Đôi khi quyết định thay đổi múi giờ của một quốc gia có thể mang tính chính trị. Mặc dù rộng bao la bát ngát, nhưng tất cả Trung Quốc đều chạy theo giờ Bắc Kinh - một quyết định do Mao Trạch Đông đưa ra vào năm 1949 nhằm tăng cường tình đoàn kết. (Thật tội nghiệp cho những người dân nghèo ở tỉnh Tân Cương ở vùng viễn tây của Trung Quốc, nơi đôi khi mặt trời không mọc cho đến khi 10 giờ sáng.) Trong gần ba năm, cho đến năm 2018, Triều Tiên đã tồn tại theo múi giờ rất riêng của mình, chậm hơn nửa giờ so với nước láng giềng phía nam Hàn Quốc, phù hợp với khuynh hướng ẩn dật của quốc gia này.
Tuy nhiên, các quốc gia thường sử dụng thời gian của ngày vì những lý do thực tế. Khoảng 70 quốc gia, chủ yếu ở Châu Mỹ và Châu Âu, áp dụng Quy ước giờ mùa hè (Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày - Daylight Savings Time) trong những tháng mùa hè. Nhưng điều đó có cần thiết không?
Vào thế kỷ 18, Benjamin Franklin đã thúc đẩy ý tưởng chuyển giờ về phía trước vào mùa hè. Nhưng thông lệ này đã thực sự cất cánh trong chiến tranh thế giới thứ nhất. Anh, Pháp và Đức đã tính toán rằng bằng cách thêm một giờ ban ngày vào buổi tối, họ có thể tiết kiệm được than. Điều này sẽ giúp ích cho nỗ lực chiến tranh đang sục sôi. Các lợi ích khác tự nhiên mà đến. Thay đổi giờ có thể làm tăng chi tiêu của người tiêu dùng, vì người mua hàng được khuyến khích ra ngoài vào buổi tối. Nó thậm chí có thể làm giảm tội phạm. Như câu ngạn ngữ của người nhàn cư đã nói: “ánh sáng ban ngày càng dài, tôi càng ít làm điều sai trái”.
Vì tất cả những điều đó, việc thay đổi giờ đồng hồ không được ưa chuộng. Vào năm 2019, Nghị viện Châu Âu đã bỏ phiếu để chấm dứt thông lệ lâu đời này, bắt đầu từ năm 2021 (mặc dù đại dịch toàn cầu đã dời chuyện này vô thời hạn). Năm triệu người đã tham gia một cuộc thăm dò ý kiến các công dân của mình do EU thực hiện. Hơn 80% muốn loại bỏ việc thay đổi thời gian xen kẽ như thế này và họ có cơ sở chính đáng. Mặc dù chưa được chứng minh một cách chính xác, nhưng nhiều nhà khoa học cho rằng việc thay đổi đồng hồ sẽ làm rối loạn nhịp sinh học của con người. Nó giống như việc phải chịu một chút sự mệt mỏi sau một chuyến bay dài vì thay đổi múi giờ (jet lag). Điều này có thể làm tăng nguy cơ đau tim và đột quỵ.
Tai nạn giao thông cũng có thể gia tăng, vì người tài xế thường di chuyển vào ban ngày, bỗng nhiên phải làm như vậy trong trời tối (hoặc ngược lại). Năng suất cũng có thể đi xuống. Có lẽ điều bất tiện nhất cho các doanh nghiệp là việc các quốc gia có thể thay đổi đồng hồ của họ vào những thời điểm khác nhau. Hầu hết châu Âu quay đồng hồ trở lại vào ngày 31 tháng Mười. Bất kỳ người châu Âu nào làm việc trên deadline của người Mỹ đều phải dời lịch lao động của họ để bắt đầu sớm hơn bình thường một tiếng.
Quy ước giờ mùa hè có tồn tại mãi không? Không có dấu hiệu cho thấy EU sẽ sớm bãi bỏ nó. Ở Mỹ, một nhóm thượng nghị sĩ đã đưa ra một dự luật, “Đạo luật bảo vệ ánh nắng mặt trời năm 2021”, giúp có thời gian mùa hè quanh năm, nhưng không nhận được nhiều sự quan tâm. Mười chín cơ quan lập pháp tiểu bang đã thông qua luật có hiệu lực tương tự, trong số đó có California, Florida và Washington, nhưng việc thiếu sự chấp thuận của quốc hội có nghĩa là tất cả dân cư của họ sẽ vẫn đặt đồng hồ của họ trở lại khi thời gian của mùa hè qua đi. Quy ước giờ mùa hè vẫn chưa thể chấm dứt.
