50 PHÉP TẮC TRÊN MÂM CƠM VIỆT !
1. Không và quá 3 lần khi đưa bát cơm lên miệng.
2. Không gắp thức ăn đưa thẳng vào miệng mà phải đặt vào bát riêng rồi mới ăn.
3. Không dùng thìa đũa cá nhân của mình quấy vào tô chung.
4. Không xới lộn đĩa thức ăn để chọn miếng ngon hơn.
5. Không cắm đũa dựng đứng vào bát cơm.
6. Không nhúng cả đầu đũa vào bát nước chấm.
7. Phải trở đầu đũa khi muốn tiếp thức ăn cho người khác.
8. Không được cắn răng vào đũa, thìa, miệng bát, không liếm đầu đũa
9. Không vừa cầm bát vừa cầm đũa chỉ 1 tay cũng như không được ngậm đũa để rảnh tay làm các việc khác chẳng hạn như múc canh, đôi đũa chưa dùng đến phải đặt vào mâm hoặc đĩa bàn nếu ăn trên bàn có dùng đĩa lót bát, hoặc đồ gác đũa.
10. Ngồi ăn dù trên chiếu hay trên ghế đều không được rung đùi, rung đùi là tướng bần tiện của nam, dâm dục của nữ, và cực kỳ vô lễ.
11. Không ngồi quá sát mâm hay bàn ăn nhưng cũng không ngồi xa quá.
12. Ngồi trên ghế thì phải giữ thẳng lưng. Ngồi trên chiếu thì chuyển động lưng và tay nhưng không được nhấc mông.
13. Không để tay dưới bàn nhưng cũng không chống tay lên bàn mà bưng bát và cầm đũa, khi chưa bưng bát thì phần cổ tay đặt trên bàn nhẹ nhàng.
14. Không ngồi chống cằm trên bàn ăn.
15. Tuyệt đối tránh cơm đầy trong miệng mà nói.
16. Không chu mồm thổi thức ăn nóng mà múc chậm phần nguội hơn ở sát thành bát đĩa.
17. Muỗng kiểu múc canh phải đặt úp trong bát không được để ngửa.
18. khi chấm vào bát nước chấm, chỉ nhúng phần thức ăn, không nhúng đầu đũa vào bát chấm, miếng đã cắn dở không được chấm.
19. Khi nhai tối kỵ chép miệng.
20. Không tạo tiếng ồn khi ăn [ví dụ húp soàm soạp]
21. Không nói, không uống rượu, không húp canh khi miệng còn cơm.
22. Không gõ đũa bát thìa.
23. Khi ăn món nước như canh, chè, xúp, cháo… nếu dọn bát nhỏ hay chén tiểu thì có thể bưng bát trên hai tay để uống nhưng không được kèm đũa thìa. Nếu dọn bát lớn hay đĩa sâu thì dùng thìa múc ăn, tới cạn thì có thể một tay hơi nghiêng bát đĩa sâu ra phía ngoài, một tay múc chứ không bưng tô to đĩa sâu lên húp như kiểu chén tiểu. Món canh có sợi rau nên dọn bát nhỏ, món gọn lòng thìa có thể dùng bát lớn, đĩa sâu.
24. Không ăn trước người lớn tuổi, chờ bề trên bưng bát lên mình mới được ăn. Nếu đi làm khách không gắp đồ ăn trước chủ nhà hay người chủ bữa cơm (trừ ra bạn được đề nghị gắp trước, trong một dịp nhất định).
Quảng cáo
25. Dù là trong khuôn khổ gia đình hay khi làm khách, tuyệt đối không chê khi món ăn chưa hợp khẩu vị mình. Điều này cực kỳ quan trọng vì không đơn thuần là phép lịch sự mà còn là một phần giáo dục nhân cách. Nếu không được dạy nghiêm túc, trẻ em từ chỗ phản ứng tự nhiên do khẩu vị sẽ tới chỗ tự cho mình quyền chê bai, phán xét, không trân trọng lao động của người khác. món không ngon với người này nhưng ngon với người khác và có được nhờ công sức của rất nhiều người.
26. Không gắp liên tục 1 món dù đó là món khoái khẩu của mình.
27. Phải ăn nếm trước rồi mới thêm muối, tiêu, ớt, chanh v.v…, tránh vừa ngồi vào ăn đã rắc đủ thứ gia vị phụ trội vào phần của mình.
28. Phải ăn hết thức ăn trong bát, không để sót hạt cơm nào.
29. Dọn mâm phải nhớ dọn âu nhỏ đựng xương, đầu tôm, hạt thóc hay sạn sót trong cơm…
30. Trẻ em quá nhỏ dọn mâm riêng và có người trông chừng để tránh gây lộn xộn bữa ăn của người già, tới 6 tuổi là ngồi cùng mâm với cả nhà được sau khi đã thành thục các quy tắc cơ bản.
