cái rút ra bài học cho bản thân từ bài viết hay từ " Van Gogh " đó chính là Động lực -))
Mình cũng đam về về nhiếp ảnh và ca hát . Nhưng m không may mắn vì gia đình mình không ủng hộ 2 điều đó và rất sợ mình đi quá sâu .
Cách đây vài năm trong 1 lần đi dự sinh nhật cháu của bà chị ở 1 trung tâm tổ chức sự kiện . mình thây có 1 sân khấu thi tuyển người hát tham gia một cuộc thi song ca cùng thần tượng do Cocacola tổ chức . Vì thích hát hò và đam mê nên m cũng nhảy lên làm bài cho vui . thấy họ xin số đt rồi nó có gì họ điện . đến tối khi về trong lúc chuẩn bị đi ngủ thi nhận được 1 cuộc gọi nói là m đã trúng tuyển thi vòng chung kết tổ chức vào đêm hôm sau . mình khá bất ngờ .
Sau khi nói với gia đình thì m chỉ nhận được cái lắc đầu , rồi hát hò gì thi thố làm gì đến lượt mày mà thi .
Thực sự cảm giác như rơi xuông vực vậy . Ngay cả ng yêu mình khi đó ( giờ là vk ) cũng không đồng ý cho mình đi .
Đã có lúc m định buông . Nhưng nghĩ lại đây là cơ hội để chứng tỏ khả năng mình đến đâu . Vậy là mình đã giấu gia đình mình bảo đi xuống cơ quan, nhưng thật chất mình đã đến điểm thi .
Giám khảo hôm đó là Quốc Thiên và Ngô kiến Huy . và điều m không dám nghĩ đến đã xảy ra . m chiến thắng trong cuộc thì và được song ca với Ngô Kiến Huy . sau lần đó gần như gia đình không ai dám ý kiến gì về việc m hát hò nữa -)
Còn đối vơi nhiếp ảnh cũng xuất phát tượng tự m luôn nhận được những câu như kiêu " hâm ngta thì o nhà m thì chui ra đuường chụp" rồi chụp có được tiền không . ....
Nhưng m bỏ qua tất cả . M vẫn sống cùng với đam mê và cả những lời nói đó . Điều quan trọng là m biét cân bằng giữa đam mê và cuộc sống thì chẳng có gì phải e ngại cả
" Cuộc sống sẽ chẳng là gì nếu chúng ta không cố gắng làm cái gì đó - Vincent Van Gogh "
Tranh của ông này cứ xoắn xoắn như lông cừu.
Tranh picasso thì như lấy mảnh thuỷ tinh vỡ ghép lại ( thi thoảng có cái tròn tròn ( cặp nhũ ấy) thì giống như lấy thêm hai cái bát úp vào=)))
Cảm nhận một người mù nghệ thuật..
Nói thiệt chứ cũng chả biết mấy cái tranh này nó đẹp ở chỗ nào! Có lẽ mình chưa đủ trình để hiểu! Nhưng mình nghĩ cái đẹp là 1 phạm trù cực kỳ trừu tượng. Mỗi người mỗi kiểu! Đẹp là do sự cảm nhận của bản thân mỗi người chứ không phải cứ số đông bảo đẹp là nó đẹp! Trừ một số tranh ảnh có nguyên tắc đẹp hay bản chất của nó đã đẹp sẵn vì những nguyên lý như bố cục, ánh sáng, sự chân thực, hay những câu chuyện trong bức ảnh.... đã được thừa nhận thì không nói làm gì!
Những câu nói này áp dụng đc hầu hết ở mọi lĩnh vực chứ ko riêng gì nhiếp ảnh, nhưng bảo chúng sẽ giúp một người chụp hình tốt hơn thì ko đúng. Chúng chỉ giúp ngta nhận ra đam mê của bản thân và kiên trì tới cùng với đam mê đó mà thôi. Có đam mê nhưng ko phải sở trường thì cũng ko bao giờ thành công nổi.