Mình thì nhiều khi chỉ mơ được ngủ đủ giấc 8 tiếng mỗi ngày, vậy mà thỉnh thoảng có ai nhờ chụp giùm căn hộ, công ty mới khai trương, hay mấy sản phẩm thú vị, vẫn lén vợ đi chụp giúp, tiền bạc thì lấy tượng trưng. lens thì thiếu cái nào thuê cái đó, đam mê rõ khổ. 😁
Đúng rồi, đi chụp dịch vụ thử đi các bạn. Freelance nho nhỏ hay làm cho agency bự bự cũng được, quan trọng là các bạn sẽ hiểu được áp lực của người làm dịch vụ.
Bình thường các bạn sắm 1 dàn máy rồi đi offline này nọ, ra công viên, quán cà phê ngồi chém gió nhiếp ảnh thế này thế kia các kiểu, nhưng thử nhận vài show chụp sản phẩm hay profile cho doanh nghiệp thôi là bạn sẽ nhận ra những điều đã chém nó chẳng có ý nghĩa gì hết. Bữa rồi mình đã nói hết lời về vấn đề thiết bị trong nhiếp ảnh thương mại nhưng nhiều bạn không chịu hiểu, bởi vì các bạn vẫn còn mang cái tư duy của người chụp chơi, chụp phong trào. Ở đây không phải mình đề cao nhiếp ảnh thương mại, cho rằng nhiếp ảnh thương mại là nhất còn những ai không làm dịch vụ là đồ bỏ, nhưng khi bạn coi nhiếp ảnh là một cái nghề cơm áo gạo tiền - danh vọng - sự nghiệp thì lúc đó mới phát triển được. Không có áp lực thì không có kim cương!
cảm ơn anh Khánh chia sẻ bài này. Quá hữu ích đối với em.
Vui nhưng phải kiếm tiền từ nó, không để nuôi sống nhưng nuôi đúng đam mê mới được.
Vừa tạo động lực, sự cố gắng với chịu khó hơn. Vừa giúp đầu óc đỡ lười nhác. hihi
1 cái vòng luẩn quẩn các bác ạ . e thì có việc làm rồi . nhiếp ảnh chỉ là sở thích . nhiều khi cũng muốn kiếm chút chi phí từ cái sở thích đó nhưng nhìn lại . xung quanh toàn những ng kiếm tiền chụp ảnh chuyên nghiệp . thì ai mà muốn làm với mình . và thời gian của m cũng ko cho phép để làm điều đó . công chức ngày 8tiếng . về rồi vk con vào nữa .
nên giờ vẫn chỉ dừng ở mức đam mê sở thích . có time thì chụp ko time thì chịu thôi .