Đập Tam Hiệp - con đập lớn nhất thế giới, nguồn cung cấp điện chính tại hầu khắp lãnh thổ Trung Quốc, cũng có ảnh hưởng trực tiếp đến sự chuyển động của Trái Đất chúng ta. Còn những thông tin nào khác xoay quanh con đập đầy thị phi này? Mời anh em cùng mình điểm qua nhé.
Ý tưởng của Tôn Trung Sơn
Ông đã sớm đề xuất ý tưởng về con đập này vào thời gian đầu của năm 1919. "Kế hoạch phát triển ngành Công nghiệp" là tiêu đề của một bài báo đã tường thuật lại ý tưởng của ông, bằng cách xây dựng một con đập vừa để kiểm soát lũ tại sông Dương Tử (Trường Giang), vừa nhằm "thể hiện sức mạnh mới" của Trung Quốc. Tuy nhiên, ý tưởng này phải mất rất lâu sau mới bắt đầu được thực hiện.
Đập Tam Hiệp - Con đập khổng lồ
Mặc dù tin đồn rằng đập Tam Hiệp có thể nhìn thấy được từ ngoài không gian là không chính xác, nhưng con đập này thực sự rất to lớn. Làm từ thép và bê tông, tổng chiều dài của nó là 2.335m và chiều cao (thành đập) là gần 183m. Các kỹ sư cần tới 510.000 tấn thép để xây dựng con đập khổng lồ này. Để dễ mường tượng hơn một chút thì số nguyên vật liệu này có thể xây được hơn sáu mươi Tháp Eiffel khác nhau.
Những mục đích chính của việc xây đập Tam Hiệp
Đập Tam Hiệp được thiết kế để phục vụ ba mục đích chính là kiểm soát lũ, sản xuất thủy điện và cải thiện giao thông.
Khả năng cung cấp điện
Đập Tam Hiệp cung cấp năng lượng cho hàng triệu người sử dụng từ 34 máy phát điện khổng lồ. Nói cho dễ hiểu thì con đập này tương đương với một nhà máy phát điện với khả năng tiêu thụ 25 triệu tấn dầu thô hoặc 50 triệu tấn than.
Dự án trải qua hàng thập kỷ để được hiện thực hóa
Trong nhiều năm, ý tưởng xây dựng một con đập đủ lớn để "kiểm soát" sông Dương Tử (Trường Giang) dường như không khả thi. Sau khi Tôn Trung Sơn đề xuất ý tưởng vào năm 1919, việc xây đập Tam Hiệp không hề được thảo luận cho đến năm 1944 - 1946. Trung Quốc đã ký hợp đồng với Cục Cải tạo Hoa Kỳ để thiết kế con đập vào năm 1946. Tuy nhiên, dự án này đã nhanh chóng bị hủy bỏ do cuộc nội chiến Trung Quốc diễn ra sau Thế chiến II. Có nhiều nỗ lực để xây dựng con đập vào những năm 1950 và trong những năm 1970, nhưng những bất ổn tại xã hội nước này khiến dự án buộc phải hoãn lại.
Ngày 14 tháng 12 năm 1994, dự án chính thức được triển khai. Dự án ban đầu dự kiến hoàn thành vào năm 2008 nhưng vì chi phí tăng vọt, mối quan tâm về môi trường, tham nhũng chính trị của Trung Quốc và các vấn đề tái định cư khiến tiến độ dự án bị chậm lại và đôi khi bị đình trệ, ảnh hưởng sâu sắc đối với người dân địa phương. Cuối cùng thì vào năm 2009, công trình này chính thức được đưa vào vận hành. Có những điều chỉnh liên tục được thực hiện thường xuyên (để "bảo dưỡng" con đập) cho đến ngày nay.
Quảng cáo
Ô nhiễm nước
Một trong những tranh cãi lớn nhất liên quan đến đập Tam Hiệp là mức độ thiệt hại mà công trình này gây ra cho môi trường. Ước tính rằng, 70% nước ngọt tại Trung Quốc bị ô nhiễm và nó có thể còn tồi tệ hơn rất nhiều. Con đập nằm trên đỉnh của các cơ sở xử lý chất thải cũ và những cơ sở hoạt động khai thác. Chưa kể, 265 triệu gallon nước thải thô đều lắng đọng lại tại đáy sông Dương Tử mỗi năm.
Cuộc "di cư" lớn
Khi dự án được tiến hành xây dựng, 1.2 triệu người đã buộc phải di dời và tìm chỗ cư trú mới. Hiện tại, chính phủ Trung Quốc vẫn đang "di cư" người dân ra khỏi khu vực và dự kiến sẽ có thêm hàng trăm ngàn người rời khỏi khỏi khu vực này trong những năm tới.
Khả năng kiểm soát lũ tốt hơn
Quảng cáo
Sông Dương Tử là con sông dài thứ ba thế giới, chiếm 6.357 km trên khắp châu Á. Mùa lũ tại sông Dương Tử là nguyên nhân chính, tạo ra những mối lo ngại đối với người dân bị ảnh hưởng bởi thảm họa thiên nhiên trong rất nhiều năm.
Các hồ chứa đã ở đập có tổng diện tích là khoảng 1049 km vuông. Dự án đập Tam Hiệp đã giúp liểm soát dòng sông trong mùa lũ, giúp bảo vệ hàng triệu ngôi nhà và cuộc sống ở hạ lưu sông cũng như các thành phố quan trọng nằm liền kề với Dương Tử như Vũ Hán, Nam Kinh và Thượng Hải.
Khả năng sản xuất điện
Đập Tam Hiệp, được coi là nhà máy điện lớn nhất thế giới, có công suất 22.500 MW, tạo ra năng lượng gấp 11 lần so với đập Hoover (Mỹ). Lượng năng lượng được tạo ra là rất lớn, thế nên, đập Tam Hiệp được coi là nhà máy phát điện chính của Trung Quốc.
Ảnh hưởng tiêu cực đến môi trường
Khu vực xung quanh đập Tam Hiệp là nhà của 6.400 loài thực vật, 3.400 loài côn trùng, 300 loài cá và hơn 500 loài động vật (có xương) sống trên cạn. Con đập không chỉ ảnh hưởng đến các loài này mà còn ảnh hướng đến cả môi trường chúng sống.
Xói mòn hồ chứa gây ra lở đất và thậm chí đã đe dọa một trong những khu vực ngư nghiệp lớn nhất thế giới trên Biển Đông. Con đập quá lớn đến nỗi nó đã tạo ra một vùng khí hậu nhỏ riêng biệt, đe dọa hệ sinh thái của khu vực.
Con đập tốn kém
Chi phí xây dựng đập Tam Hiệp không hề rẻ chút nào. Ước tính tổng chi phí của con đập đã dao động từ 25 tỷ đô và đã tăng vọt lên tới 37 tỷ đô. Dự án thậm chí còn bị chính Quốc hội Trung Quốc phản đối vì mức chi phí này và sự biến mất của 140 thị trấn, 13 thành phố và 1.600 khu định cư (thắng cảnh lịch sử).
Ảnh hưởng đến sự quay của Trái Đất
Bí mật đằng sau hiện tượng này là quán tính. Khi đập hoạt động ở mức tối đa, hồ chứa có thể chứa 42 tỷ tấn nước. Sự thay đổi khối lượng với kích thước đó ảnh hưởng đến Trái đất, làm tăng độ dài của một ngày thêm 0,06 micro giây.
Anh em cảm thấy thế nào với những thông tin trên?
Theo Interestingengineering