Kuskoy, một ngôi làng ở Giresun, Thổ Nhĩ Kỳ trong suốt 500 năm qua đã phát triển một loại ngôn ngữ giao tiếp của riêng họ bằng cách huýt sáo. Vì vị trí địa lý của Kuskoy khá xa xôi cách trở, mọi người ở xa nhau, do đó họ dùng cách huýt sáo để nói chuyện với nhau, với khoản cách giao tiếp lên tới hàng cây số, giống như "thiên lý truyền âm" trong phim kiếm hiệp.
Ngôi làng Kuskoy có dân số chỉ hơn 500 người, song song với ngôn ngữ nói bình thường, trải qua hàng trăm năm họ đã hoàn thiện được thêm một ngôn ngữ riêng bằng cách huýt sáo. Mô phỏng cách giao tiếp của loài chim, tiếng huýt sáo có thể dùng để thông báo cho người khác về giờ cơm, rủ đi chơi, mời uống trà, nhờ giúp đỡ một việc nào đó. Thậm chí, tiếng huýt sáo còn có thể "nói" được tên của một người cụ thể. (Xem video để rõ hơn).
Hiện trên thế giới chỉ có khoảng 10.000 người là biết giao tiếp được bằng ngôn ngữ huýt sáo. Do đó năm 2017, tổ chức Unesco đã đưa ngôn ngữ huýt sáo của vùng Kuskoy nói chung và ngôn ngữ huýt sáo nói riêng của nhiều nền văn hóa khác, thành Di sản văn hóa phi vật thể để bảo tồn. Hàng năm, có nhiều nơi tổ chức các cuộc thi giao tiếp bằng tiếng huýt sáo để giúp bảo tồn, phát triển ngôn ngữ này.
Ngôi làng Kuskoy có dân số chỉ hơn 500 người, song song với ngôn ngữ nói bình thường, trải qua hàng trăm năm họ đã hoàn thiện được thêm một ngôn ngữ riêng bằng cách huýt sáo. Mô phỏng cách giao tiếp của loài chim, tiếng huýt sáo có thể dùng để thông báo cho người khác về giờ cơm, rủ đi chơi, mời uống trà, nhờ giúp đỡ một việc nào đó. Thậm chí, tiếng huýt sáo còn có thể "nói" được tên của một người cụ thể. (Xem video để rõ hơn).
Hiện trên thế giới chỉ có khoảng 10.000 người là biết giao tiếp được bằng ngôn ngữ huýt sáo. Do đó năm 2017, tổ chức Unesco đã đưa ngôn ngữ huýt sáo của vùng Kuskoy nói chung và ngôn ngữ huýt sáo nói riêng của nhiều nền văn hóa khác, thành Di sản văn hóa phi vật thể để bảo tồn. Hàng năm, có nhiều nơi tổ chức các cuộc thi giao tiếp bằng tiếng huýt sáo để giúp bảo tồn, phát triển ngôn ngữ này.