chút đều sẽ cúi xuống mà lau cho sạch sẽ. Đi lâu rồi, dù cho có bị người ta dẫm lên một bước, bạn cũng hiếm khi cúi đầu mà ngó xuống.
Con người, bất luận đối với sự vật hay tình cảm đều thế. Lúc ban đầu, cô ấy chau mày một cái, bạn đều là đứng ngồi không yên. Sau này, có rơi nước mắt rồi, bạn cũng chẳng cảm thấy khẩn trương gì nữa.”
"Điều đáng buồn nhất trong tình yêu không phải là người chưa từng yêu mình, không phải là chúng ta không thể ở bên nhau, lại càng không phải bởi vì khoảng cách hay ly biệt.
Mà là năm tháng qua đi chợt phát hiện, rất nhiều thứ ta đã từng kiên trì, tất cả đều không đáng…"
"Đã từng có người hỏi tôi, cô độc và cô đơn rốt cuộc khác nhau như thế nào?
Một ngày nọ, rảo bước trên đường lớn, trời chợt đổ mưa, vội trú chân dưới mái hiên nhà, tìm khắp danh bạ điện thoại cũng chẳng biết phải tìm ai mang cho mình một chiếc ô, thời khắc đó, bạn chính là người cô độc. Còn cô đơn thì đơn giản lắm, là bạn an tĩnh đứng trú dưới mái hiên đợi mưa tạnh.”
❝Trên đời này không có một công việc nào mà không khổ cực, không có cuộc sống nào mà không phức tạp. Đừng nên tùy ý nổi giận, không ai nợ bạn cả. Hãy biết khiêm tốn, mất đi ắt sẽ có thể kiếm lại được, không cần quá so đo. Học cách chấp nhận sự thật, càng bỏ ra cố gắng thì sẽ nhận lại càng nhiều may mắn.
Nếu cuộc sống trải qua tốt đẹp, thì gọi là đặc sắc. Còn nếu cuộc sống trải qua thất bại, thì gọi là vượt qua. ❞
"Tôi nhận ra một điều quan trọng, rằng bất kể có chuyện gì xảy ra với mình vào ban ngày, quan trọng nhất là đến tối bạn vẫn có một chỗ để trở về. Trở về nơi có người mong chờ và vui mừng khi thấy bạn. Không có gì tệ hơn là sự cô đơn.”
"Có rất nhiều người kết hôn chỉ là vì muốn tìm một người cùng mình xem một bộ phim, chứ không phải là một người để mình chia sẻ tâm tình về bộ phim mà mình yêu thích. Nếu chẳng qua là vì tìm một người bầu bạn, tôi không muốn kết hôn, một mình tôi cũng có thể tìm được một người để xem phim cùng. Kết hôn là tìm một người để bản thân trải qua cuộc sống vui vẻ hơn, trân trọng hơn chứ không phải đơn thuần là tìm một người để cùng trả phí sinh hoạt thường ngày. "
“Mỗi một cuộc tình, khi nói lời tạm biệt, có người đi thì chắc chắn sẽ có người ở lại. Em không biết giữa việc đi và ở, việc nào khó hơn, cũng không thể biết giữa người đi và ở, ai đau lòng hơn, ai nhẫn tâm hơn.
Người đi chưa chắc đã thanh thản, người ở lại cũng chưa chắc đã nuối tiếc…”
"Bất cứ lúc nào đều không được từ bỏ sự nghiệp của mình. Sự nghiệp và tiền bạc vĩnh viễn sẽ không phản bội bạn, càng không bao giờ biết ngoại tình. Khi nói đến li hôn, một người có tiền, có sự nghiệp sẽ luôn tự tin hơn. Khi bàn luận đến chuyện li hôn của bạn, những người xung quanh cũng chỉ mắng kẻ còn lại là ngu ngốc."
"Sẽ rất ít người quan tâm đến việc bạn đã trả giá nhiều hay ít, cố gắng như thế nào, chống đỡ có mệt hay không, rơi có đau không, bọn họ chỉ nhìn vào vị trí cuối cùng mà bạn đứng, sau đó hâm mộ hoặc khinh thường."
"Có người làm bạn cảm động bao nhiêu lần mà bạn vẫn không yêu. Lại có người chỉ trao bạn một ánh nhìn là bạn muốn gửi cả trái tim cho người đó, Bạn không sai đâu, yêu mà. Quan trọng là đúng người hay không thôi."