31. Khi trẻ em muốn ăn món mà nó ở xa tầm gắp, phải nói người lớn lấy hộ chứ không được nhoài người trên mâm. Trong gia đình, khi trẻ em ngồi cùng mâm người lớn thì sắp cho bé một đĩa thức ăn nhỏ ngay bên cạnh với đồ ăn đã lóc xương và thái nhỏ. Với người cao tuổi cũng vậy, dọn riêng đĩa cá thịt đã lóc xương, thái nhỏ, hay ninh mềm hơn.
32. Không để các vật dụng cá nhân lên bàn ăn, trừ chiếc quạt giấy xếp có thể đặt dọc cạnh mép bàn. Ngày nay thì di động là vật bất lịch sự và mất vệ sinh.
33. Nhất thiết để phần người về muộn vào đĩa riêng, không khi nào để phần theo kiểu ăn dở còn lại trong đĩa.
34. Ăn từ tốn, không ăn hối hả, không vừa đi vừa nhai.
35. Khi ăn không được để thức ăn dính ra mép, ra tay hay vương vãi, đứng lên là khăn trải bàn vẫn sạch. Giặt thì giặt chứ dùng cả tuần khăn bàn vẫn trắng tinh không dính bẩn.
36. Nếu ăn gặp xương hoặc vật lạ trong thức ăn, cần từ từ lấy ra, không được nhè ra toàn bộ tại bàn.
Quảng cáo
37. Chỉ có người cao tuổi, 70 trở lên và trẻ nhỏ mà ợ khi ngồi ăn mới không bị coi là bất lịch sự.
38. Nếu bị cay thì xin phép ra ngoài hắt xỳ hơi, xỷ mũi.
39. Nhà có khách cần cẩn trọng khi nấu, chất cay để phụ trội bày thêm, tránh bất tiện cho khách khi họ không ăn được cay hay một vài gia vị đặc biệt.
40. Tránh va chạm tay với người cùng mâm, nếu thuận tay trái thì nói trước để chọn chỗ cho thuận tiện.
41. Phải chú ý tay áo khi gắp đồ ăn.
42. Nếu thấy thức ăn lớn nên xin cắt nhỏ để mọi người được thuận tiện
43. Khi đang ăn mà có việc riêng phải xin phép rồi mới rời mâm.
44. Nhất thiết nói cảm ơn sau bữa ăn dù là chỉ có hai vợ chồng nấu cho nhau. Đừng tiếc lời khen ngợi những món ngon.
45. Phong tục mời tùy theo gia đình, có gia đình thì người cao tuổi nhất nói đơn giản “các con ăn đi”, trẻ thì thưa “con xin phép”, nhưng có gia đình trẻ con phải mời hết lượt ông bà cha mẹ cô chú anh chị… Khi tới đâu thì quan sát gia chủ, không thể mang tập quán nhà mình vào bữa ăn nhà người ta.
46. Ăn xong cần tô son lại thì xin phép vào phòng vệ sinh, không tô son trên bàn ăn trước mặt người khác.
47. Ngồi đâu là theo sự xếp chỗ của chủ nhà, không tự ý ngồi vào bàn ăn khi chủ nhà chưa mời ngồi.
48. Ngày xưa, có lúc người giúp việc ăn cùng mâm với chủ nhà, khi gắp, chủ nhà để thế tay ngang nhưng người giúp việc thế tay úp. Nhìn là biết ngay.
49. Không được phép quá chén.
50. Nên thành thực nói trước về việc ăn kiêng, dị ứng [nếu có] khi được mời làm khách để tránh bất tiện cho chủ nhà.
khi bạn được giáo dục từ nhỏ thì 50 điều này chỉ là thói quen hàng ngày như đánh răng rửa mặt. còn nếu gia đình bạn k dạy. vậy ráng học rồi dạy lại thế hệ sau. vì cuộc sống văn minh
Mục số 7 hoặc cũ hoặc khác biệt.
Chỗ t không có trở đầu đũa gắp gì cho ai. Muốn mời người khác thử món gì sẽ ngỏ lời rồi đẩy hoặc đưa món ăn đó về phía họ để họ gắp.
Tránh kiểu gắp miếng ăn rồi hỏi người ta ăn đi gượng gạo sượng sùng cho cả hai. Lỡ gắp món người ta không ăn được hoặc người ta dùng xong rồi sao?
(Khách thường không rời mâm trước gia chủ)
50 PHÉP TẮC TRÊN MÂM CƠM VIỆT !
1. Không và quá 3 lần khi đưa bát cơm lên miệng.
2. Không gắp thức ăn đưa thẳng vào miệng mà phải đặt vào bát riêng rồi mới ăn.
3. Không dùng thìa đũa cá nhân của mình quấy vào tô chung.
4. Không xới lộn đĩa thức ăn để chọn miếng ngon hơn.
5. Không cắm đũa dựng đứng vào bát cơm.
6. Không nhúng cả đầu đũa vào bát nước chấm.
7. Phải trở đầu đũa khi muốn tiếp thức ăn cho người khác.
8. Không được cắn răng vào đũa, thìa, miệng bát, không liếm đầu đũa
9. Không vừa cầm bát vừa cầm đũa chỉ 1 tay cũng như không được ngậm đũa để rảnh tay làm các việc khác chẳng hạn như múc canh, đôi đũa chưa dùng đến phải đặt vào mâm hoặc đĩa bàn nếu ăn trên bàn có dùng đĩa lót bát, hoặc đồ gác đũa.
