Khai mau, anh thích em rồi phải không?
Cô ngồi trước mặt anh, tay chống cằm, hỏi câu như vạn tiễn xuyên tâm. Đối diện với đôi mắt ấy là mọi lời nói anh học từ đám bạn quân sư và trong sách định nói ra đến cổ thì tắc nghẹn vì đều bị cô nhìn thấy cả. Ngậm ngừng anh gãi đầu bối rối nói : Em biết rồi còn hỏi anh.
Có người cố tình moi hết tim mình ra cho bạn, nhưng bạn lại giả vờ không biết là vì bạn không thích.
Có người cố tình moi hết tim bạn ra, nhưng bạn lại giả vờ không đau là bởi vì bạn yêu.
"Một bóng người, một cuốn sách, một chén trà, một giấc mộng. Cũng chỉ có khoảnh khắc này, cô đơn lại khiến lòng người xao động như thế. Gió lạnh lật tung trang sách, mưa khói này khiến từ chương và câu chuyện trong cuốn sách ngập bụi, thấm đẫm hơi ẩm. Một mình dựa song cửa u vắng, ngắm ngõ nhỏ lát đá nơi góc ngoặt, một mái hiên cũ kỹ, che bóng nắng hắt xuống thềm”.