Mua được đĩa hay thật là vui, viết bài chia sẻ còn vui hơn. Hôm nay mình sẽ giới thiệu 5 album gồm 4 Jazz và 1 Classical. Để bắt đầu, chúng ta sẽ đi từ trùng trùng điệp điệp, lên lên xuống xuống trong âm nhạc dày đặc âm thanh cho đến các bản ballad êm ả, nhàn nhã như nước chảy qua vùng hạ lưu.
Sáng ra trời nắng đẹp làm ly Cafe đá mát lạnh rồi nghe âm nhạc đầy màu sắc, của The Cape Verdean Blues thật là đã: âm thanh tươi tắn, giai điệu rộn ràng, các pha solo trumpet lảnh lót, sáng bừng đi cặp với tiếng saxophone da diết ấm nồng, piano tinh khôi, tròn tiếng, dứt khoát. Horace Silver thích dùng nhạc có giai điệu uplift để mở bài cho toàn album, anh em nghe The Cape Verdean Blues mà thích thì có thể nghe thử thêm Blowin' The Blues Away, Song For My Father, Tokyo Blues, loạt album chơi chung với Art Blakey (riêng loạt album này thì âm thanh sẽ không được tốt như các album trước, vì giới hạn về kỹ thuật vào thời gian đó).
Lúc đầu còn tính giới thiệu keytrack mà mình thích nhất nhưng sau khi xoay đĩa này được hai lần thì mình thấy bài nào cũng là keytrack cả :v
1. The Cape Verdean Blues (The Horace Silver Quintet & J.J. Johnson, 1966)
Sáng ra trời nắng đẹp làm ly Cafe đá mát lạnh rồi nghe âm nhạc đầy màu sắc, của The Cape Verdean Blues thật là đã: âm thanh tươi tắn, giai điệu rộn ràng, các pha solo trumpet lảnh lót, sáng bừng đi cặp với tiếng saxophone da diết ấm nồng, piano tinh khôi, tròn tiếng, dứt khoát. Horace Silver thích dùng nhạc có giai điệu uplift để mở bài cho toàn album, anh em nghe The Cape Verdean Blues mà thích thì có thể nghe thử thêm Blowin' The Blues Away, Song For My Father, Tokyo Blues, loạt album chơi chung với Art Blakey (riêng loạt album này thì âm thanh sẽ không được tốt như các album trước, vì giới hạn về kỹ thuật vào thời gian đó).
Lúc đầu còn tính giới thiệu keytrack mà mình thích nhất nhưng sau khi xoay đĩa này được hai lần thì mình thấy bài nào cũng là keytrack cả :v
2. Invitation (Andrew Hill Trio, 1974)
Invitation được nhóm Tam tấu của ông thu âm cho label SteepleChase Record (Đan Mạch) sau khi rời Blue Note. Hòa âm phối khí, cấu trúc các đoạn solo do Andrew biên soạn luôn mang tính thể nghiệm, tự do và sáng tạo nổi bật nhất trong các nghệ sĩ Jazz, ông có lối chơi piano nồng nhiệt, lịch lãm, sáng ngời trên nền nhạc tất bật, cấu trúc âm thanh thay đổi thoăn thoắt.
3. Asia Minor (Dizzy Reece, 1962)
Đây là album giàu năng lượng, “bay” nhất trong những đĩa mình mua tuần rồi. Tiếng kèn trumpet của Dizzy ấn tượng với âm không quá sáng, nhưng hơi kèn rộng, thoáng, tròn tiếng, giàu vibrato (ngân). Keytrack là “The Shadow of Khan” và “A Story of Love” - bản này còn có tên tiếng Tây Ban Nha là “Historia De Un Amor”, quá đỗi quen thuộc đúng không?
4. Chopin: 14 Valse (Stefan Askenase, 1964)
14 bản valse của Chopin không xa lạ, hầu như ai cũng nghe ít nhất là một bản 😁 Mình có 2 album cùng nội dung, khác người đánh: Dinu Lipatti và Stefan Askenase, hai cụ này đều là danh cầm, Dinu chơi thẳng thắn, kỷ luật còn cụ Stefan chơi nắn nót, khoan thai. Sau khi kinh qua 3 album kèn sáo thì 14 Valse này là một album để bắt đầu quá trình hạ cánh được rồi.
5. Songs From The Heart (Johnny Hartman, 1955)
Quảng cáo
Một album vocal ballad bao tê đến từ giọng cả trầm ấm quyến rũ, từ tốn của Johnny Hartman thu âm cho Bethlehem Records, Songs From The Heart đánh dấu cho sự nghiệp solo độc lập của ông sau một thời gian tu luyện cùng Dizzy Gillespie và nhiều dàn hòa nhạc khác. Anh em nghe album này mà thích thì nên nghe luôn cả album John Coltrane & Johnny Hartman, 2 album này theo mình là đáng nghe nhất của ông rồi.