10. Ngồi ăn dù trên chiếu hay trên ghế đều không được rung đùi, rung đùi là tướng bần tiện của nam, dâm dục của nữ, và cực kỳ vô lễ.
11. Không ngồi quá sát mâm hay bàn ăn nhưng cũng không ngồi xa quá.
12. Ngồi trên ghế thì phải giữ thẳng lưng. Ngồi trên chiếu thì chuyển động lưng và tay nhưng không được nhấc mông.
13. Không để tay dưới bàn nhưng cũng không chống tay lên bàn mà bưng bát và cầm đũa, khi chưa bưng bát thì phần cổ tay đặt trên bàn nhẹ nhàng.
14. Không ngồi chống cằm trên bàn ăn.
15. Tuyệt đối tránh cơm đầy trong miệng mà nói.
16. Không chu mồm thổi thức ăn nóng mà múc chậm phần nguội hơn ở sát thành bát đĩa.
17. Muỗng kiểu múc canh phải đặt úp trong bát không được để ngửa.
18. khi chấm vào bát nước chấm, chỉ nhúng phần thức ăn, không nhúng đầu đũa vào bát chấm, miếng đã cắn dở không được chấm.
19. Khi nhai tối kỵ chép miệng.
20. Không tạo tiếng ồn khi ăn [ví dụ húp soàm soạp]
21. Không nói, không uống rượu, không húp canh khi miệng còn cơm.
22. Không gõ đũa bát thìa.
23. Khi ăn món nước như canh, chè, xúp, cháo… nếu dọn bát nhỏ hay chén tiểu thì có thể bưng bát trên hai tay để uống nhưng không được kèm đũa thìa. Nếu dọn bát lớn hay đĩa sâu thì dùng thìa múc ăn, tới cạn thì có thể một tay hơi nghiêng bát đĩa sâu ra phía ngoài, một tay múc chứ không bưng tô to đĩa sâu lên húp như kiểu chén tiểu. Món canh có sợi rau nên dọn bát nhỏ, món gọn lòng thìa có thể dùng bát lớn, đĩa sâu.
24. Không ăn trước người lớn tuổi, chờ bề trên bưng bát lên mình mới được ăn. Nếu đi làm khách không gắp đồ ăn trước chủ nhà hay người chủ bữa cơm (trừ ra bạn được đề nghị gắp trước, trong một dịp nhất định).
25. Dù là trong khuôn khổ gia đình hay khi làm khách, tuyệt đối không chê khi món ăn chưa hợp khẩu vị mình. Điều này cực kỳ quan trọng vì không đơn thuần là phép lịch sự mà còn là một phần giáo dục nhân cách. Nếu không được dạy nghiêm túc, trẻ em từ chỗ phản ứng tự nhiên do khẩu vị sẽ tới chỗ tự cho mình quyền chê bai, phán xét, không trân trọng lao động của người khác. món không ngon với người này nhưng ngon với người khác và có được nhờ công sức của rất nhiều người.
26. Không gắp liên tục 1 món dù đó là món khoái khẩu của mình.
27. Phải ăn nếm trước rồi mới thêm muối, tiêu, ớt, chanh v.v…, tránh vừa ngồi vào ăn đã rắc đủ thứ gia vị phụ trội vào phần của mình.
28. Phải ăn hết thức ăn trong bát, không để sót hạt cơm nào.
29. Dọn mâm phải nhớ dọn âu nhỏ đựng xương, đầu tôm, hạt thóc hay sạn sót trong cơm…
30. Trẻ em quá nhỏ dọn mâm riêng và có người trông chừng để tránh gây lộn xộn bữa ăn của người già, tới 6 tuổi là ngồi cùng mâm với cả nhà được sau khi đã thành thục các quy tắc cơ bản.
31. Khi trẻ em muốn ăn món mà nó ở xa tầm gắp, phải nói người lớn lấy hộ chứ không được nhoài người trên mâm. Trong gia đình, khi trẻ em ngồi cùng mâm người lớn thì sắp cho bé một đĩa thức ăn nhỏ ngay bên cạnh với đồ ăn đã lóc xương và thái nhỏ. Với người cao tuổi cũng vậy, dọn riêng đĩa cá thịt đã lóc xương, thái nhỏ, hay ninh mềm hơn.
32. Không để các vật dụng cá nhân lên bàn ăn, trừ chiếc quạt giấy xếp có thể đặt dọc cạnh mép bàn. Ngày nay thì di động là vật bất lịch sự và mất vệ sinh.
33. Nhất thiết để phần người về muộn vào đĩa riêng, không khi nào để phần theo kiểu ăn dở còn lại trong đĩa.
34. Ăn từ tốn, không ăn hối hả, không vừa đi vừa nhai.
