“Điên rồ!” Đó là cảm nhận của nhiều người sau khi một trong những suất chiếu đầu tiên của Mission: Impossible Fallout kết thúc. Thực tế thì bên cạnh Bourne, mình vẫn đánh giá Mission: Impossible là series phim hành động có chất lượng đều đặn nhất, nếu không muốn nói là nhờ một phép màu nào đó, phần sau luôn hay hơn phần trước.
Fallout cũng vậy. Mô tả một cách ngắn gọn, sau Rogue Nation, mình có đôi chút ngờ vực vì phần trước đó đã quá đẳng cấp cả về cốt truyện, sự kịch tính và cả chất lượng những pha hành động. Cảnh lái mô tô rượt đuổi quá đã. Vậy là mặc định, mình nghĩ rằng Fallout sẽ phải vượt qua cái bóng của Rogue Nation nếu không muốn bị coi là một bộ phim vắt sữa.
Nhưng sau khi xem xong phim, mình nghĩ như thế này: Mission: Impossible 7 vài năm tới ra mắt (nếu có) sẽ phải cố rất nhiều để… vượt qua cái bóng của Fallout.
Fallout cũng vậy. Mô tả một cách ngắn gọn, sau Rogue Nation, mình có đôi chút ngờ vực vì phần trước đó đã quá đẳng cấp cả về cốt truyện, sự kịch tính và cả chất lượng những pha hành động. Cảnh lái mô tô rượt đuổi quá đã. Vậy là mặc định, mình nghĩ rằng Fallout sẽ phải vượt qua cái bóng của Rogue Nation nếu không muốn bị coi là một bộ phim vắt sữa.
Nhưng sau khi xem xong phim, mình nghĩ như thế này: Mission: Impossible 7 vài năm tới ra mắt (nếu có) sẽ phải cố rất nhiều để… vượt qua cái bóng của Fallout.
Bộ phim này tiếp nối những sự kiện xảy ra trong Rogue Nation. Trùm khủng bố Solomon Lane bị bắt, nhưng đám đàn em của hắn lại có những kế hoạch khác, và cốt truyện phim xoay quanh vài quả bom hạt nhân, những âm mưu của những kẻ nằm vùng bên trong cơ quan tình báo, và vài đả nữ đã xinh lại còn đánh nhau giỏi. Mình sẽ nhường phần này cho các bạn tự khám phá ngoài rạp. Không spoil, mất vui.
Tom Cruise một lần nữa lại vào vai Ethan Hunt, cùng những người đồng đội tại IMF lao vào những nhiệm vụ tưởng chừng không thể nào hoàn thành, tưởng chừng đã thua cuộc nhưng lại tìm ra cách đảo ngược tình thế (như mọi lần trước). Trong phần này, những cảnh hành động vẫn nghẹt thở, kịch tính, nhưng khó lòng có thể vượt qua được những phần trước. Thực ra thì pha bám máy bay chờ Benji mở cửa trong Rogue Nation là quá đỉnh rồi, nhưng không phải vì thế mà Fallout thua kém người anh đi trước.
Bản thân bộ phim cũng là tập hợp của những điều “bất khả thi” y hệt như cái tên vậy. Trước khi đoạn intro bắt đầu, khúc mở đầu của phim đã kịp “nhồi” cho khán giả một pha hack não. Và Fallout chơi đùa với người xem bằng những pha rượt đuổi, hành động kèm giữa những lần plot twist, tới mức chúng ta ngồi xem phim và chờ đợi sẵn sàng đến lúc cốt truyện đảo chiều, nhưng rồi vẫn bị bất ngờ vì có một đoạn phim kéo dài chỉ trong vòng 10 giây đồng hồ, khán giả phải há hốc mồm tận hai lần!
Mọi thứ trong phim diễn ra rất nhanh, cùng lúc rất gọn gàng, và cực kỳ thông minh.
