Nghệ thuật sống - cùng suy ngẫm

Benhimcoi
13/6/2008 10:2Phản hồi: 1.103
Hãy cùng chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa và đáng nhớ ở đây để chúng ta cùng thảo luận và học hỏi nhé!

Bạn chọn kết thúc nào?

Chuyện kể rằng ở một xứ sở nọ có chàng hoàng tử và một nàng công chúa yêu nhau, chẳng may, công chúa lâm bệnh nặng mà chết.

Chàng hoàng tử rất đau khổ, mỗi ngày chàng đều đến thăm mộ nàng, ngồi bên cạnh mộ nàng mà tưởng nhớ nàng, mà tiếc nuối về kỷ niệm. Lạ lùng thay, chẳng lâu sau, trên mộ nàng mọc lên một bông hoa, một bông họa rất đẹp. Hoàng tử rất yêu bông hoa ấy, hằng ngày chàng vẫn đều đặn đến thăm mộ nàng công chúa và chăm sóc cho cây hoa nhỏ. Cây hoa ấy rất hạnh phúc và ngỡ rằng hòang tử yêu hoa vì hoa đẹp, hoa thơm. Bông hoa ấy đã đem đến cho mọi người bao điều tốt đẹp, vì cứ mỗi lần người nào được ngửi hương thơm từ nó thì đều thấy mọi buồn phiền của họ như tan biến.

Cảm động, trời ban cho hoa một điều ước. Bông hoa rất sung sướng, và đã tự nhủ với lòng rằng, sẽ dùng điều ước đó để được trở thành một cô gái xinh đẹp, xứng đôi cùng hoàng tử, vì từ lâu hoa đã yêu hoàng tử mất rồi. Hoa chỉ chờ khi bình minh ló dạng, một ngày mới bắt đầu, hoàng tử sẽ đến thăm hoa như mọi ngày chàng vẫn đến, và hoa sẽ biến điều ước của mình thành hiện thực. Kìa, những tia sáng đầu tiên báo hiệu một ngày mới, cái vóc dáng thân quen của hòang tử đang rõ dần, và hoa hồi hộp lắm, tối hôm qua, cây hoa ấy đã dựng lên biết bao hình ảnh lãng mạn trong tương lai giữa hoa và hoàng tử, điều ước đang dần trở thành hiện thực.


Ôi, nhưng sao hôm nay trông hoàng tử buồn, hoàng tử ủ rũ thế, chuyện gì đã xảy đến với chàng? Hoàng tử lại đến bên hoa và hôm nay, khác những hôm trước, chàng tâm sự. Hoa lẳng lặng lắng nghe, thì ra hôm nay là tròn một năm ngày công chúa chết, và hoàng tử đang nhớ về công chúa, đang kể những kỷ niệm đẹp mà hai người từng có bên nhau. Và hoa đau đớn nhận ra rằng, cái lý do duy nhất mà chàng yêu hoa, chăm sóc cho hoa từng ngày vì chàng nghĩ hoa là hiện thân của công chúa. Chàng không yêu hoa như mọi người vẫn yêu hoa, chàng không yêu hoa vì hoa đẹp, hoa thơm, chàng yêu hoa vì chàng xem hoa là hiện thân của công chúa. Hoàng tử đã không biết rằng hoa đã rất đau khổ khi biết sự thật đó, hoa không muốn làm vật thay thế.

Vì là truyện cổ tích nên có rất nhiều giai thoại khác nhau, sau đây là 3 kết thúc truyện:

+ Có người bảo rằng cái bông hoa bé nhỏ ấy đã quyết định một chuyện rất lớn lao, hoa đã hy sinh cái điều ước của mình để dành lại sự sống cho nàng công chúa, vì hoa muốn chàng hoàng tử được hạnh phúc bên người mình yêu. Chàng hoàng tử ấy đã rất vui mừng khi nàng công chúa sống lại, và hạnh phúc bên nàng công chúa ấy mãi mãi. Chỉ tội nghiệp cho cái bông hoa đáng thương ấy, hoa bị chàng bỏ rơi, không chăm sóc, không ngó ngàng, và hoa đã dần dần chết đi, hoa chết đi nhưng vẫn mãn nguyện vì dù sao chàng hoàng tử mà hoa yêu cũng đã được hạnh phúc.

+ Lại có người bảo rằng sau khi nghe những lời chàng hoàng tử tâm sự, bông hoa đã quyết định ước mình trở thành một cô gái thật giống với nàng công chúa, và sẽ được hòang tử xem hoa như hiện thân của công chúa, và hoa sẽ được bên người mình yêu suốt đời.

+ Và lại thêm người khác bảo rằng, hoa vẫn thực hiện điều ước của mình, vẫn biến thành một cô gái, nhưng lại không giống công chúa mà hoàng tử yêu, chỉ đơn giản là một cô gái mà thôi. Hoa đã dùng cái tình yêu mãnh liệt của mình dành cho chàng, cảm hóa chàng, giúp chàng hiểu được rằng quá khứ chỉ sẽ là quá khứ, là kỷ niệm và là ngày hôm qua, hãy quên đi quá khứ mà nhìn về hiện tại, tương lai. Hoa không cao thượng mà dùng điều ước của mình ước cô gái sống lại. Tình yêu không có sự chia sẻ, hoa muốn phấn đấu để dành được chàng, để dành được tình yêu cho mình.

Theo bạn, bạn sẽ chọn kết thúc nào?


