Đạo diễn người Hàn Quốc Kim Ki-duk vốn nổi tiếng với phong cách làm phim nghệ thuật riêng. Những bộ phim của ông rất khác lạ và xoáy sâu vào tâm lý con người, nhiều khi gây cảm giác sợ hãi cho người xem. "3-iron" (Căn nhà trống) ra mắt khán giả vào năm 2004 cũng là một bộ phim khác lạ như thế. Có lẽ nhiều người sẽ đặt ra dấu chấm hỏi cho đoạn cuối phim cũng như cảm nhận một phần bí ẩn về thế giới chúng ta đang sống, về những hư thực và những con người sống riêng trong thế giới của mình, rời xa khỏi những quy chuẩn của xã hội.
*Bài viết có spoil nội dung phim
Có lẽ người xem sẽ nhớ mãi bộ phim này bởi mối tình của hai nhân vật chính nảy nở mà giữa họ gần như không xuất hiện bất cứ một câu thoại nào từ đầu cho đến cuối phim, trừ hai câu mà Sun-hwa nói: "Bữa sáng đã sẵn sàng." và "Em yêu anh". Khán giả chủ yếu bị cuốn vào bởi các tình tiết trong phim mà chính chúng đã nói lên được nội dung và dụng ý mà đạo diễn muốn truyền tải. Chính vì thế mà biểu hiện cảm xúc của nhân vật, những ngôn ngữ của hình thể và khuôn mặt là yếu tố quan trọng để chúng ta đón nhận bộ phim. Hai diễn viên chính đã "đối thoại" với nhau mà không cần từ ngữ để thực hiện điều đó.
Cuối phim, có một dòng chữ hiện lên "It's hard to tell that the world we live in is either a reality or a dream." - "Thật khó để nói rằng thế giới chúng ta đang sống là một sự thực hay một giấc mơ." Nó như một câu kết nói lên thế giới quan của đạo diễn Kim Ki-duk và đồng thời cũng như một câu hỏi mà đã nhiều lần chúng ta tự vấn bản thân trong cả cuộc đời dài rộng. Khi Tae-suk bị nhốt trong phòng giam, anh đã tự luyện cho mình khả năng biến thành người vô hình - người khác có thể cảm nhận được sự hiện diện của anh nhưng không hề thấy anh. Tình tiết này đã biến một bộ phim với nội dung vốn kì lạ trở nên không bình thường hơn bao giờ hết. Lúc này, chỉ còn Sun-hwa nhìn thấy anh và hai người cùng sống trong căn nhà của người chồng bạo hành kia, chỉ có điều ông ta không hề biết sự có mặt của Tae-suk. Nhân vật nam chính gợi cho mình cảm giác không biết anh là người hay là ma vì phàm những gì khoa học chưa chứng minh được thì con người vẫn coi nó là một điều kì bí, một thế giới mà chúng ta vẫn biết quá ít. Chỉ có điều là chúng ta có chọn tin vào nó hay không? Chi tiết kì ảo này được đạo diễn kiêm biên kịch Kim Ki-duk thổi vào cuối phim, trong một câu chuyện tình yêu, làm giảm bớt đi cảm giác đáng sợ mà tình tiết này mang lại. Mà có lẽ "3-iron" cũng đã là bộ phim nhẹ kí nhất của tác giả này rồi nếu như bạn từng xem những bộ phim khác của ông.
Với "3-iron", Kim Ki-duk đã giành được giải thưởng Sư tử bạc cho Đạo diễn xuất sắc nhất tại liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 61. Giữa những thường nhật của cuộc sống, hãy thêm nếm chút gia vị và để đầu óc được rong chơi chút đỉnh giữa ranh giới thực tại - giấc mơ bằng cách xem bộ phim này bạn nhé.
*Bài viết có spoil nội dung phim
Trailer phim "3-iron" (2004)
Bộ phim kể về câu chuyện giữa hai nhân vật Tae-suk (do Hee Jae đóng) và Sun-hwa (Seung-Yun Lee thủ vai). Anh chàng Tae-suk là một người lang thang, vô gia cư, sở hữu duy nhất một chiếc mô-tô. Hàng ngày anh đi tới những khu phố khác nhau để dán tờ rơi lên cửa từng nhà và tối hôm đó anh sẽ quay lại, nếu căn nhà đó chủ nhân chưa lấy đi tờ rơi do họ vắng nhà thì anh sẽ "đột nhập" và ở nhờ vài ngày. Điều thú vị nằm ở chỗ anh không hề lấy đi bất cứ tài sản nào của chủ nhân ngôi nhà, anh trả ơn họ bằng cách tưới cây, sửa chữa đồ đạc hư hỏng như chiếc cân, máy nghe nhạc, hay giặt quần áo giúp họ. Phần lớn chủ nhân các ngôi nhà này khi quay về đều không phát hiện có gì thay đổi. Tai nạn nhỏ xảy ra vào một lần Tae-suk đột nhập căn nhà lớn, anh đi ngó từng phòng nhưng bỏ sót cô gái Sun-hwa ngồi lặng lẽ trong góc phòng tối, mặt vẫn còn vết bầm từ ông chồng bạo hành. Sun-hwa thấy sự xuất hiện của người lạ trong nhà mình không hề la lớn mà chỉ lặng lẽ quan sát những gì anh chàng này làm cho đến một lần, hai người chạm mặt nhau khi anh đang ngủ trên giường. Sun-hwa sau đó đã bỏ trốn cùng Tae-suk, hai người lần lượt đi đột nhập nhà những người lạ và ở nhờ.
Có lẽ người xem sẽ nhớ mãi bộ phim này bởi mối tình của hai nhân vật chính nảy nở mà giữa họ gần như không xuất hiện bất cứ một câu thoại nào từ đầu cho đến cuối phim, trừ hai câu mà Sun-hwa nói: "Bữa sáng đã sẵn sàng." và "Em yêu anh". Khán giả chủ yếu bị cuốn vào bởi các tình tiết trong phim mà chính chúng đã nói lên được nội dung và dụng ý mà đạo diễn muốn truyền tải. Chính vì thế mà biểu hiện cảm xúc của nhân vật, những ngôn ngữ của hình thể và khuôn mặt là yếu tố quan trọng để chúng ta đón nhận bộ phim. Hai diễn viên chính đã "đối thoại" với nhau mà không cần từ ngữ để thực hiện điều đó.
Cuối phim, có một dòng chữ hiện lên "It's hard to tell that the world we live in is either a reality or a dream." - "Thật khó để nói rằng thế giới chúng ta đang sống là một sự thực hay một giấc mơ." Nó như một câu kết nói lên thế giới quan của đạo diễn Kim Ki-duk và đồng thời cũng như một câu hỏi mà đã nhiều lần chúng ta tự vấn bản thân trong cả cuộc đời dài rộng. Khi Tae-suk bị nhốt trong phòng giam, anh đã tự luyện cho mình khả năng biến thành người vô hình - người khác có thể cảm nhận được sự hiện diện của anh nhưng không hề thấy anh. Tình tiết này đã biến một bộ phim với nội dung vốn kì lạ trở nên không bình thường hơn bao giờ hết. Lúc này, chỉ còn Sun-hwa nhìn thấy anh và hai người cùng sống trong căn nhà của người chồng bạo hành kia, chỉ có điều ông ta không hề biết sự có mặt của Tae-suk. Nhân vật nam chính gợi cho mình cảm giác không biết anh là người hay là ma vì phàm những gì khoa học chưa chứng minh được thì con người vẫn coi nó là một điều kì bí, một thế giới mà chúng ta vẫn biết quá ít. Chỉ có điều là chúng ta có chọn tin vào nó hay không? Chi tiết kì ảo này được đạo diễn kiêm biên kịch Kim Ki-duk thổi vào cuối phim, trong một câu chuyện tình yêu, làm giảm bớt đi cảm giác đáng sợ mà tình tiết này mang lại. Mà có lẽ "3-iron" cũng đã là bộ phim nhẹ kí nhất của tác giả này rồi nếu như bạn từng xem những bộ phim khác của ông.
Với "3-iron", Kim Ki-duk đã giành được giải thưởng Sư tử bạc cho Đạo diễn xuất sắc nhất tại liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 61. Giữa những thường nhật của cuộc sống, hãy thêm nếm chút gia vị và để đầu óc được rong chơi chút đỉnh giữa ranh giới thực tại - giấc mơ bằng cách xem bộ phim này bạn nhé.