Ở trung tâm của sự điên rồ đầy ngăn nắp đó chính là Tom Cruise. Thật sự khó tin nam tài tử này đang ở rất gần cái tuổi 60. Để dễ so sánh, Taken phần 1 công chiếu năm 2008, cũng là khoảng thời gian Liam Neeson 56 tuổi, bằng với Tom Cruise hiện tại. Thế nhưng trong Taken, vai diễn ông bố đi tìm cô con gái bị bắt cóc trông đầy bản lĩnh và kinh nghiệm nhưng bù lại là già nua và khù khoằm. Ethan Hunt thì khác hẳn, trẻ trung, phong độ và nhanh nhạy. Ném Ethan Hunt vào cùng một sàn đấu với Jason Bourne, mình không dám chắc ai chiến thắng.
Nhận định công bằng, Fallout có nhiều lỗ hổng, từ cốt truyện đến diễn xuất. Lấy ví dụ có những pha hành động mười mươi đối thủ có thể kết liễu Ethan cùng đồng đội nhưng điều đó không xảy ra, đơn giản vì aura nhân vật chính chăng? Hay diễn xuất của cô nàng Vanessa Kirby, tưởng chừng là một nhân vật mấu chốt của phim, hóa ra lại chẳng khác tý gì một bánh bèo đích thực trong lốt đả nữ. Các chị em đúng là cũng có lúc hơi khó đoán thật.
Quảng cáo
Những tất cả những điều đó hoàn toàn có thể được tha thứ nhờ vào diễn xuất của Ethan cùng đồng đội, cũng như cách mà câu chuyện được đạo diễn Christopher McQuarrie trải dài trong vòng gần 2 tiếng rưỡi của bộ phim. Cái hay mà Fallout đem lại được là nó tạo ra cảm giác căng thẳng từng giây từng phút nhưng lại chẳng hề mệt mỏi. Thậm chí ngay cả cảnh Tom Cruise và Henry Cavill hai đấu một ở nửa đầu phim cũng vậy.
Mọi thứ trắng toát, nhợt nhạt, chỉ có âm thanh ba con người chiến nhau tay không, tuyệt nhiên không có một nốt nhạc nào phát ra, hệt như cảnh James Bond hạ gục gã người đưa tin ở đầu Casino Royale vậy. Nó bắt người xem nín thở, mở to mắt theo dõi đến từng cái vung tay. Nếu đó không phải kịch tính, mình không tìm ra được từ khác để mô tả.
À đấy, suýt thì mình quên mất phim còn có cả Henry Cavill. Lý do mặt Superman trong Justice League tệ khủng khiếp chính là vì bộ râu trong phim này đấy! Nhưng tiếc thay Cavill hoàn toàn nhạt nhòa phía sau cái bóng của tiền bối Tom Cruise. Vai của anh cực kỳ có tiềm năng, nếu không muốn nói là nhiều đất diễn thứ nhì phim sau Ethan Hunt. Nhưng thực sự thì Cavill chưa thể vào vai tốt như người hâm mộ mong muốn.
Không sao, còn thời gian cho anh rèn giũa, mình thực sự không muốn cái mác “bình hoa di động” với vai diễn trong The Man From UNCLE bám theo suốt sự nghiệp.
Quảng cáo
Bản thân bộ phim cũng lôi cuốn tới mức, đến khi người xem nhận ra những điều mà phần phim nào cũng nhai đi nhai lại thì đã quá muộn. Cứ ở đầu phim, có không ít kẻ nghĩ rằng IMF không cần thiết, nhưng đến cuối phim thì nghĩ lại. Ấy là chưa kể những chiếc mặt nạ phần nào cũng có. Cliché y chang 007, nhưng vẫn khiến người xem bị cuốn theo mạch phim.
Tổng kết lại, Mission: Impossile Fallout đã làm được điều “bất khả thi”: Vượt qua Rogue Nation, và tạo ra một tiêu chuẩn mới toanh không chỉ cho cả series phim hành động này mà còn cả dòng phim hành động hình sự nói chung.
Đối với gu của mình, Fallout chỉ xếp sau Avengers: Infinity War xét về chất lượng những bộ phim bom tấn ra mắt mùa hè năm nay. Anh em bàn luận về phim hạn chế spoil cốt truyện để không ảnh hưởng tới những người chưa có điều kiện ra rạp nhé!