(Nhím chọn kết thúc thứ ba!😁)

Quảng cáo


1.103 bình luận
Chia sẻ

Xu hướng

Qua khung cửa sổ

Một đôi vợ chồng trẻ vừa đến ở trong một khu phố mới. Sáng hôm sau, vào lúc hai vợ chồng ăn điểm tâm, người vợ thấy bà hàng xóm giăng tấm vải trên giàn phơi.
“Tấm vải bẩn thật !” Cô thốt lên. “Bà ấy không biết giặt
Có lẽ bà ấy cần một thứ xà-bông mới thì giặt mới sạch hơn !”
Người chồng nhìn cảnh ấy nhưng vẫn im lặng.
Thế là vẫn cứ lời bình phẩm ấy mỗi lần bà hàng xóm phơi tấm vải.....
Một tháng sau, vào một buổi sáng, người vợ ngạc nhiên vì thấy tấm vải của bà hàng xóm rất sạch, nên cô nói với chồng :
“Anh nhìn kìa ! Bây giờ bà ấy đã biết giặt tấm vải rồi..... Ai đã dạy bà ấy thế nhỉ ?”
Người chồng đáp:
“Không... Sáng nay anh đã dậy sớm và đã lau kính cửa sổ nhà mình đấy !”
Trong cuộc đời cũng như thế :
Mọi sự tùy thuộc sự sạch sẽ của khung cửa sổ, qua đó chúng ta quan sát các sự việc. Trước khi phê bình, có lẽ nên kiểm tra trước phẩm chất của cái nhìn của ta. Khi đó, chúng ta có thể nhìn thấy rõ ràng sự tinh trong của trái tim người khác.
A! Tí nữa thì quên....
Hôm nay, tôi thấy bạn rõ ràng hơn hôm qua.
Thế còn bạn ?
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Benhimcoi Tất cả là do cái nhìn của mình
@Phuongnghi18 m đồng quan điểm với b
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Benhimcoi hya quá
theladu
CAO CẤP
5 năm
@Benhimcoi Rất hay và ý nghĩa
Tinh yêu...!

Có bao giờ người ta của bạn hỏi bạn rằng tình yêu của bạn đã diễn ra như thế nào? thì lúc đó bạn sẽ nói sao?

Có bao giờ bạn tự hỏi tình yêu của bạn như thế nào chưa? Và có bao giờ bạn đã nghĩ về những kỉ niệm mà cả 2 người cùng trải qua chưa? Có thể đó là những kỉ niệm sâu sắc hoặc có khi đơn giản không có gì để mà nghĩ nhưng mà những kỉ niệm đó sẽ làm cho tình yêu của bạn sẽ mãi luôn đẹp theo năm tháng.

Có ai hỏi rằng yêu là gì thì lúc đó tôi sẽ nói yêu là lúc ngập ngừng đi bên nhau, tôi nhìn em và em nhìn tôi với cả trái tim rồi nghẹn ngùng không nói.

Nếu có ai hỏi yêu là gì thì tôi sẽ nói rằng là lúc cả 2 cùng chịu lạnh với nhau, là lúc cả 2 bướng bỉnh không chịu mặc áo lạnh đứng ngoài trời chịu cái lạnh 20 Độ và mưa to để thách nhau rằng ai sẽ là người chịu nhường nhịn trước.

Nếu có ai đó hỏi tôi yêu là gì thì tôi sẽ nói rằng, em là lúc khi chúng tôi bên nhau, rất dói những chỉ còn đủ tiền mua 2 ổ bánh mì cùng ngồi ở một góc mà ăn, ăn trong nghen ngào và trong nước mắt…em không nói mà chỉ nhìn anh ăn, ăn với cả hi vọng và niềm tin vào anh.

Nếu ai đó hỏi tình yêu ra sao thì tôi sẽ nói tình yêu là một điều diệu kì nó khắc sâu trong tôi những kí ức sâu đậm, nó làm con người có những giây phút đau khổ nhưng cũng có những giây phút thăng hoa tràn ngập trong niềm hạnh phúc.

Nếu nói tôi diễn tả tình yêu như thế nào thì tôi chỉ biết nói rằng tình yêu là một điều kì diệu, và tôi cảm ơn ông trời vì đã cho tôi có một tình yêu đẹp như tranh vẽ như thế.

Nếu ai đó hỏi tôi tại sao tôi yêu em mà không yêu người khác thì lúc đó tôi sẽ ngẩn cao đầu mà trả lời rằng vì đó chính là em, và không phải là người con gái nào khác.

Nếu ai đó hỏi tôi rằng liệu tôi yêu em được trong bao lâu thì lúc đó tôi sẽ nói với người ta rằng tôi sẽ yêu em một giờ, một ngày, một tháng, một năm, mười năm hay tôi yêu em cả cuộc đời này, miễn rằng tôi vẫn còn có thể thở được mà thôi.

Nếu có ai đó có tình yêu vĩnh cửu hay không thì tôi sẽ lắc đầu nói với người đó là không nhưng mà tôi biết chắc rằng sẽ có những tình yêu vĩnh cửu nếu chúng ta nghĩ rằng trên đời vẫn có chuyện cổ tích trong thời hiện đại. Hãy tin rồi bạn sẽ biết là có hay không?


Nếu ai đó hỏi tôi yêu nó ngọt ngào ra sao thì tôi sẽ nói với người đó rằng tình yêu không bao giờ là ngọt ngào cả, không bao giờ là màu hồng mà nó là sự chông gai và thử thách, nó là điều mà chúng ta phải vượt qua để mà biết rằng sẽ có nhiều điều làm chúng ta nhớ mãi và nó khắc sâu trong tâm trí của chúng ta.

Tinh yêu mang lại những cảm xúc thăng hoa, những cái ôm đầy xao xuyến, những nụ hôn ngọt ngào. Những cái nắm tay mang đầy ý nghĩa. Tinh yêu là những lời động viên, nó vực ta dậy trong những hoàn cảnh tuyệt vọng nhất. Nó cho ta hi vọng vào cuộc sống. Nó dẫn đường cho ta đi trong đêm tối tắm. Là ngọn đuốc thắp sáng trái tim ta. Và là điều mà mọi người hằng mong ước.

Tiền tài danh vọng không thể nào mang một tinh yêu bền vững đến với bạn mà chỉ có sự chân thành của tình yêu mới thật sự mang đến một tình yêu lâu dài, một tình yêu bền vững, một tình yêu đẹp như chuyện cổ tích mà người ta thường nói đó là “TÌNH YÊU VĨNH CỬU”

Có thể tôi không phải là một chuyên gia trong tình yêu, có thể tôi không trải qua nhiều chuyện như nhiều người khác trong tình yêu, nhưng mà tôi biết chính xác điều tôi cần phải làm trong tình yêu là gì? Và tôi biết những kỉ niệm trong tình yêu sẽ luôn đi theo mỗi người chúng ta trong suốt cuộc đời.