35. Khi ăn không được để thức ăn dính ra mép, ra tay hay vương vãi, đứng lên là khăn trải bàn vẫn sạch. Giặt thì giặt chứ dùng cả tuần khăn bàn vẫn trắng tinh không dính bẩn.
36. Nếu ăn gặp xương hoặc vật lạ trong thức ăn, cần từ từ lấy ra, không được nhè ra toàn bộ tại bàn.
37. Chỉ có người cao tuổi, 70 trở lên và trẻ nhỏ mà ợ khi ngồi ăn mới không bị coi là bất lịch sự.
38. Nếu bị cay thì xin phép ra ngoài hắt xỳ hơi, xỷ mũi.
39. Nhà có khách cần cẩn trọng khi nấu, chất cay để phụ trội bày thêm, tránh bất tiện cho khách khi họ không ăn được cay hay một vài gia vị đặc biệt.
40. Tránh va chạm tay với người cùng mâm, nếu thuận tay trái thì nói trước để chọn chỗ cho thuận tiện.
41. Phải chú ý tay áo khi gắp đồ ăn.
42. Nếu thấy thức ăn lớn nên xin cắt nhỏ để mọi người được thuận tiện
43. Khi đang ăn mà có việc riêng phải xin phép rồi mới rời mâm.
44. Nhất thiết nói cảm ơn sau bữa ăn dù là chỉ có hai vợ chồng nấu cho nhau. Đừng tiếc lời khen ngợi những món ngon.
45. Phong tục mời tùy theo gia đình, có gia đình thì người cao tuổi nhất nói đơn giản “các con ăn đi”, trẻ thì thưa “con xin phép”, nhưng có gia đình trẻ con phải mời hết lượt ông bà cha mẹ cô chú anh chị… Khi tới đâu thì quan sát gia chủ, không thể mang tập quán nhà mình vào bữa ăn nhà người ta.
46. Ăn xong cần tô son lại thì xin phép vào phòng vệ sinh, không tô son trên bàn ăn trước mặt người khác.
47. Ngồi đâu là theo sự xếp chỗ của chủ nhà, không tự ý ngồi vào bàn ăn khi chủ nhà chưa mời ngồi.
48. Ngày xưa, có lúc người giúp việc ăn cùng mâm với chủ nhà, khi gắp, chủ nhà để thế tay ngang nhưng người giúp việc thế tay úp. Nhìn là biết ngay.
49. Không được phép quá chén.
50. Nên thành thực nói trước về việc ăn kiêng, dị ứng [nếu có] khi được mời làm khách để tránh bất tiện cho chủ nhà.
Chiều cao màn hình không khả dụng cho nội dung này. Vui lòng xoay dọc màn hình thiết bị.
50 PHÉP TẮC TRÊN MÂM CƠM VIỆT !
1. Không và quá 3 lần khi đưa bát cơm lên miệng.
2. Không gắp thức ăn đưa thẳng vào miệng mà phải đặt vào bát riêng rồi mới ăn.
3. Không dùng thìa đũa cá nhân của mình quấy vào tô chung.
4. Không xới lộn đĩa thức ăn để chọn miếng ngon hơn.
5. Không cắm đũa dựng đứng vào bát cơm.
6. Không nhúng cả đầu đũa vào bát nước chấm.
7. Phải trở đầu đũa khi muốn tiếp thức ăn cho người khác.
8. Không được cắn răng vào đũa, thìa, miệng bát, không liếm đầu đũa
9. Không vừa cầm bát vừa cầm đũa chỉ 1 tay cũng như không được ngậm đũa để rảnh tay làm các việc khác chẳng hạn như múc canh, đôi đũa chưa dùng đến phải đặt vào mâm hoặc đĩa bàn nếu ăn trên bàn có dùng đĩa lót bát, hoặc đồ gác đũa.
10. Ngồi ăn dù trên chiếu hay trên ghế đều không được rung đùi, rung đùi là tướng bần tiện của nam, dâm dục của nữ, và cực kỳ vô lễ.
11. Không ngồi quá sát mâm hay bàn ăn nhưng cũng không ngồi xa quá.
12. Ngồi trên ghế thì phải giữ thẳng lưng. Ngồi trên chiếu thì chuyển động lưng và tay nhưng không được nhấc mông.
13. Không để tay dưới bàn nhưng cũng không chống tay lên bàn mà bưng bát và cầm đũa, khi chưa bưng bát thì phần cổ tay đặt trên bàn nhẹ nhàng.
14. Không ngồi chống cằm trên bàn ăn.
15. Tuyệt đối tránh cơm đầy trong miệng mà nói.
16. Không chu mồm thổi thức ăn nóng mà múc chậm phần nguội hơn ở sát thành bát đĩa.
17. Muỗng kiểu múc canh phải đặt úp trong bát không được để ngửa.
18. khi chấm vào bát nước chấm, chỉ nhúng phần thức ăn, không nhúng đầu đũa vào bát chấm, miếng đã cắn dở không được chấm.
