Vô tình thấy loạt hình ảnh này trên Reddit và cũng thiệt trùng hợp là thấy anh Nam Air up lên, mình liền copy 2 bức hình cùng với một khung cảnh, nhưng 2 thiết bị.
Về sự rõ nét, đẹp, hình ảnh okay, màu sắc xịn, nói chung là nếu như so sánh chất lượng 2 hình ảnh thì mình không cần phải đề cập bởi quá rõ ràng. 😁
Tuy vậy, mình xin chia sẻ một cảm nhận nho nhỏ gửi tới anh em. Nếu anh em còn nhớ ngày trước, thời mà cầm 1 cái iPhone "cùi bắp" so với bây giờ, hoặc Samsung, hoặc Nokia, nói chung là chất lượng camera không được tiên tiến như bây giờ với đẩy đủ công năng.
Thì việc anh em tỉ mẩn, chắt chiu, cũng như canh góc chụp, để cho ra 1 bức hình mà anh em ưng ý sẽ khá tốn thời gian công sức, nhưng bù lại, anh em sẽ dường như là ít khi hoặc không bao giờ xóa nó đi, thêm nữa là lưu lượng điện thoại cũng không quá nhiều để lưu trữ, bắt buộc anh em phải cân nhắc việc chụp 1 tấm và giữ tấm đó đúng nghĩa là kỉ niệm đẹp, dù rằng đôi lúc những bức hình đó không đẹp, nhưng nó Hay và nó đúng với suy nghĩ của anh em :D
Ở chiều ngược lại, với công nghệ tiên tiến bây giờ, việc chụp nhanh, lẹ, gọn trở nên quá dễ dàng với anh em, nên việc trong vài phút anh em - à không cả chị em luôn, chụp hàng trăm tấm nhưng rồi phải xóa đi 99% chỉ để giữ lại 1 tấm trở nên quá bình thường :D, bởi vì mọi người ai cũng muốn có được sự "hoàn hảo" nhứt có thể, và những thứ họ xóa đi, họ sẽ liệt kê là "rác" :D và chiếc điện thoại hiện đại cho phép mình làm việc đó.
Kết quả của việc trên là gì?
Mình xin lấy cảm nhận của bản thân vào việc này:
-Kiên nhẫn và sự chuẩn bị kỹ lưỡng là chìa khóa cho chất lượng: Việc mở app chậm, lấy nét ì ạch buộc anh em phải "setup" trước – chọn góc, ánh sáng, bố cục – thay vì bấm đại. Điều này rèn luyện thói quen suy nghĩ sâu sắc, biến mỗi cú chụp thành một quyết định có chủ đích. Kết quả? Những bức hình không chỉ đẹp mà còn mang dấu ấn cá nhân mạnh mẽ, vì chúng được "nuôi dưỡng" từ sự đầu tư thời gian.
-Trân trọng giá trị thay vì số lượng: Anh em "không bao giờ xóa nó đi" vì mỗi ảnh là kết quả của nỗ lực, không phải sản phẩm của sự dễ dãi. Sự khan hiếm (do thiết bị hạn chế) tạo ra sự quý giá. Nó dạy anh em đánh giá cao khoảnh khắc thực sự, tránh tình trạng "chụp cho vui" rồi vứt bỏ.
-Sáng tạo nảy sinh từ ràng buộc: Thiết bị cũ kỹ không cho phép "lười biếng", nên anh em phải dùng trí tưởng tượng để bù đắp – ví dụ, tận dụng ánh sáng tự nhiên thay vì flash, hoặc chờ đúng khoảnh khắc thay vì chụp liên tục.
Ảnh chụp iPhone 17 Pro vs iPhone 4s
Vô tình thấy loạt hình ảnh này trên Reddit và cũng thiệt trùng hợp là thấy anh Nam Air up lên, mình liền copy 2 bức hình cùng với một khung cảnh, nhưng 2 thiết bị.
Về sự rõ nét, đẹp, hình ảnh okay, màu sắc xịn, nói chung là nếu như so sánh chất lượng 2 hình ảnh thì mình không cần phải đề cập bởi quá rõ ràng. :D
Tuy vậy, mình xin chia sẻ một cảm nhận nho nhỏ gửi tới anh em. Nếu anh em còn nhớ ngày trước, thời mà cầm 1 cái iPhone "cùi bắp" so với bây giờ, hoặc Samsung, hoặc Nokia, nói chung là chất lượng camera không được tiên tiến như bây giờ với đẩy đủ công năng.
Thì việc anh em tỉ mẩn, chắt chiu, cũng như canh góc chụp, để cho ra 1 bức hình mà anh em ưng ý sẽ khá tốn thời gian công sức, nhưng bù lại, anh em sẽ dường như là ít khi hoặc không bao giờ xóa nó đi, thêm nữa là lưu lượng điện thoại cũng không quá nhiều để lưu trữ, bắt buộc anh em phải cân nhắc việc chụp 1 tấm và giữ tấm đó đúng nghĩa là kỉ niệm đẹp, dù rằng đôi lúc những bức hình đó không đẹp, nhưng nó Hay và nó đúng với suy nghĩ của anh em :D
Ở chiều ngược lại, với công nghệ tiên tiến bây giờ, việc chụp nhanh, lẹ, gọn trở nên quá dễ dàng với anh em, nên việc trong vài phút anh em - à không cả chị em luôn, chụp hàng trăm tấm nhưng rồi phải xóa đi 99% chỉ để giữ lại 1 tấm trở nên quá bình thường :D, bởi vì mọi người ai cũng muốn có được sự "hoàn hảo" nhứt có thể, và những thứ họ xóa đi, họ sẽ liệt kê là "rác" :D và chiếc điện thoại hiện đại cho phép mình làm việc đó.