Sưu tầm
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@GloryNation Cảm ơn bài viết
@GloryNation thật sự khó
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@GloryNation khó thật sự
@GloryNation https://bit.ly/2OyxsMU. Buồn xem phim vui và có tiền
meotruli
TÍCH CỰC
16 năm
Mèo cũng chọn đáp án 3 giống Nhím 😁
- Đáp án 1: hóa ra rốt cuộc người hoàng tử yêu là công chúa, chứ có yêu mình đâu, cái xác không hồn, thì có vui j` chăng? Kiểu đang yêu cô Voi mà bảo Gấu ơi anh yêu em lắm, cô Voi có chịu nổi không [-x
- Đáp án 2: hehe, xin lỗi, không cần phải vĩ nhân thế đâu :D
- Đáp án 3: nếu như làm được hoàng tử yêu mình, thì Mèo tin chắc tình yêu của hoàng tử dành cho mình rất mãnh liệt, đó là tình yêu hoàng tử đã yêu công chúa + với tình yêu mình gộp lại:D. Người đến sau đừng bao giờ sợ tình yêu trong quá khứ làm mờ nhạt tình yêu hiện tại của mình và người đó ( nói thế thui chứ là Mèo thì Mèo hay lảm nhảm suy nghĩ vẩn vơ chuyện ngày xưa của người ta lắm 😔 ). Còn nếu, hoàng tử cũng không yêu mình, thì thôi, vứt! Tình yêu có đáng j`. Chỉ là thứ trò chơi phù phiếm. Game over:D
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
6 năm
@meotruli Đúng, hoàng tử luôn chọn công chúa.
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@meotruli thời nào cũng vâyj, lọ lem chỉ là may mắn
@meotruli đọc dễ chịu thật
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@anngo_110 công nhận
thích cái bài đầu tiên, vừa vui vừa tiếu vừa đơn giản vừa đễ coi


benhimcon < ----- good
@babyhero t cũng thế 😆)
@babyhero theo mình là ko có tg đọc các bài khác
Có người nói, cuộc sống là một quá trình tìm kiếm tình yêu, mỗi một người đều phải tìm thấy 3 người. Người thứ nhất là người mình yêu nhất, người thứ hai là người yêu mình nhất và người thứ ba là bạn đồng hành trong suốt cuộc đời (bạn đời).

Trước tiên mình sẽ gặp được người mình yêu nhất, sau đó hiểu được cảm giác yêu, chỉ có hiểu được cảm giác bị yêu mới phát hiện ra người mình yêu nhất; khi đã trải qua cảm giác yêu và bị yêu, mới có thể biết được mình cần điều gì và cũng sẽ tìm thấy người bạn đời thích hợp nhất trong suốt cuộc còn lại.

Thật đáng tiếc, trong cuộc sống thực tế hiện tại, cả ba người này thường không cùng là một người, người bạn yêu nhất không chọn bạn, người yêu bạn nhất lại không phải người bạn yêu nhất và người bạn đời luôn luôn không phải là người bạn yêu nhất, cũng không phải là người yêu bạn nhất, chỉ là người xuất hiện vào lúc thích hợp nhất.

Bạn sẽ là người thứ mấy trong cuộc sống của tôi!? Không ai muốn thay đổi tình yêu của mình, khi anh ta yêu bạn, đó là lúc anh ta thật sự yêu bạn, nhưng khi anh ta không yêu bạn thì cũng thật sự là không yêu bạn, anh ta không thể giả vờ không yêu khi anh ta đang yêu bạn, cũng như anh ta không thể giả vờ yêu khi không yêu bạn.

Khi một người không còn yêu mình muốn rời xa mình, mình cần hỏi lại bản thân có còn yêu anh (cô) ta nữa không. Nếu bạn không còn yêu người ấy nữa thì xin đừng bao giờ vì lòng tự trọng mà không chịu rời xa người ấy. Nếu như bạn vẫn còn yêu người ấy, lẽ đương nhiên bạn sẽ hy vọng người ấy có được một cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ; hy vọng người ấy được ở cùng người mình yêu. Ðừng bao giờ ngăn cản, nếu bạn ngăn cản người ấy có được hạnh phúc thật sự của mình nghĩa là bạn không còn yêu anh (cô) ta nữa, và nếu như bạn không còn yêu thì bạn lấy tư cách gì để trách anh (cô) ta bạc tình.

Yêu không phải là chiếm hữu, bạn thích mặt trăng, không thể đem mặt trăng cất vào trong hộp nhưng ánh sáng của mặt trăng lại có thể chiếu sáng vào tận trong phòng bạn. Cũng như bạn yêu một người, bạn vẫn có thể có được người ấy mà không cần chiếm hữu và khiến người yêu trở thành một hồi ức vĩnh hằng trong cuộc sống. Nếu bạn thật sự yêu một người, phải yêu con người thực của anh ta, yêu mặt tốt cũng yêu cả mặt xấu, yêu cái ưu điểm lẫn khuyết điểm, tuyệt đối không nên vì yêu anh ta mà hy vọng anh ta trở thành một con người như mình mong muốn, nếu anh ta không được như ý bạn thì mình không còn yêu anh ta nữa. Yêu một người nào đó thật sự không nói ra được nguyên nhân vì sao yêu, bạn chỉ biết rằng, bất cứ lúc nào, tâm trạng tốt hay xấu thì bạn cũng đều mong muốn người ấy ở bên cạnh bạn, không một yêu cầu...Xa cách cũng là một thử nghiệm tình yêu, tình yêu chân chính sẽ chẳng bao giờ trở thành tình yêu oán hận.

Hai người yêu nhau, thích nhất là bắt bạn mình phải thề, phải hứa, tại sao chúng ta lại bắt đối phương làm như vậy, tất cả chỉ vì chúng ta không tin đối phương... làm gì có chuyện biển cạn đá mòn, trời loang đất lở, nếu có thì cũng không ai sống được đến ngày ấy....