19. Khi nhai tối kỵ chép miệng.
20. Không tạo tiếng ồn khi ăn [ví dụ húp soàm soạp]
21. Không nói, không uống rượu, không húp canh khi miệng còn cơm.
22. Không gõ đũa bát thìa.
23. Khi ăn món nước như canh, chè, xúp, cháo… nếu dọn bát nhỏ hay chén tiểu thì có thể bưng bát trên hai tay để uống nhưng không được kèm đũa thìa. Nếu dọn bát lớn hay đĩa sâu thì dùng thìa múc ăn, tới cạn thì có thể một tay hơi nghiêng bát đĩa sâu ra phía ngoài, một tay múc chứ không bưng tô to đĩa sâu lên húp như kiểu chén tiểu. Món canh có sợi rau nên dọn bát nhỏ, món gọn lòng thìa có thể dùng bát lớn, đĩa sâu.
24. Không ăn trước người lớn tuổi, chờ bề trên bưng bát lên mình mới được ăn. Nếu đi làm khách không gắp đồ ăn trước chủ nhà hay người chủ bữa cơm (trừ ra bạn được đề nghị gắp trước, trong một dịp nhất định).
Quảng cáo
25. Dù là trong khuôn khổ gia đình hay khi làm khách, tuyệt đối không chê khi món ăn chưa hợp khẩu vị mình. Điều này cực kỳ quan trọng vì không đơn thuần là phép lịch sự mà còn là một phần giáo dục nhân cách. Nếu không được dạy nghiêm túc, trẻ em từ chỗ phản ứng tự nhiên do khẩu vị sẽ tới chỗ tự cho mình quyền chê bai, phán xét, không trân trọng lao động của người khác. món không ngon với người này nhưng ngon với người khác và có được nhờ công sức của rất nhiều người.
26. Không gắp liên tục 1 món dù đó là món khoái khẩu của mình.
27. Phải ăn nếm trước rồi mới thêm muối, tiêu, ớt, chanh v.v…, tránh vừa ngồi vào ăn đã rắc đủ thứ gia vị phụ trội vào phần của mình.
28. Phải ăn hết thức ăn trong bát, không để sót hạt cơm nào.
29. Dọn mâm phải nhớ dọn âu nhỏ đựng xương, đầu tôm, hạt thóc hay sạn sót trong cơm…
30. Trẻ em quá nhỏ dọn mâm riêng và có người trông chừng để tránh gây lộn xộn bữa ăn của người già, tới 6 tuổi là ngồi cùng mâm với cả nhà được sau khi đã thành thục các quy tắc cơ bản.
31. Khi trẻ em muốn ăn món mà nó ở xa tầm gắp, phải nói người lớn lấy hộ chứ không được nhoài người trên mâm. Trong gia đình, khi trẻ em ngồi cùng mâm người lớn thì sắp cho bé một đĩa thức ăn nhỏ ngay bên cạnh với đồ ăn đã lóc xương và thái nhỏ. Với người cao tuổi cũng vậy, dọn riêng đĩa cá thịt đã lóc xương, thái nhỏ, hay ninh mềm hơn.
32. Không để các vật dụng cá nhân lên bàn ăn, trừ chiếc quạt giấy xếp có thể đặt dọc cạnh mép bàn. Ngày nay thì di động là vật bất lịch sự và mất vệ sinh.
33. Nhất thiết để phần người về muộn vào đĩa riêng, không khi nào để phần theo kiểu ăn dở còn lại trong đĩa.
34. Ăn từ tốn, không ăn hối hả, không vừa đi vừa nhai.
35. Khi ăn không được để thức ăn dính ra mép, ra tay hay vương vãi, đứng lên là khăn trải bàn vẫn sạch. Giặt thì giặt chứ dùng cả tuần khăn bàn vẫn trắng tinh không dính bẩn.
36. Nếu ăn gặp xương hoặc vật lạ trong thức ăn, cần từ từ lấy ra, không được nhè ra toàn bộ tại bàn.
Quảng cáo
37. Chỉ có người cao tuổi, 70 trở lên và trẻ nhỏ mà ợ khi ngồi ăn mới không bị coi là bất lịch sự.
38. Nếu bị cay thì xin phép ra ngoài hắt xỳ hơi, xỷ mũi.
39. Nhà có khách cần cẩn trọng khi nấu, chất cay để phụ trội bày thêm, tránh bất tiện cho khách khi họ không ăn được cay hay một vài gia vị đặc biệt.
40. Tránh va chạm tay với người cùng mâm, nếu thuận tay trái thì nói trước để chọn chỗ cho thuận tiện.
41. Phải chú ý tay áo khi gắp đồ ăn.
42. Nếu thấy thức ăn lớn nên xin cắt nhỏ để mọi người được thuận tiện
43. Khi đang ăn mà có việc riêng phải xin phép rồi mới rời mâm.
44. Nhất thiết nói cảm ơn sau bữa ăn dù là chỉ có hai vợ chồng nấu cho nhau. Đừng tiếc lời khen ngợi những món ngon.
45. Phong tục mời tùy theo gia đình, có gia đình thì người cao tuổi nhất nói đơn giản “các con ăn đi”, trẻ thì thưa “con xin phép”, nhưng có gia đình trẻ con phải mời hết lượt ông bà cha mẹ cô chú anh chị… Khi tới đâu thì quan sát gia chủ, không thể mang tập quán nhà mình vào bữa ăn nhà người ta.