Kết quả của việc trên là gì?
Mình xin lấy cảm nhận của bản thân vào việc này:
-Kiên nhẫn và sự chuẩn bị kỹ lưỡng là chìa khóa cho chất lượng: Việc mở app chậm, lấy nét ì ạch buộc anh em phải "setup" trước – chọn góc, ánh sáng, bố cục – thay vì bấm đại. Điều này rèn luyện thói quen suy nghĩ sâu sắc, biến mỗi cú chụp thành một quyết định có chủ đích. Kết quả? Những bức hình không chỉ đẹp mà còn mang dấu ấn cá nhân mạnh mẽ, vì chúng được "nuôi dưỡng" từ sự đầu tư thời gian.
-Trân trọng giá trị thay vì số lượng: Anh em "không bao giờ xóa nó đi" vì mỗi ảnh là kết quả của nỗ lực, không phải sản phẩm của sự dễ dãi. Sự khan hiếm (do thiết bị hạn chế) tạo ra sự quý giá. Nó dạy anh em đánh giá cao khoảnh khắc thực sự, tránh tình trạng "chụp cho vui" rồi vứt bỏ.
-Sáng tạo nảy sinh từ ràng buộc: Thiết bị cũ kỹ không cho phép "lười biếng", nên anh em phải dùng trí tưởng tượng để bù đắp – ví dụ, tận dụng ánh sáng tự nhiên thay vì flash, hoặc chờ đúng khoảnh khắc thay vì chụp liên tục.
Chiều cao màn hình không khả dụng cho nội dung này. Vui lòng xoay dọc màn hình thiết bị.
Vô tình thấy loạt hình ảnh này trên Reddit và cũng thiệt trùng hợp là thấy anh Nam Air up lên, mình liền copy 2 bức hình cùng với một khung cảnh, nhưng 2 thiết bị.
Về sự rõ nét, đẹp, hình ảnh okay, màu sắc xịn, nói chung là nếu như so sánh chất lượng 2 hình ảnh thì mình không cần phải đề cập bởi quá rõ ràng. 😁
Tuy vậy, mình xin chia sẻ một cảm nhận nho nhỏ gửi tới anh em. Nếu anh em còn nhớ ngày trước, thời mà cầm 1 cái iPhone "cùi bắp" so với bây giờ, hoặc Samsung, hoặc Nokia, nói chung là chất lượng camera không được tiên tiến như bây giờ với đẩy đủ công năng.
Thì việc anh em tỉ mẩn, chắt chiu, cũng như canh góc chụp, để cho ra 1 bức hình mà anh em ưng ý sẽ khá tốn thời gian công sức, nhưng bù lại, anh em sẽ dường như là ít khi hoặc không bao giờ xóa nó đi, thêm nữa là lưu lượng điện thoại cũng không quá nhiều để lưu trữ, bắt buộc anh em phải cân nhắc việc chụp 1 tấm và giữ tấm đó đúng nghĩa là kỉ niệm đẹp, dù rằng đôi lúc những bức hình đó không đẹp, nhưng nó Hay và nó đúng với suy nghĩ của anh em :D
Ở chiều ngược lại, với công nghệ tiên tiến bây giờ, việc chụp nhanh, lẹ, gọn trở nên quá dễ dàng với anh em, nên việc trong vài phút anh em - à không cả chị em luôn, chụp hàng trăm tấm nhưng rồi phải xóa đi 99% chỉ để giữ lại 1 tấm trở nên quá bình thường :D, bởi vì mọi người ai cũng muốn có được sự "hoàn hảo" nhứt có thể, và những thứ họ xóa đi, họ sẽ liệt kê là "rác" :D và chiếc điện thoại hiện đại cho phép mình làm việc đó.
Kết quả của việc trên là gì?
Mình xin lấy cảm nhận của bản thân vào việc này:
-Kiên nhẫn và sự chuẩn bị kỹ lưỡng là chìa khóa cho chất lượng: Việc mở app chậm, lấy nét ì ạch buộc anh em phải "setup" trước – chọn góc, ánh sáng, bố cục – thay vì bấm đại. Điều này rèn luyện thói quen suy nghĩ sâu sắc, biến mỗi cú chụp thành một quyết định có chủ đích. Kết quả? Những bức hình không chỉ đẹp mà còn mang dấu ấn cá nhân mạnh mẽ, vì chúng được "nuôi dưỡng" từ sự đầu tư thời gian.
-Trân trọng giá trị thay vì số lượng: Anh em "không bao giờ xóa nó đi" vì mỗi ảnh là kết quả của nỗ lực, không phải sản phẩm của sự dễ dãi. Sự khan hiếm (do thiết bị hạn chế) tạo ra sự quý giá. Nó dạy anh em đánh giá cao khoảnh khắc thực sự, tránh tình trạng "chụp cho vui" rồi vứt bỏ.
-Sáng tạo nảy sinh từ ràng buộc: Thiết bị cũ kỹ không cho phép "lười biếng", nên anh em phải dùng trí tưởng tượng để bù đắp – ví dụ, tận dụng ánh sáng tự nhiên thay vì flash, hoặc chờ đúng khoảnh khắc thay vì chụp liên tục.