Đây là những hình ảnh chụp từ buồng lái Boeing 747 và chia sẻ của phi công Christiaan Van Heijst đã thực hiện chúng như thế nào. Christiaan Van Heijst là một nhiếp ảnh gia Hà Làn, có bút danh là JPC VAN HEIJST. Ông là một người rất mê du lịch, là một phi công, là một nhà thám hiểm và đặc biệt ông bị mê hoặc bởi ánh sáng của thiên nhiên. Ông quan niệm rằng: mỗi tấm ảnh là một câu chuyện độc đáo và câu chuyện đó là mang đến một thông điệp riêng. Tấm ảnh không chỉ đơn giản là một bản in đẹp, một khung ảnh chất lượng, mà trong đó chuyển tải một câu chuyện mà người tạo ra nó cảm thụ được và muốn truyển tải đến mọi người.
Cơ duyên nào đã đến với tôi?
Năm 2006, tôi khi tôi bắt đầu lái chiếc Boeing 737 trên khắp vùng trời Châu Âu cho hãng hàng không Transavia, tôi đã bị mê hoặc bởi thế giới trên cao vào ban đêm khi nhìn ra cửa sổ trong mọi điều kiện thời tiết của Châu Âu. Một viễn cảnh tĩnh lặng tuyệt đối so với những gì tôi đã thấy trước đây đã khiến tôi phải chụp lại.
Tôi bị mê hoặc bởi vô số ánh đèn thành phố của một thế giới đang say ngủ phía bên dưới, của ánh trăng toả chiếu trên dãy Alps đầy tuyết phủ, của các chòm sao trên bầu trời và của các điều kỳ quan của màn đêm khi nhìn từ buồng lái của một phi công.
"Một trong những câu hỏi tôi thường nhận được là làm sao để chụp phơi sáng từ buồng lái một chiếc máy bay mà ảnh vẫn sắc nét dù đang bay với tốc độ khoảng 950km/giờ hoặc 590 dặm/giờ. Nhờ vào việc xử lý những thách đố gặp phải, tôi sẽ trả lời câu hỏi này một cách chi tiết, từng chút từng chút một để các nhiếp ảnh gia phi công nắm rõ kỹ thuật tôi đã sử dụng và áp dụng cho mình vào những chuyến bay đêm sắp tới của họ."
Cơ duyên nào đã đến với tôi?
Năm 2006, tôi khi tôi bắt đầu lái chiếc Boeing 737 trên khắp vùng trời Châu Âu cho hãng hàng không Transavia, tôi đã bị mê hoặc bởi thế giới trên cao vào ban đêm khi nhìn ra cửa sổ trong mọi điều kiện thời tiết của Châu Âu. Một viễn cảnh tĩnh lặng tuyệt đối so với những gì tôi đã thấy trước đây đã khiến tôi phải chụp lại.
Tôi bị mê hoặc bởi vô số ánh đèn thành phố của một thế giới đang say ngủ phía bên dưới, của ánh trăng toả chiếu trên dãy Alps đầy tuyết phủ, của các chòm sao trên bầu trời và của các điều kỳ quan của màn đêm khi nhìn từ buồng lái của một phi công.
Lúc đó, với nỗ lực chụp lại những điều kỳ diệu của bầu trời đêm, tôi đã dùng số tiền ít ỏi của mình để mua máy ảnh Nikon D80 - một chiếc máy ảnh cho người mới chụp - đã phần nào làm tôi thoả mãn hơn là chiếc máy ảnh bỏ túi mà tôi đang có lúc bấy giờ.
Tôi đã gặp vấn đề với Nikon D80 khi chụp thiếu sáng vào ban đêm. Tôi quyết định đầu tư vào một ống kính có góc rộng nhất và có khẩu mở lớn nhất để ít ra tôi chụp được cái gì đó vào ban đêm với cái thân máy này.
