Càng ngày rất nhiều nghiên cứu, mà tới cuối cùng mình chả dám dùng cmg nữa. Thú thật xưa các cụ chả có gì hiện đại như bây giờ thế mà vẫn như trâu ngày bắn mấy phát.
Dạo gần đây không hiểu sao tai trái bị viêm nhẹ, cứ khều khều quanh vành tai là thấy nhưng nhức. Lấy oxy già tẩm bông tai để vệ sinh nhẹ. Rái tay gặp oxy già là lập tức phân rã nên không cần phải ngoáy mạnh.
@Wolfrain
Đi bs đi bác, trước mình cũng bị viêm tai giữa mà ko để ý cứ thấy đau nhẹ xong đi khám bác sĩ chiếu lên cho coi mới thấy viêm có mủ ở trong, vệ sinh với thuốc uống 1 tuần là hết.
Đừng nhé các bác.
Vừa rồi em bị nấm ống tai, kèm thêm viêm họng xong biến chứng luôn thành viêm amiđan nữa, sốt lên bờ xuống ruộng 1 tuần. Sau khi nội soi ống tai và cho em xem hình, bác sĩ hỏi em luôn :"Bạn có ngóay tai không", em trả lời có và bác sĩ nói luôn là nấm ống tai dễ sinh sôi là do ngóay tăm gây xước lòng ống và đẩy nước vào sâu sinh ra độ ẩm (môi trường lí tưởng cho nấm sinh sôi) dễ sinh ra đủ thứ bệnh.
Thề với các bác, em thấy cái hình nấm tai của em mà em bỏ ngóay tai rồi. Nghĩ tới em không dám nghĩ nữa.
@BillyTheKid96
Mình cũng bị viêm tai giữa do ngoáy tai ngoài tiệm đây, cạch mặt về sau không dám luôn. Bs dặn khi nào ráy tai đầy quá thì đi vào đây ổng gắp ra chứ đừng tự ý ngoái bên ngoài 😁
Kkk...mỗi tuần 1 lần tui dội nước vô tai 1 lần, sau đó lấy tăm bông lau sạch tai. Đúng là không nên ngoáy tai. Mình lau giống như mấy ông thợ hớt tóc lau tai nên tin rằng sẽ ổn 😁
nhà cứ hay cười mình ở dơ, tai bị ù do ko ngoáy tai. 😁 những lần ù thế cứ đi bệnh viện nó có cái máy hút đã ngữa vãi, hết sạch sẽ. Ráy mình ướt tự nó rớt ra ko cần phải ngoáy làm gì.
Quan trọng là kỹ thuật thôi: đầu tiên đưa chậm chậm vào thăm dò, khi vướng nhẹ thì dừng lại một nhịp, xoay 1 tí, rồi kéo nhẹ ra, cứ như vậy từ từ đẩy mỗi lúc một sâu vào rồi lại kéo ra, từ từ tăng tốc độ lên, chú ý khi gương mặt mà nhăn nhó là hơi đau thì giảm nhịp độ một chút rồi hãy tiếp tục, quen rồi sẽ hết đau chỉ thấy phê tê tê, cứ như vậy đến khi thở mạnh một tiếng, có khi phát thành tiếng kêu khe khẽ vô thức là........cục ráy nó ra rồi !
Từ nhỏ tôi từng nghe khuyên như vậy! Nên không ráy tai tăm bông cũng chẳng đi lấy ráy. Thế rồi 10 năm không ráy tai, nhưng khi lớn lên đi hớt tóc , ông thợ hớt hỏi thử lấy ráy, ổng soi vào, ống tai đen kiếp, ổng không dám lấy.
Khi về ống tai ngứa dữ dội, cứ cho nghĩ oan ông thợ dùng dụng cụ bị dơ nên ống tai bị ngứa, nên tìm lấy tăm bông ngoái cho bớt ngứa, khi ấy ráy đống dính tăm bông đen kịt, dơ hôi khủng khiếp.
Sau này đi bệnh viện bác sĩ mới nói, ống tai tôi thuộc dạng ráy ướt, nên dùng tăm bông ngoái để không bị chất bụi dơ đóng bám vào tai.
Cho nên nói rằng không ráy tăm bông với lợi ráy nào, dạng ráy khô tự bong và rơi ra ngoài. Loại ráy ướt thì nên vệ sinh bằng tăm bông sau khi tắm rửa!