Theo The Economist.
Tuy nhiên, các quốc gia thường sử dụng thời gian của ngày vì những lý do thực tế. Khoảng 70 quốc gia, chủ yếu ở Châu Mỹ và Châu Âu, áp dụng Quy ước giờ mùa hè (Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày - Daylight Savings Time) trong những tháng mùa hè. Nhưng điều đó có cần thiết không?
Vào thế kỷ 18, Benjamin Franklin đã thúc đẩy ý tưởng chuyển giờ về phía trước vào mùa hè. Nhưng thông lệ này đã thực sự cất cánh trong chiến tranh thế giới thứ nhất. Anh, Pháp và Đức đã tính toán rằng bằng cách thêm một giờ ban ngày vào buổi tối, họ có thể tiết kiệm được than. Điều này sẽ giúp ích cho nỗ lực chiến tranh đang sục sôi. Các lợi ích khác tự nhiên mà đến. Thay đổi giờ có thể làm tăng chi tiêu của người tiêu dùng, vì người mua hàng được khuyến khích ra ngoài vào buổi tối. Nó thậm chí có thể làm giảm tội phạm. Như câu ngạn ngữ của người nhàn cư đã nói: “ánh sáng ban ngày càng dài, tôi càng ít làm điều sai trái”.

Vì tất cả những điều đó, việc thay đổi giờ đồng hồ không được ưa chuộng. Vào năm 2019, Nghị viện Châu Âu đã bỏ phiếu để chấm dứt thông lệ lâu đời này, bắt đầu từ năm 2021 (mặc dù đại dịch toàn cầu đã dời chuyện này vô thời hạn). Năm triệu người đã tham gia một cuộc thăm dò ý kiến các công dân của mình do EU thực hiện. Hơn 80% muốn loại bỏ việc thay đổi thời gian xen kẽ như thế này và họ có cơ sở chính đáng. Mặc dù chưa được chứng minh một cách chính xác, nhưng nhiều nhà khoa học cho rằng việc thay đổi đồng hồ sẽ làm rối loạn nhịp sinh học của con người. Nó giống như việc phải chịu một chút sự mệt mỏi sau một chuyến bay dài vì thay đổi múi giờ (jet lag). Điều này có thể làm tăng nguy cơ đau tim và đột quỵ.
Tai nạn giao thông cũng có thể gia tăng, vì người tài xế thường di chuyển vào ban ngày, bỗng nhiên phải làm như vậy trong trời tối (hoặc ngược lại). Năng suất cũng có thể đi xuống. Có lẽ điều bất tiện nhất cho các doanh nghiệp là việc các quốc gia có thể thay đổi đồng hồ của họ vào những thời điểm khác nhau. Hầu hết châu Âu quay đồng hồ trở lại vào ngày 31 tháng Mười. Bất kỳ người châu Âu nào làm việc trên deadline của người Mỹ đều phải dời lịch lao động của họ để bắt đầu sớm hơn bình thường một tiếng.

Quy ước giờ mùa hè có tồn tại mãi không? Không có dấu hiệu cho thấy EU sẽ sớm bãi bỏ nó. Ở Mỹ, một nhóm thượng nghị sĩ đã đưa ra một dự luật, “Đạo luật bảo vệ ánh nắng mặt trời năm 2021”, giúp có thời gian mùa hè quanh năm, nhưng không nhận được nhiều sự quan tâm. Mười chín cơ quan lập pháp tiểu bang đã thông qua luật có hiệu lực tương tự, trong số đó có California, Florida và Washington, nhưng việc thiếu sự chấp thuận của quốc hội có nghĩa là tất cả dân cư của họ sẽ vẫn đặt đồng hồ của họ trở lại khi thời gian của mùa hè qua đi. Quy ước giờ mùa hè vẫn chưa thể chấm dứt.
Theo The Economist.