46. Ăn xong cần tô son lại thì xin phép vào phòng vệ sinh, không tô son trên bàn ăn trước mặt người khác.
47. Ngồi đâu là theo sự xếp chỗ của chủ nhà, không tự ý ngồi vào bàn ăn khi chủ nhà chưa mời ngồi.
48. Ngày xưa, có lúc người giúp việc ăn cùng mâm với chủ nhà, khi gắp, chủ nhà để thế tay ngang nhưng người giúp việc thế tay úp. Nhìn là biết ngay.
49. Không được phép quá chén.
50. Nên thành thực nói trước về việc ăn kiêng, dị ứng [nếu có] khi được mời làm khách để tránh bất tiện cho chủ nhà.
@thuanbsf
Mấy bạn ngoài Bắc theo tôi nên bỏ thói quen gắp gắp cho nhau đi, bỏ cái thói chọt chọt vào nồi canh, nồi lẫu, chén mắm, chén nước đi. Đó ko phải là quan tâm con khỉ gì đâu, mà đó là nhớp, truyền nhiễm, bất lịch sự.
@TsanHoang
muốn bỏ Tiên học lễ hậu học văn, việc đầu tiên là bỏ cái thói: eh mày biết bố mày là ai ko ? eh mày giàu chưa mà nói, ăn khoai lang mà nói chuyện thế giới hả mầy !
@DArK9
Thôi để mình trả lời b luôn cho nhanh.
Các quy tắc ăn uống VN kể cả 50 cái ở trên đều từ Nho giáo, cụ thể lấy từ Lễ Kí của Khổng Tử. (tham khảo thêm: Kinh Lễ, Nguyễn Tôn Nhan biên dịch và chú giải, Nhà xuất bản Văn học, 1999.) Một số quy tắc sẽ có chút thay đổi cho phù hợp thời đại, vùng miền. Vd cái số 7. 50 cái ở trên đều là quy tắc cơ bản, bình dân hầu như nhà nào cũng có.
Đối với Tây, mỗi món sẽ dùng 1 bộ dao dĩa riêng. 7 cặp dao dĩa nghĩa sẽ có 2-3 món chính và 5-7 món phụ. Thường ở tiệc lớn, đãi thượng khách. Không thể so được với Việt Nam, mời khách ngoại giao thông thường sẽ là 3 mâm, 1 mâm 10-30 món (Hội Điển là cuốn sử liệu ghi chép về quy tắc đãi khách của cung đình)
Bạn bảo mình hiểu sai về bày biện cầu kì. Ok.
"quy tắc cơ bản về chỗ ngồi, tư thế ngồi, khăn ăn, vị trí/loại dao nĩa, loại ly và rượu, loại dĩa và thức ăn, cách ăn, cách uống." -> bạn nhầm cái nghĩa vụ của phục vụ rồi. Nếu muốn so sánh phần này, bạn hãy tìm từ khóa CHẦU THIỆN
VD: Đũa vua Khải Định dùng phải vót từ gỗ cây kim giao, mọc nhiều ở vùng núi Bạch Mã, cách Huế khoảng 50km về phía nam. Gỗ cây kim giao có khả năng phát hiện chất độc trong thức ăn. Nếu trong đó có chất độc thì đũa sẽ đổi qua màu tím (?). Mỗi đôi đũa chỉ dùng một lần, xong là bỏ. Sau khi vua ăn xong, hai vị quan hầu được dự phần. Các món tráng miệng của vua bao giờ cũng đặt lên một khay đầy, gồm những đĩa bánh, trái..., đều do các bà phi tần thay nhau làm hoặc mua sắm để “cung tiến”.
@The Vi Er
Nếu những quy tắc trên xuất phát từ Nho giáo, vậy có nên duy trì trên mâm cơm người Việt hiện đại không, khi bây giờ giáo dục các cấp không dạy Nho nữa, duy trì tư duy Nho giáo trong cách ăn uống mà văn hóa thì không học, có bất đồng(?). Và nhà nào cũng có 50 quy tắc là bạn nói theo sách, ví dụ một gia đình nhà nông bình thường thời phong kiến thôi không phải tầng lớp trung, cao giai có tiếp xúc Nho giáo để tuân theo [tất cả] các quy tắc này ko, trong khi chưa chắc họ hoặc con cháu được ăn học, có khi cả đời làm nông thôi. Mà họ cũng là một bộ phận của bình dân VN đấy thôi.
Các quy tắc mình nêu vừa là phục vụ vừa là thực khách phải biết, ví dụ bạn ăn sai dao or nĩa cho 1 loại thức ăn, hoặc cách ăn, cách uống là nghĩa vụ của phục vụ à (?).