Tôi quyết định liều lĩnh mua ống kính mắt cá Nikkor 10.5mm f/2.8 với số tiền ít ỏi của mình.. Bạn thường thấy người ta rao bán ống kính này trên eBay hoặc trên thị trường với lý do không thông dụng và thâm chí vô dụng trong việc chụp ảnh bình thường vì ống kính này cho ra ảnh có độ méo rất nhiều. Với tôi, ống kính nhỏ bé này là tài sản duy nhất theo tôi trên các tầng mây. Suốt 12 năm qua, cái "mắt cá" này tuy có nhiều vết trầy xước nhưng nó đã chứng kiến nhiều cuộc phiêu lưu, ghi lại nhiều câu chuyện và lúc nào cũng gần bên tôi. Giờ nghĩ lại, việc tậu ống kính bé hạt tiêu này là một trong những đầu tư đúng đắn nhất tôi đã làm.
Và tiếp diễn ra sao?
Trong không gian chật hẹp của khoang lái của máy bay, cái "mắt cá" dường như vô đối thủ nhưng thân máy Nikon D80 lại có những hạn chế nhất định. Chẳng bao lâu sau, Tôi dùng số tiền thưởng cho kỳ nghỉ lễ để đầu tư vào chiếc Nikon D200. Tôi đã tiến một bước nhỏ trong việc "chạy đua vũ trang" cho sự nghiệp nhiếp ảnh của tôi. Mãi đến năm 2011 khi tôi bắt đầu lái chiếu Boeing 747, việc chụp ảnh ban đêm của tôi mới thực sự nghiêm túc.
Với các chuyến bay trên khắp thế giới, ngang qua tất cả các múi giờ, càng ngày tôi càng thích thú chụp ảnh và chấp nhận thử thách của việc chụp ảnh tạo ra: đó là sự phản chiếu của ánh trắng lên trên những đám mây, đó là ánh sáng dịu của mặt trời dần khuất sau chân trời, đó là những kỳ quan của ánh hừng đông và của những thiên thạch đang rơi xuống...
Quảng cáo
Cuối cùng, tài chính của tôi vừa đủ cho phép tôi đầu tư vào chiếc DSLR full-frame đầu tiên- Nikon D800. Lúc này, ống kính mở khẩu 2.8 mới có tác dụng và tôi bắt đầu trải nghiệm thật sự.
Sự cân bằng giữa tốc độ màn trập, khẩu độ và ISO ngày càng trở nên tuyệt diệu. Chỉ cần một cái nhìn thoáng qua cửa sổ, tôi sẽ biết cài đặt chế độ chụp thế nào mà không mất quá nhiều công sức.
Các yếu tố như chu kỳ mặt trăng, nguồn ánh sáng từ mặt đất, cường độ của nguồn sáng hừng đông phương bắc, sức mạnh của các cơn bão lận cận làm tôi bắt đầu cài đặt máy ảnh một cách trực quan sinh động hơn bao giờ hết.
Hình ảnh sắc nét được chụp khi đang bay?
Nhiều người hỏi tôi làm sao chụp ảnh sắc nét mặc dù máy bay đang bay với tốc độ cao trong bầu khí quyển. Tôi sẽ "bật mí" một số điều cần lưu ý cho tất cả cho các bạn một cách xúc tích nhất sau đây. Sự chuyển động của máy bay. Khi máy bay đang bay ở với vận tốc 950km/giờ hoặc 590 dặm/giờ trong bầu khí quyển, thì việc chụp phơi sáng (trong khoảng từ 3 đến 30 giây), bạn sẽ bị rung và ảnh sẽ nhòe từ việc ánh sáng đi ngang qua.
Quảng cáo
Vậy chuyển động thực sự là gì? Trên mặt đất, khi ánh sáng đi qua chắc chắn sẽ để lại vệt sáng hoặc một đường sáng. Còn các ngôi sao thi thế nào? Chúng không có di chuyển à? Khoảng cách các ngôi sao đến chúng ta tính bằng năm ánh sáng tức là cách hàng tỷ cây số, hàng tỷ dặm nên sự chuyển động của chiếc máy bay chẳng hề liên quan đến các ngôi sao. Chúng ta có thể dễ dàng bay một ngàn cây số một giờ, nhưng các vì sao rất xa đến mức chúng ta thấy chúng chẳng hề di chuyển.