Trong tình yêu, nói là một lẽ, làm là một lẽ, người nói không dám tin điều mình nói và người nghe thì không tin điều mình nghe... Bạn đã tìm được người thứ mấy cho cuộc đời của bạn?

Sưu tầm
@vinhrocker rât hay. minh cũng có cảm giác về yêu như ad nhưng minh cảm thây như thế này quá cao thượng. nhiều người khi yêu nhỏ mọn lắm. lúc yêu thi ngọt ngào, hết yêu nhin nhau như kẻ thù...
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@vinhrocker Tình yêu là thứ mà con người luôn tìm kiếm
@vinhrocker thực tế thì phũ phàng lắm
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@vinhrocker hay quá
Một trái tim thương yêu

Trái tim có nhiều ngăn nhỏ

Hãy yêu đi em

Yêu đời, yêu người, yêu tinhte.com 😃
JimmyDo
ĐẠI BÀNG
16 năm
Hay quá cậu ơi! Nhà thơ hay thi sĩ đây ta, 😕😕😕
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
6 năm
@GloryNation Sợ lắm cái trái tim nhiều ngăn
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@GloryNation Nhiều ngăn thì nhiều chỗ đựng
@GloryNation thơ hay
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@GloryNation thơ thẩn
MỘT ĐỜI NGƯỜI MỘT CÂU NÓI

Đây là câu nói mà hai người họ nói nhiều nhất trong đời, cũng là câu nói mà cả cuộc đời họ chẳng thể nói xong : "Anh Yêu Em" Câu nói hàm chứa vô vàn điều, giải thích thế nào cũng không thể hiểu hêt, đây là câu nói người đời thích nghe nhất.

20 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Má cô đỏ, dùng tay che mặt, nhẹ nhàng mắng một câu " Anh thật xấu". Rồi dùng dằng như muốn bỏ đi.

25 tuổi : anh nói " Anh yêu em". Cô e thẹn ngả vào lòng anh, đưa tay đấm nhẹ vào ngực anh nói "Anh thật tốt". Năm đó hai người họ kết hôn.

30 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô cười hỷ hả nói " Thế thì thực hiện bằng hành động đi, giúp em trông con"

40 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô nhìn anh một cách kỳ quái nói "Nhanh nói đi, đem tiền cho cô nào rồi phải không ?"

50 tuổi : anh nói "Anh yêu em". Cô chầm chậm hồi tưởng lại đêm tân hôn 25 năm về trước, lúc đó vì anh mà cô đã hát bài " Hoa Hảo Nguyệt Hợp".

70 tuổi : Một buổi chiều, ông và bà nằm trên chiếc trường kỷ. Ông nói " Tôi yêu bà". Bà nhìn ông nồng nàn, khuôn mặt tràn đầy sự mãn nguyện, bàn tay gầy guộc của hai người thuỷ chung vẫn nắm chặt không buông.

Anh yêu em, câu nói sao hay thế, hay đến mức để lòng người rung động cả một đời.


(ST)
@Benhimcoi Tuyệt vời
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Benhimcoi Rất tuyệt
@Benhimcoi tình yêu qua mỗi giai đoạn khác nhau quá
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Benhimcoi ý nghĩa quá
Anh sẽ yêu em bao lâu ?

Trong bầu không khí mát nhẹ một chiều hoàng hôn, chàng trai và cô gái thong thả đi dạo. Cô gái nắm tay chàng trai và hỏi : Anh sẽ yêu em bao lâu ?, Cô gái nũng nịu nói Em cho Anh cơ hội để nói lời đường mật đó. Chàng trai hóm hỉnh trả lời Một..., Cô gái đoán : Một đời à ? Chàng trai mỉm cười vì đáp án của cô gái không đúng, cô gái nói hay một tháng, một năm ? Nhưng cô nghiêng đầu suy nghĩa: ah, chúng ta đã yêu nhau hơn một năm rồi mà. Cô gái nói hay 100 năm, chàng trai trả lời, 100 năm vẫn chưa đủ để yêu.

Cô gái mỉm cười, lắc đầu có ý đầu hàng để nghe đáp án.

Chàng trai bèn trả lời rằng: Một ngày...., cho đến một ngày nào đó khi em không còn yêu anh nữa.

Cô gái vô cùng kinh ngạc: Một ngày...., cho đến một ngày nào đó khi em không còn yêu anh nữa!. Một câu trả lời rất đơn giản, nhưng đúng như thế thật. Bởi vì... tình yêu luôn cần phải yêu và được yêu.
@GloryNation Đọc hay
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@GloryNation Bao lâu thì ko có giới hạn
@GloryNation may mà vẫn còn những câu chuyện như này
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@GloryNation tks bạn dã chia sẻ
cái này đã wa', đơn giản mà hiệu quả
Lần vuốt ve thứ 100


Có một chàng trai và một cô gái, họ yêu nhau hết sức thắm thiết. Có một ngày, cô phải chuyển nhà tới một thành phố rất xa, anh vô cùng đau lòng, nhưng không dám giữ cô lại. Thành phố kia có cha mẹ của cô, họ có cuộc sống rất đầy đủ, còn anh thì cái gì cũng không có. Cho nên anh không dám giữ cô, vì anh sợ cô sẽ khổ. Anh cuối cùng chỉ im lặng.

Còn cô thì cứ đợi anh mở miệng giữ mình lại, cô đợi và đợi, đợi cho đến lúc lên máy bay, anh cũng không hề nói.

Trước lúc lên máy bay, cô đưa cho anh một con lợn bông nhỏ, cô nói "Nhớ em, thì hãy xoa đầu nó một lần". Sau đó cô bước lên máy bay mà không hề quay đầu lại.

Trời đang trong xanh thì đột nhiên mưa, anh vừa khóc vừa nhìn chiếc máy bay cất cánh, chính lúc ấy, anh đột ngột phát hiện mình đã phạm một sai lầm đáng sợ, anh quên không hỏi cô địa chỉ và số điện thoại của cô ở nơi ở mới.