Bạn so sánh bữa ăn cho vua thì so với hoàng gia, quý tộc phương Tây ấy, đừng so với ăn nhà hàng thông thường. Bạn nghĩ hoàng gia Anh, Pháp không có yêu cầu như phần chầu thiện bạn nêu à. Strickly hơn ấy chứ.
@DArK9
Như mình nói, có nơi thêm bớt sửa cho phù hợp.
Văn hóa là cái đi theo con người, giá trị của cộng đồng.
Văn hóa biến đổi theo thời đại. Cái nào phù hợp sẽ tồn tại, cái nào sai trái sẽ bị đào thải.
Thực ra, nho giáo của người Việt không hoàn toàn giống TQ mà đã được chọn lọc theo giá trị dân tộc, có nhưng điều đến giờ vẫn không thay đổi
Ví dụ
Trong một bài đề cập đến văn hóa ẩm thực Việt Nam cách đây gần 20 năm, Giáo sư Trần Quốc Vượng khi nói đến thực khách mang thức ăn về sau bữa ăn, đã viết: “Trong ngoài 60, lên lão/ ra lão, chống gậy dự tiệc làng (lục thập trượng ư hương), tiệc nước (thất thập trượng ư quốc), các cụ chỉ ăn “cầm chừng” giành “lấy” lộc Thánh, lộc Phật, lộc Vua về cả nhà cùng chung hưởng “mỗi người một ít”. Nhà chủ cúng tế Thánh, Thần, Phật... mời khách, khi khách về bao giờ cũng có một “gói” dúi vào tay khách...”. Đây là điều mà chúng ta thường nghe diễn tả trong câu “Được ăn được nói được gói đem về”. Có lẽ hành vi “đáng yêu” này là một mỹ tục, một nét hay trong văn hóa truyền thống Việt Nam, cho nên, mãi đến ngày nay, ở nhiều nơi trong nước, nhất là ở Huế và Hà Nội, nó vẫn còn được duy trì.
@The Vi Er
Về điểm này thì mình hoàn toàn đồng ý với bạn, không phải ngẫu nhiên mà hệ tư tưởng triết học của Khổng Tử và các bậc đại Nho khác vẫn lưu truyền sau hơn 2500 năm nếu giá trị không phù hợp với thời đại. Vấn đề ở đây chỉ là cách truyền đạt lại cho thế hệ sau như thế nào để những giá trị cốt lõi nhất được thấm nhuần, không chỉ được áp dụng một cách máy móc vào văn hóa ẩm thực. Trong gia đình chú trọng điều này thường truyền miệng, và trọng điểm truyền về hình thức, lễ nghi là chính, đối với một đứa trẻ thì hoàn toàn không thổi hồn vào được, hệ thống giáo dục chính quy hầu như không quan trọng vấn đề này trong các bộ môn lịch sử, địa lý, giáo dục công dân, nếu có cũng chỉ là sự nhồi nhét về mặt câu chữ trong vô vàn áp lực từ những môn học khác. Đa số là sau giai đoạn tốt nghiệp cấp 3, mọi người mới có thời gian để làm những việc yêu thích, trong quá trình đó một lúc nào đó sẽ có những lúc nghiên cứu về văn hóa, từ đó tìm ra câu trả lời cho những giá trị văn hóa mà trước đó đã áp dụng trong nhiều lĩnh vực mà không hiểu bản chất. Có những người không quan tâm đến tìm hiểu giá trị này luôn, điều đó vô tình làm những giá trị văn hóa đó mất đi ý nghĩa.
Trường hợp nét văn hóa như bạn nói cũng là một ví dụ thực tế cho điều này, chỗ mình đến ăn cỗ lúc nào gia chủ cũng chuẩn bị gói cho khách đem về, người lớn họ thực hiện như một tục lệ, thể hiện sự mến khách, nhưng khi không biết truyền đạt đúng cách, có những gia đình đi ăn cỗ về so sánh phần gói đem về giữa những gia chủ khác nhau trong câu chuyện trước con trẻ, những đứa trẻ khi lớn lên vẫn biết khi làm cỗ là có tục lệ chuẩn bị phần gói đem về, vẫn thực hiện đấy nhưng sẽ cân nhắc sao cho "tiết kiệm, nhà mình toàn cho gói nhiều, mà đi cỗ nhà khác về toàn gói ít", hoặc "chuẩn bị phần gói về to cho nhà mình có mặt mũi so với nhà người ta". Với cách thực hành như vậy thì giá trị văn hóa truyền thống và ý nghĩa thực sự của nó chỉ còn trên những tài liệu, trang sách là vấn đề thời gian mà thôi, vì thế hệ sau đã hiểu sai lệch ý nghĩa ban đầu mất rồi.