Ngoài ra, do thiếu thời điểm tương đồng nên việc bạn mở chụp phơi hơn 30 giây, hầu như bạn sẽ không thấy sự chuyển động của các ngôi sao, nếu có đó chỉ đơn giản là do trái đất quay mà thôi. Mặt khác, muốn có một tấm ảnh sắc nét thì bầu khí quyển phải cực kỳ ổn định và bạn gặp may nếu bạn chụp phơi sáng từ 15 giây trở đi. Bạn không cần phải quá bận tâm vào sự chuyển động của các ngôi sao trên bầu trời khi bạn chụp phơi sáng.
Sự nhiễu loạn ánh sáng
"Kẻ phá bĩnh" thì không thể đoán trước và chúng ta thường xuyên gặp phải. Bất cứ khi nào trông thấy cái gì đó không thể tin được, tôi chụp cái máy ảnh và muốn phơi thì y như rằng sự bất ổn xảy ra. Điều đó giống như khi bạn nhận một tách cà phê nóng được rót tràn tới miệng sóng sánh hoặc khi bạn bắt đầu căng thẳng khi tính toán nhiên liêu trên giấy tờ.
Túm lại, trong điều kiên nhiễu loạn như thế, tôi chẳng bấm được tấm ảnh nào ra hồn và có thể đó là cách mà thiên nhiên bảo tôi chỉ được ngắm thôi mà không được chia sẻ với phần còn lại của thế giới. Vì vậy mà tôi không thể bấm máy trước quang cảnh tuyệt vời của Ánh Sáng hừng đông và ánh trăng. Khó chịu lắm chứ nhưng bù lại bạn hoàn toàn tận hưởng cảnh trí trong sự yên lặng. Ngoài những bất lợi, những khó chịu như thế, tôi chỉ còn biết chờ đợi những giây phút ngắn ngủi khi bầu khí quyển ổn định trở lại và lôi máy ra chụp và hy vọng sẽ có những khung hình đẹp. Thật may cho tôi, chiếc Boeing 747 là một trong những chiếc máy bay có kích thước và trọng lượng lớn nhất thế giới. Ngoài việc máy bay có động cơ rất ổn định và không dễ bị rung lắc, Boeing 747 còn là một biểu tượng và đẹp trên thế giới.
Sự ổn định của máy ảnh.
Trong khoang lái nhỏ bé của máy bay, không có chỗ cho chân máy và những vật dụng tương tự và những thứ đó cũng không thiết thực khi mang theo trong suốt chuyến đi dài 3-4 tuần lễ. Cách tốt nhất tôi làm là đặt máy lên trên một tấm chống chói và tôi chỉ việc bấm cục kích (trigger) và hy vọng trời đẹp để có một tấm ảnh lung linh.
Để cố định máy ảnh và điều chính quay lên hoặc hướng xuống, tôi chêm bằng hộp mắt kính, sổ tay hoặc cả túi đựng ống kính.
Khi chụp ảnh từ cửa số máy bay, tôi cầm máy, ép vào một góc của khung cửa sổ và giữ ở đó. Chiếc máy ảnh này khá cồng kềnh nên việc ép vào vị trí nào đó trên khung cửa tương đối dễ dàng.
Ống kính góc rộng
Một mẹo khác để có ảnh sắc nét khi đang trên máy bay đó là chụp với ống kính góc rộng. Tầm nhìn càng bao quát thì càng ít để ý những chuyển động nhỏ có thể xảy. Làm sao chụp phơi sáng mặt trăng hoặc những ngôi sao khi bạn dùng ống kính tele vì những chuyển động nhỏ nhất của máy ảnh, của không khí hoặc của chân máy cũng làm nhoè hình ảnh đi. Khi sử dụng ống kính góc rộng để chụp phơi toàn bộ bầu trời thì những rung lắc nhẹ của chân máy, của thân máy cũng không đáng quan tâm lắm. Điều tương tự cũng được áp dụng cho việc chụp ảnh từ khoang lái máy bay. Hãy sử dụng ống kính góc rộng để lấy được nhiều phần bầu trời nhất có thể và khắc phục được sử rung lắc nhẹ hoặc sự chuyển động của máy bay.