Thế là từ đó anh bắt đầu chờ đợi, ngày ngày ôm lấy chiếc điện thoại không rời, anh nghĩ cô nhất định sẽ gọi điện về. Nhưng không có, mãi mà không có.

Lúc anh nhớ cô, anh lại mang con lợn bông ra xoa đầu, anh xoa đầu nó hết lần này đến lần khác, nhưng chỉ càng làm cho mình nhớ thêm.

Anh đợi cô tròn ba tháng, sau đó chuyển thành tuyệt vọng. Anh cảm thấy cô hình như đã quên anh mất rồi, thậm chí anh bắt đầu hận cô.

Anh bước ra khỏi phòng, từ giây phút đó anh quyết định quên đi tình yêu này. Quan trọng với anh bây giờ là bắt đầu lại. Anh ôm lấy con lợn bông, nghĩ một lúc, rồi đành ném nó ra ngoài cửa sổ. Ném đi tất cả những ký ức về cô. Anh từ đây cũng không nhìn lại qua khứ nữa.

Sáng sớm ngày thứ hai, có một người làm công đến dưới lầu dọn dẹp vệ sinh. Bà ta nhìn thấy một con lợn bông, bà ta ôm lấy nó, vuốt ve, đột nhiên con lợn bông động đậy, miệng nó từ từ mở, rồi nhả ra một mảnh giấy. Trên mẩu giấy là địa chỉ và số điện thoại của cô gái.

Con lợn bông ấy là người trong xưởng đồ chơi phải mất rất nhiều tâm huyết mới làm ra món quà đặc biệt này cho cô . Nếu như xoa đầu nó một trăm lần, nó sẽ nhả ra mảnh giấy cô viết. Cô đã âm thầm quyết định, chỉ cần nhận được điện thoại của anh là sẽ từ bỏ tất cả để trở về, không chia tay anh nữa.

Nhưng anh cuối cùng chỉ vuốt ve nó 98 lần.
Người làm công nghĩ : Con lợn bông này thích như vậy, nên đem nó về cho con mình chơi. Bà ta ôm con lợn bông, quẳng đi mảnh giấy.
Anh và cô từ đây đã để tuột mất một nửa cuộc đời.


Trời đã cho duyên số
Nhưng se chi tình duyên
Mong manh sợi tơ trời
Qua không được sóng lòng
Trong những khi lạc điệu
Cung đàn lỡ tơ duyên
Hạnh phúc quá vô biên
Cõi đời mong tìm thấy

Bé nhím: Trong tình yêu, hạnh phúc quả thật mong manh, hãy cố gắng giữ lấy và trân trọng nhé!!!
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Benhimcoi Con trai gì mà dại
@Benhimcoi rất hay và ý nghĩa ạ
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Benhimcoi dài quá lười k muốn đọc
@anhtran_021 Câu chuyện rất hay
thằng này bị điên mà nhỏ này cũng ko bình thương
yêu thì nói yêu, muốn ở lại thì ở lại, uhm
một câu chuyện làm tôi thấy thật ko thoải mái vì đọc
ko thoải mái vì tại sao lại có chuyện nhảm như vậy cơ chứ?
xa thì vẫn email, chat, điện thoại đc cơ mà???
@Airblade14 mọe, đọc xong thấy tức tức, khó chịu trong người
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Airblade14 Em cũng thấy thế luôn
@Airblade14 chả hiểu thơ thản kiểu gì
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Airblade14 chẳng hiểu gì
ờ cái này cũng hay, chỉ tội cho anh con trai, ghét nhỏ con gái, bày đât đánh đố anh ấy
@babyhero chuẩn nuôn
Phuongnghi18
ĐẠI BÀNG
5 năm
@babyhero vì nhỡ đâu người con trai ko y thì sao
Anh thân yêu sao anh không ở bên em?

Cô gửi cho anh một tin nhắn : Nếu như trong nhà nghèo túng chán nản đến mức chỉ có một bát cháo cho hai chúng ta. Anh sẽ đem chút cháo trong bát ấy cho em ăn chứ ?. Anh trả lời : Vậy mà cũng phải nói sao? Nhưng anh cho rằng một người con trai yêu một người con gái một cách chân chính thì sẽ không để cho người con gái mình yêu phải sống như thế.Cô trả lời : Nhưng có một người trả lời thế này. Anh ta nói, không ! anh sẽ đem hết phần cháo cho cô ấy ăn. Đoạn đối thoại ấy có phải sẽ cảm động được mọi cô gái. Em không biết, nhưng em bị nó tác động rất sâu sắc. Anh trả lời : Nói như thế, nếu đến bát cháo kia cũng không có, thì anh ta sẽ làm thế nào. Hoặc là nghĩ đến việc bát cháo ấy cô kia ăn rồi, nhỡ vẫn cảm thấy đói thì sao. Cô vẫn cho rằng anh nên trả lời giống như chàng trai kia : Không ! anh sẽ nhường bát cháo ấy cho em ăn, đó mới là thực sự hoàn mỹ, mẫu mực, mới là đáp án duy nhất. Nhưng vì anh không trả lời vấn đề theo phương án ấy, anh và cô lưng dựa lưng suốt một đêm, anh mấy lần muốn ôm cô ngủ đều bị cô cự tuyệt.

Trời có lúc không thuận theo lòng người

Sau này, đến một thời điểm, do nhiều nguyên nhân, anh và cô lâm vào tình cảnh giống như thế, hai người khó khăn đến mức chỉ có một bát cháo. Hôm đó, anh nhẹ nhàng để lại một lời nhắn : Em yêu, em ăn đi, bát cháo trên bàn là dành phần em, anh ăn xong rồi. Cô ăn hết bát cháo, rồi nghỉ ngơi . Anh từ bên ngoài trở vào, mang cho cô xiên thịt dê mà cô thích ăn, hoa quả, trà sữa. Anh nói với cô : Anh đã tìm được một công việc tạm thời, số tiền này, là ông chủ ứng trước tiền lương cho anh. Nói xong còn đưa túi tiền sáng choang ra trước mặt cô. "Em yêu cứ ăn tự nhiên, anh đã ăn ở bên ngoài rồi". Xong rồi anh làm điệu bộ tinh nghịch. Trong những ngày khốn khó nhất ấy, cô vẫn có được hạnh phúc vui vẻ, còn thì anh dường như làm việc vất vả nên sức khoẻ có phần giảm sút. Thời gian sau, anh ổn định được công tác, họ tràn đầy hạnh phúc khát khao hướng về một tương lai tốt đẹp.