Giáo sư Trần Quốc Vượng có viết sách "Văn hóa ẩm thực Việt Nam nhìn từ lý luận và thực tiễn", xuất bản năm 2010 rất hay cho những ai thích tìm hiểu và nghiên cứu. Sau 11 năm, giờ muốn tìm đọc sách này chỉ có thể tìm source trên mạng, điều đó phần nào thể hiện nhu cầu tìm hiểu văn hóa ẩm thực một cách bài bản của cả cộng đồng là không nhiều, những sách hay như này không có cơ hội để tái bản và truyền đạt lại một cách chính thống >"<
@Micron C
Bạn cũng đang cãi cùn đó thôi, lý lẽ bạn đưa ra không có thuyết phục, đừng tự hào đưa ra ý kiến cá nhân rồi cho đó là đúng. t chỉ nói lại những gì tôi học được chứ không phải cố mà rặn ra, còn nhiều quy tắc trước và sau khi ăn cơm cơ, nhưng t nghĩ bạn không nên biết
Tôi trả lời là tôi tôn trọng bạn, nhưng bạn thì không, cố gắng thắng. Thôi thì bạn là nhất! và nhớ ăn cơm ngậm miệng vào nhé! Không đi ăn chỗ lịch sự người khác nhìn bạn bằng con mắt khác đấy. Khổ thân, phải ngồi rặn ra đối chấp với mình, có mệt không thế?
@Hoan kp
Ai rặn thì tự biết. Tôi không cần cố gắng bạn ạ, tôi cũng đi ăn nhiều chỗ lịch sự rồi. Kể cả ăn với người nước ngoài trong câu chuyện vui chia sẻ về cách ứng xử họ cũng cũng nói nên ngậm miệng, nhưng đó không phải không lịch sự mà vì khác biệt về thói quen họ vẫn tôn trọng bình thường. Tôi biết bạn có tấm lòng bao la như trời biển lo lắng cho tôi, nhưng tôi ứng xử thế nào thì không cần bạn phải lo lắng đâu. 😃
@Hoan kp
Để làm rõ ý câu lo lắng của bạn giành cho tôi đấy, chứ chả lẽ bạn chụp mũ cá nhân tôi sai bét tôi lại im không nói gì? Tôi nói rất gọn gàng trong có 1 câu thôi, có gì mà dài dòng? 😃
@HyH
Thường thì dạy như vậy không những về các quy tắc trong bàn ăn, mà còn về các tư tưởng truyền thống khác - trẻ chưa đủ trưởng thành và kinh nghiệm để hiểu hết, tụi nhỏ sẽ có khuynh hướng chống đối, nếu có bắt buộc vào nếp nghe theo thì lại mất đi cái gọi là tự tư duy, đối với sự phát triển của trẻ thì mất nhiều hơn được.
Dạy con thì vẫn phải dạy, nhưng chỉ nên uốn nắn những điều cơ bản nhất, còn lại khi con lớn đủ trưởng thành và tiếp xúc xã hội nhiều sẽ tự học hỏi và thích nghi. Biết đâu môi trường sau này con trẻ sống và làm việc lại ko ai chú trọng những quy tắc đó, mà chính vì đã được giáo dục từ nhỏ nên những điều đó lại vô tình cản trở sự hòa nhập với môi trường xã hội lúc con trẻ tiếp xúc. Cổ hủ chưa chắc đã là hay.
@Nắng nhạt nhòa
Ủng hộ bạn! Còn tôi thì không, không không có nghĩa là láo toét mất dạy mà cái nào rườm ra thì bỏ, vẫn phải lịch sự nhưng không cứng nhắc, làm sao cảm thấy thoải mái cho cả nhà là được. Bố tôi chả có gì hay nhưng được cái cổ hủ thì không ai bằng. Nhất là mấy cái qui tắc trên bàn ăn này, tôi nhớ mãi có lần ông ngồi uống rượu dai như đỉa nhưng nhất định bắt tôi phải ngồi đầu nồi xới cơm. Và cuối cùng ấn tượng về bố tôi hiện nay khá tệ, tệ nhất là bảo thủ cổ hủ!
@duyphuong123
Sách tướng có nói, rung đùi giống như cây rung thì quả rụng. Không có lộc.
Còn về lễ phép, ngồi với các cụ cao tuổi mà rung đùi bần bật, các cụ cười cho. Các cụ chẳng rung đùi thì thôi, trẻ ranh mà rung đùi với các cụ.
khi bạn được giáo dục từ nhỏ thì 50 điều này chỉ là thói quen hàng ngày như đánh răng rửa mặt. còn nếu gia đình bạn k dạy. vậy ráng học rồi dạy lại thế hệ sau. vì cuộc sống văn minh
Mục số 7 hoặc cũ hoặc khác biệt.
Chỗ t không có trở đầu đũa gắp gì cho ai. Muốn mời người khác thử món gì sẽ ngỏ lời rồi đẩy hoặc đưa món ăn đó về phía họ để họ gắp.
Tránh kiểu gắp miếng ăn rồi hỏi người ta ăn đi gượng gạo sượng sùng cho cả hai. Lỡ gắp món người ta không ăn được hoặc người ta dùng xong rồi sao?
(Khách thường không rời mâm trước gia chủ)