Sự phản chiếu từ cửa sổ
Bên cạnh sự nhiễu loạn, sự phản chiếu là kẻ thù tồi tệ nhất của tôi. Tôi phát hiện ra rằng, khi tôi càng giảm ánh sáng trong khoang lái bao nhiêu thì ánh sáng thực trong những tấm ảnh của tôi càng ít bị ảnh hưởng. Một mẹo khác là càng đặt ống kính càng gần cửa sổ càng tốt. Nếu bấm máy gần cửa sổ, bạn sẽ thấy sự phản chiếu ít nhiều sẽ mất đi liền dù không hết hẳn. Chiếc máy ảnh Nikon D850 với cảm biến 45MP sẽ có lợi khi giúp bạn cắt ra nhiều phần ảnh mà vẫn có một tấm ảnh với độ phân giải cao. Đó chính là lợi thế đã được khẳng định của Nikon D850 và những máy ảnh cao cấp khác.
Từ khoang hành khách
Với phi công thì tốt rồi. Thật đẹp và tuyệt vời khi bấm máy từ khoang lái có cảnh đẹp. Còn những hành khách thì sao? Chỗ ngồi của họ có thể bị khuất tầm nhìn bởi cánh máy bay, bị phân tâm bởi tiếng trẻ con khóc và một vài người khó nhỏ nhen khó chịu... thì sao?
Đừng sợ các bạn của tôi ơi. Tôi thường xuyên chụp ảnh qua các ô cửa sổ nhỏ của khoang hành khách và tôi biết đâu là giới hạn của cuộc sống và của nhiếp ảnh khi chụp từ vị trí này.
Công thức rất cơ bản đó là cố gắng gắn máy ảnh gần sát của sổ và ngăn chặn mọi phải sự phản chiếu. Nếu được, bạn cố gắng khoá chặt máy ảnh ở giữa ghế ngồi và cửa sổ hoặc bạn gắn thân máy vào cửa sổ bằng bất cứ thứ gì miễn sao nó càng nằm yên càng tốt.
Để giảm sự phản chiếu và ánh sáng chung quanh ảnh hưởng lên tấm ảnh, bạn mượn một tấm mền và che những phần còn lại của cửa sổ lại càng nhiều càng tốt. Có thể sẽ có một vài người khó chịu với bạn nhưng sau những cố gắng, loay hoay, phần thưởng cuối cùng dành cho bạn là những tấm ảnh tuyệt vời về các vì sao, về ánh hừng đông, về ánh trăng...
Mang theo gì trong túi đựng máy đây?
Ngày nay, tôi luôn luôn để trong túi bay của tôi thân máy Nikon D850 và các ống kính sau:
- Ống kính mắt cá Nikon 10.5mm f / 2.8. Mặc dù đây là một ống kính dành cho máy DX nhưng tôi thực sự yêu thích độ sắc nét, tốc độ bắt nét và độ tin cậy của nó. Thật lý tưởng khi dùng chiếc ống kính nhỏ, nhẹ này để chụp phơi sáng từ boong máy bay. Trong các chuyến bay của tôi, nó là vật không thể thiếu trong tay tôi.
- Ống kính Nikon 14-24mm f / 2.8. Cho tới thời điểm này, đây là ống kính góc rộng tốt nhất mà Nikon đã làm. 14mm là tiêu cực hoàn hảo để phơi sáng hay chụp thường, dù là ban ngày hay ban đêm.
- Ống kính Nikon 24-70mm f / 2.8. Mặc dù ống kính này hơi nặng và tôi không sử dụng nó thường xuyên nhưng dãy tiêu cự 24-70 là hoàn hảo để sử dụng cho ánh sáng ban ngày và những tấm ảnh chụp máy bay đang bay.
Kết luận
Để chụp được những tấm ảnh ban đêm sắc nét từ máy bay (cả buồng lái và khoang hành khách), bạn cần ghi nhớ những điều sau:
- Ưu tiên sử dụng thiết bị chuyên nghiệp có thể xử lý các điều kiện ánh sáng yếu.
- