Dưới đây là cảm nghĩ của Michael Simon - biên tập viên của PCWorld sau khi trải nghiệm iPhone 12 và có những đánh giá cũng như so sánh với những chiếc flagship Android về khoản màn hình, mời anh em đọc rồi cùng thảo luận nha.
Sau nhiều tuần thử nghiệm, tôi đã sẵn sàng tuyên bố rằng màn hình Full HD (1920x1080 hoặc 1080p) của iPhone 12 cũng tốt như màn hình WQHD (2560x1440) của Note 20, nếu không muốn nói là tốt hơn. Các nhà sản xuất điện thoại Android đã thuyết phục chúng tôi rằng chúng ta cần màn hình 2K trở lên để có được trải nghiệm xem tốt nhất, nhưng thực tế không phải vậy.
Tôi không muốn nói điều này về Apple và Android, nhưng thực tế của vấn đề là chúng ta không bao giờ cần màn hình có độ phân giải WQHD+. Lí do giải thích đơn giản cho việc tại sao cần một màn hình độ phân giải WQHD+ là vì chúng ta muốn có chúng - hay đúng hơn, là các nhà sản xuất điện thoại đã thuyết phục chúng ta rằng chúng ta muốn chúng. Màn hình Full HD đã bị đẩy xuống các điện thoại Android giá rẻ vì người ta chú trọng nhiều hơn đến trải nghiệm sống động, sắc nét, nhiều mật độ pixel hơn.
Tôi đã nhìn ra ánh sáng cuối con đường
Sau nhiều tuần thử nghiệm, tôi đã sẵn sàng tuyên bố rằng màn hình Full HD (1920x1080 hoặc 1080p) của iPhone 12 cũng tốt như màn hình WQHD (2560x1440) của Note 20, nếu không muốn nói là tốt hơn. Các nhà sản xuất điện thoại Android đã thuyết phục chúng tôi rằng chúng ta cần màn hình 2K trở lên để có được trải nghiệm xem tốt nhất, nhưng thực tế không phải vậy.
Tôi không muốn nói điều này về Apple và Android, nhưng thực tế của vấn đề là chúng ta không bao giờ cần màn hình có độ phân giải WQHD+. Lí do giải thích đơn giản cho việc tại sao cần một màn hình độ phân giải WQHD+ là vì chúng ta muốn có chúng - hay đúng hơn, là các nhà sản xuất điện thoại đã thuyết phục chúng ta rằng chúng ta muốn chúng. Màn hình Full HD đã bị đẩy xuống các điện thoại Android giá rẻ vì người ta chú trọng nhiều hơn đến trải nghiệm sống động, sắc nét, nhiều mật độ pixel hơn.
Bạn không cần tìm đâu xa hơn, màn hình OLED trên iPhone 12 Pro Max được DisplayMate đánh giá điểm A+ cao nhất từ trước đến nay.
Nhưng những điểm pixel nhiều hơn đó là không thực sự cần thiết. Tôi sẽ lấy ví dụ điển hình: Samsung bán ra những chiếc điện thoại flagship của mình nhưng mặc định độ phân giải WQHD+ đã bị tắt đi, chỉ còn là Full HD mà thôi. Và tôi cá rằng nhiều người thậm chí còn không biết cách bật nó lên nữa cơ, mà họ vẫn thấy rằng Full HD là rất tốt. WQHD+ đẹp trên các thông số kĩ thuật và khi macro lại gần, nhưng với màn hình chỉ cỡ 6-inch, về cơ bản mắt người sẽ chẳng bao giờ nhận ra được sự khác biệt. Nếu màn hình Infinity của Galaxy S8 Full HD còn chẳng có ai phàn nàn rằng nó xấu, thì cần WQHD+ để làm gì?
Fan hâm mộ Android có thể nói rằng họ nhận ra được sự khác biệt đó, nhưng tin tôi đi, tôi biết, vì tôi cũng từng là một trong số họ. Điều đầu tiên tôi thường làm khi nhận được những chiếc điện thoại Galaxy flagship là chỉnh độ phân giải màn hình từ 1080p lên 1440p và tôi sẵn sàng thách thức bất kì nghi ngờ rằng tôi không nhận ra được sự khác biệt. Tôi đoán rằng những fan hâm mộ Android cũng sẽ làm giống tôi thôi.
Tuy nhiên thực tế không phải như vậy, họ không thể nhận ra được sự khác biệt. Khi Samsung ra mắt Galaxy S20 series có tốc độ làm tươi 120Hz vào đầu năm nay, tôi là một trong số những người đánh giá đã chỉ trích nó vì không hoạt động với độ phân giải WQHD+. Tôi tin rằng WQHD + là vượt trội hơn, đến mức tôi đã đặt câu hỏi rằng liệu tốc độ làm tươi 120Hz có đáng để đánh đổi xuống một độ phân giải thấp hơn hay không. Và điều đó chứng tỏ rằng Samsung đã rất thông minh khi giới hạn 120Hz ở 1080p. Nếu ngay cả khi không có 120Hz thì màn hình Full HD vẫn có mật độ điểm ảnh 400-450ppi, một con số vượt quá cả con số 300ppi "thần thánh" mà Steve Jobs gọi là Retina, đủ để người dùng không thể nhìn thấy những pixel trên màn hình ở khoảng cách sử dụng bình thường.
Quá nhiều điểm ảnh
Đối với một số hãng, họ bỏ qua 1440p mà nhảy thẳng lên 4K, như Sony Xperia 1 với độ phân giải 3840x1644 pixel, mật độ điểm ảnh là 643ppi. Trong khi đó, có tin đồn Sony tiếp tục nâng cao độ phân giải của smartphone lên đến 5K, mật độ điểm ảnh lên đến con số không tưởng - 900ppi, nhưng nó là những con số nực cười và phi thực tế.
Quảng cáo
Điều đó tưởng chừng như tốt, về lý thuyết 2K hay 4K là một chiêu marketing rất hay, cũng như làm đẹp các con số cấu hình. Nhưng phần lớn các pixel phụ là không cần thiết, thậm chí gây ra những trải nghiệm không tốt. Độ phân giải màn hình quá cao sẽ hao tốn pin, GPU phải gánh nặng hơn và thậm chí bố cục ứng dụng và độ phân giải hiển thị cũng bị ảnh hưởng. Tính ra thì nó có một số lợi ích như màn hình và phông chữ sắc nét hơn, nhưng kết lại, 4K trên TV là cần thiết, nhưng trên điện thoại, nó là thừa thãi.
Tương tự với màn hình 2K hay 3K. Trên lý thuyết, so với màn hình trên các mẫu điện thoại Android cao cấp khác, Apple iPhone 12 chỉ như một người đi bộ so với một chiếc siêu xe. Nhưng những thông số cấu hình không nói lên tất cả, Apple rất cẩn thận trong việc hiệu chỉnh màn hình của mình để người dùng không nhận ra sự khác biệt khi so với màn hinhd WQHD+ của các máy Android cao cấp. Bây giờ Apple thậm chí đã trang bị cho toàn bộ dải sản phẩm iPhone 12 năm nay bằng tấm nền OLED hết cả rồi, chẳng còn gì để fan Android có thể chê như năm ngoái, có chăng chỉ là thiếu màn hình 120Hz mà thôi. Nhưng không còn lâu nữa đâu, nếu năm sau iPhone thế hệ kế tiếp được trang bị màn hình ProMotion, nó sẽ xếp ngang hàng với các điện thoại Galaxy cao cấp nhất của Samsung, mặc dù độ phân giải thấp hơn.
Apple dường như quan tâm đến chất lượng hiển thị và độ chính xác màu sắc hơn là chạy đua những thông số pixel vô nghĩa. Họ sẵn sàng nhường một chút cho các đối thủ cạnh tranh để đánh đổi điều đó. Điều này chứng tỏ người dùng không cần một chiếc màn hình độ phân giải cao hơn 1080p. Tôi hi vọng rằng các nhà sản xuất khác sẽ học tập Apple, tập trung vào trải nghiệm của người dùng hơn.
Theo PCWorld.