Cô thích xem tivi, bản tin trên tivi nhiều năm trước đã từng phát đi một sự kiện chấn động, một người mẹ và con trai bị chôn dưới lớp đất đá, lúc sữa người mẹ bị đứa con uống cạn, người mẹ đã tự cắn mách máu trên tay, dùng máu tuơi của chính mình nuôi con trai, vài ngày sau, mọi người cuối cùng cũng dọn được đống đất đá cứu hai mẹ con, người mẹ đã cạn máu mà lìa xa cõi đời, trên khoé miệng đứa trẻ vẫn còn đọng lại máu tươi của người mẹ cùng với nụ cười hồn nhiên, hai má đỏ hồng như có được một cuộc sống mới . Cô hỏi anh : nếu như hai chúng ta cùng bị đè dưới đống đất đá ấy, anh có giống như người mẹ kia dùng máu cứu sống em không ?Anh sau câu nói của cô có một chút xúc động. Anh nói với cô : Em chưa già mà đã có cái ý nghĩ như thế sao? Em là người phụ nữ của anh, anh sẽ làm tất cả để cho em được hạnh phúc, bất luận là lúc cuộc sống và an toàn của em bị đe doạ, anh sẽ làm tất cả để bảo vệ cho em. Em là người anh yêu nhất, anh cũng sẽ không cho phép em có thứ suy nghĩ như thế, em yêu ạ.


Cuối tuần, một buổi sáng đẹp trời, trên con đường về nhà sau khi mua thật nhiều đồ ăn, quần áo mà cô thích, anh dắt tay cô vui vẻ dạo phố. Hai con người nhỏ bé hạnh phúc ấy chỉ cần băng qua một ngã tư nữa thì có thể đến được tổ ấm tình yêu mà mình xây đắp, là thiên đường nhỏ hạnh phúc của họ . Anh một tay nắm tay cô, một tay xách đồ vừa mua, anh đi trước, cô đi sau, hai người đang ở vạch sơn chuẩn bị qua đường, đột nhiên có một chiếc xe lao đến từ phía sau cô - cô chỉ cách anh một bước chân. Chớp mắt nữa thôi, chiếc xe sẽ tông vào cô. "Ầm" cái tiếng chát chúa ấy là tiếng tông của chiếc xe ô tô. Tất cả đều đột ngột, người bị đâm đã văng cách xa hai mét, máu lênh láng trên đường. "Không! không phải" tiếng kêu kinh hãi đến từ phía cô, tiếng gào thét thê lương đập vào màng nhĩ của những người xung quanh. Cô biết rằng người bị chiếc xe đâm đáng ra sẽ là cô, chỉ chớp mắt như thế người bình thường sao có thể thể kịp phản ứng, anh vội vàng đẩy cô ra, chính mình ngã trong vũng máu. Cô bổ nhào xuống bên anh mà khóc, trên người anh toàn là máu, cô hét to gọi tên anh, mọi người xung quanh nói không thể làm gì được nữa rồi, họ đã thử nhưng anh không còn thở nữa. Cô không tin, tiếp tục gọi tên anh, điều kỳ diệu sảy ra khi đôi mắt anh hé mở, nhìn cô, bình thản mỉm cười, rồi vĩnh viễn nhắm mắt. Anh đang ở tận cùng của sự sống, dù vẫn đang đau đơn giãy giụa, vẫn cố gắng dùng chút khí lực cuối cùng chứng kiến người mình yêu nhất được bình yên vô sự, rồi mới yên tâm ra đi. Đó là ngày mưa nhiều, bên ngoài tràn ngập hơi ẩm, nước mưa kết thành một đám sương mù giày đặc đất trời.

Trong lúc thu xếp lại những kỷ vật của anh cô phát hiện ra một tờ giấy chứng nhận bán máu, trên đó viết tên của anh. Điều kỳ lạ là từ trước tới nay điều này cô chưa bao giờ biết. Anh trong một tháng liên tiếp bán máu đến 3 lần, cô vẫn nhớ rõ những ngày tháng gian khó nhất của hai người họ, cô đã hiểu ra tại sao sức khoẻ anh trong khoảng thời gian ấy suy kiệt đến vậy, cô hiểu hàm ý trong câu anh nói "tiền lương ứng trước", cô hiểu ra rằng anh đã dùng máu để đổi lấy tiền mua cho cô những đồ ăn cô thích. Trong lúc tiếp tục thu xếp kỷ vật cô phát hiện ra một mẩu báo, phát hiện bất ngờ này lập tức làm cô kinh ngạc, người mẹ vĩ đại chính là mẹ của anh, đứa trẻ may mắn giành lại được cuộc sống chính là anh. Nhưng anh đã đem cái may mắn ấy cho cô. Cô nước mắt dàn dụa

Cô đã viết một bài hát!


Anh thân yêu sao anh không ở bên em



Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh từng nói khuôn mặt em đẹp nhất trên đời

Sao anh nỡ để em cô đơn trong héo hắt mà không nhìn em đến một lần

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh nói rằng đem em đi du ngoạn một vòng quanh quả đất

Lời anh hứa vẫn chưa kịp làm, hay đổi thành yêu em một vạn năm đi?

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh nói rằng mãi mãi không bao giờ để em đau khổ

Anh đi rồi còn mình em trong thành phố hoang tàn.

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Anh nói rằng chiều chuộng em, em đau, em cười, em hôn, em yêu, yêu em vô hạn

Anh có phải đã bị câu nói đẹp đẽ của thiên đường phồn hoa kia lừa dối

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em đã bởi người thương mà tiều tuỵ mất đi tiếng nói

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em đã đợi anh đến quên cả thứ gọi là giấc ngủ

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em nước mắt nhạt nhoà vì anh không trả lời tin em

Anh thân yêu sao anh không ở bên em

Em đã mặc chiếc váy cưới màu trắng đợi anh đến dắt tay.

Phúc Cd dịch


@adcorp
@Benhimcoi Không biết bg mình mới có 1 ng nt...
@Benhimcoi sến quá cô gái ạ
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Benhimcoi dài quá k muốn đọc
Entry for August 09, 2007
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]Ngày xưa, một gia đình kia có 2 cô con gái nức tiếng xinh đẹp, dịu hiền, giỏi giang.
Hai cô gái kia rồi thì cũng đến tuổi cập kê và cần phải lập gia đình.
Trai trong vùng và nhiều vùng lân cận hay tin tìm đến rất đông, những mong cưới được một trong hai người làm vợ, nhưng hai cô gái không chọn được ai cả…
Một ngày kia có hai anh em, cũng nổi tiếng vì tài năng và trí tuệ của mình tìm đến xin được hỏi cưới hai cô gái.
Ngay cái nhìn đầu tiên họ đã phải lòng nhau, nhưng hai cô gái vẫn quyết định thử thách các chàng trai,

Họ yêu cầu 2 chàng trai leo lên đỉnh một ngọn núi thật là cao, thật là cheo leo hiểm trở, khó có người thường nào có thể đi được, để hái về một nhành hoa quý.

Chàng trai thứ nhất vì yêu cô chị, nên đã chấp nhận thử thách, lên đường đi tìm hoa
Chàng trai thứ 2 cũng vì yêu cô em, nhưng không chấp nhận thử thách…

Mười năm sau, khi người kể chuyện có dịp đi ngang qua ngôi làng nọ, nhớ lại câu chuyện cũ, đi tìm 2 chị em thì thấy họ đều đã có gia đình, và chồng của họ chính là 2 anh em lúc xưa...

Cô chị có một cuộc sống hạnh phúc, gia đình đầm ấm, chỉ đủ sống, không giàu có, nguyên là vì chàng trai đi hái hoa đã bị rơi xuống vực và tàn tật, nên gánh nặng gia đình anh ta không thể gánh hết, tuy nhiên, họ hạnh phúc, và thế là đủ đối với họ…

Cô em có một cuộc sống hạnh phúc với chàng trai thứ 2, cuộc sống no đủ, sung túc. Người kể chuyện lấy làm lạ, lạ là tại sao cô em lại chấp nhận chàng trai khi mà chàng đã không chấp nhận cái thử thách đó, ông bước vào nhà và hỏi chuyện, cô em vui vẻ kể ra nguyên do…
Rằng trước lúc ra đi, người em trai đã để lại cho cô một lá thư như sau:
Gởi em, ngừoi con gái mà tôi thương nhất trên đời
Anh yêu em ngay cái nhìn đầu tiên
Anh yêu em hơn cả bản thân anh,
Nhưng không vì như vậy mà anh nhảy vào biển lửa khi em yêu cầu, anh cũng không leo lên ngọn núi để hái hoa cho em, anh cũng không nhảy xuống vực sâu khi em bảo anh phải làm như vậy…
Bởi vì sao, vì anh luôn muốn anh được sống, sống nguyên lành và làm bờ vai cho em dựa dẫm, anh yêu em và muốn che chở cho em, bằng tất cả sức lực của anh, nhưng anh sẽ không làm những việc có thể gây nguy hiểm đến anh, bởi vì, anh muốn sống để yêu thương em…

Chắc các bạn cũng hiểu được tại sao cô em gái lại chấp nhận chàng trai…
Tình yêu nên đi cùng với sự khôn ngoan… Tôi chỉ muốn nói như vậy...
[/FONT]
@Airblade14 Đúng là tình yêu cần đi kèm sự không ngoan 😁
Mực tàu
ĐẠI BÀNG
7 năm
@Airblade14 Tình yêu phải khôn ngoan và lí trí
minhtienpt
ĐẠI BÀNG
6 năm
@Airblade14 mình cũng thích câu truyện này
anhtran_021
ĐẠI BÀNG
5 năm
@Airblade14 hay quá
Tình yêu đi với sự không ngoan là tình yêu tuổi 30 rồi bác Air à. Tất nhiên tình yêu cần sự cảm thông, hiểu nhau, không vụ lợi đòi hỏi. Còn những kiểu như anh phải như này, ảnh phải thế kia là tình bún Rieu rôi.
@GloryNation Hê hê thời này khó.
@GloryNation muốn tìm 1 tình yêu k vụ lợi nhưng cũng khó trong xã hội này
@GloryNation đúng rồi mỗi thời mỗi khác
@GloryNation đau phải tuổi 30 mới khôn ngoan lên đc
Ghen vu vơ

Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ ghen vì tình yêu hay vì công việc, hay vì bất cứ cái gì khác, bởi vì từ xưa tới giờ tôi luôn quan niệm chuyện ghen tuông chỉ xảy ra khi mình tranh giành một cái gì đó, và tôi thì không thích tranh giành.
Tôi nghĩ cái gì mình có được thì mình sẽ có, không có thì tập sống không có, đừng đòi hỏi thì sẽ không bao giờ phải ghen.
Nhưng hiện tại trong lòng tôi đang thật sự rất khó chịu, và tôi nghĩ là mình đã ghen, một cách rất vô lý. Tôi ghen với chính gia đình người mà tôi đã yêu. (Tôi nói người mà tôi đã yêu, nghĩa là vì chuyện ghen tức này mà tình yêu tôi dành cho người đó cũng giảm dần theo thời gian và mức độ quan tâm của người ấy với đối tượng thứ ba).
Đối tượng thứ ba mà tôi nói đến ở đây chính là gia đình anh ấy.
Gia đình anh có một người cha già, bị di chứng của một cơn tai biến, mẹ anh thì bằng tuổi mẹ tôi, và một em trai đang học đại học, một em gái học lớp 8. Mọi việc lớn nhỏ trong gia đình đều do anh và mẹ quán xuyến.
Khi chúng tôi mới quen nhau, má tôi đã khuyên ngăn rất nhiều là nếu tôi lấy anh và sống trong gia đình như vậy, tôi sẽ rất khổ. Nhưng tình yêu đã làm tôi không suy nghĩ, tôi chỉ cần biết yêu nhau là đủ.
Thời gian đầu anh rất quan tâm đến tôi, chỉ có ngày chủ nhật là anh phải về quê thăm gia đình. Tôi hoàn toàn chấp nhận vì nghĩ điều đó là đúng, vì anh đã ở bên tôi sáu ngày trong tuần, nhưng cũng hơi buồn vì chỉ có ngày chủ nhật là ngày nghỉ của tôi thì anh lại không ở bên tôi. Mọi việc anh làm cho tôi tôi đều cảm thấy rất vui: chở tôi đi ăn sáng, đi làm, nhắn tin cho tôi mỗi khi mỗi tôi buồn hay bị stress vì công việc, hay bị má tôi la rầy vì đã yêu anh...
Nhưng càng về sau tôi càng phát hiện ra tình cảm anh dành cho tôi chỉ là miễn cưỡng. Tôi rủ anh đi chơi xa, anh nói: "Từ ngày ba anh bệnh tới giờ, anh chẳng muốn đi đâu hết, chỉ muốn về quê thôi". Về quê anh hoài thì tôi cũng chán và cũng ngại. Và thế là tôi chẳng bao giờ rủ anh đi đâu hết, và anh cũng chẳng bao giờ chủ động rủ tôi.
Một năm trở lại đây, tôi thấy tình cảm mình dành cho anh thật sự nhạt đi rất nhiều. Dù anh nói anh vẫn yêu tôi, và nói tôi đừng nghĩ lung tung. Nhưng tình cảm tôi nhạt đi sau mỗi lần nghe anh gọi điện thoại về nhà, thấy anh hấp tấp nhắn tin cho em gái mỗi ngày, trả lời bất cứ tin nhắn nào của em gái (còn với tôi thì không).
10g tối chạy 70km về nhà để coi đá banh với ba anh, ba anh gọi điện thoại là anh nói hôm đó anh sẽ về, một tuần anh về quê ít nhất là 2 - 3 lần, ngày lễ anh nói anh lên đi chơi với tôi, nhưng chỉ mới gặp nhau 5 phút, anh nói anh giao hàng cho khách xong phải về liền, đi bên tôi mà trong suy nghĩ anh lúc nào cũng là tìm mấy chỗ bán truyện mua về cho em, tìm mấy chỗ bán thuốc lá, trà... để mua về.
Mỗi ngày trôi qua càng nặng nề hơn, tôi luôn cảm thấy anh không quan tâm mình bằng gia đình. Tôi đã thử anh bằng cách nhắn tin nói tôi nhớ anh, đang rất đói bụng, anh có lên với tôi ngay được không, nhưng tôi đã hoàn toàn thất vọng.
Đã có lúc tôi đề nghị chia tay để anh có thời gian lo cho gia đình, và quên tôi đi. Đã có lúc tôi đề nghị anh hãy về quê làm việc để ở gần gia đình, để khi ở bên tôi, hãy dành hết thời gian đó cho tôi. Nhưng anh không chịu, chỉ im lặng, và mọi chuyện lại đâu vào đó. Tôi lại bắt đầu những ngày nặng nề, anh bắt đầu những ngày chịu đựng tôi.
Nếu bắt tôi phải lựa chọn giữa anh ấy là gia đình tôi, thì tôi cũng chọn gia đình tôi. Vậy thì tại sao tôi lại bắt người mình yêu chọn mình mà không chọn gia đình anh ấy. Đã có người nói phải dung hòa giữa tình yêu dành cho người yêu và tình yêu dành cho gia đình, nhưng tôi thấy anh rất khó làm được điều đó, anh lúc nào cũng gia đình, gia đình, gia đình...
Tôi luôn cảm thấy trong suy nghĩ và trái tim anh không có chỗ cho tôi. Tôi biết cảm giác này là rất tệ trong tình yêu, nếu không thể xua tan cảm giác này, tôi sẽ tự đánh mất tình yêu của mình. Vì vậy, tôi đặt tiêu đề "ghen vu vơ" cũng là để hi vọng cảm giác này vu vơ, chóng qua và trả lại cho tôi cảm giác yêu anh như ngày nào.

Thanh Tâm
@Lâm Yến Duyên Ý nghĩ luôn là gốc gác của mọi hành động, cũng như tranh giành là do sự ghen tuông và đố kỵ mà ra.
Ý cậu là vậy hả Lâm Yến Duyên
vanltk778
ĐẠI BÀNG
6 năm
@GloryNation mong rằng bạn sẽ tìm được người yêu mình thật lòng
@GloryNation hay thật sự
Các bài viết trên hay thật đấy, nhưng đọc xong tớ lại cảm nhận thấy một điều gì đó buồn man mác, mong manh ......sợ tổn thương.......

Rất nhiều lần tớ tự nhủ, k biết khi nào mình có thể sẵn sàng đón nhận 1 tình yêu.........
@Cetonia cuộc sống luôn có nhiều điều thú vị và tình yêu cũng thế: hạnh phúc , buồn luôn tồn tại. bạn cứ tự tin và đón nhận tất cả nhé!
@Cetonia cuuọc sống mà bạn luôn có thử thách thì ta mới biết chân trọng những tc mình đang có.


ebook thay đổi cuộc đời tôi:
http://www.cachhoctienganhthanky.com/tieng-anh/phuong-phap-tieng-anh-than-ky/
http://www.cachhoctienganhthanki.com/tieng-anh/phuong-phap-tieng-anh-ky-lich-su-phan-2/
@Cetonia bạn chỉ sẵn sàng khi bạn mở lòng ra với mọi người.
@Cetonia Khi gặp được 1 người bạn yêu thật sự

Xu hướng

Bài mới









  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2024 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019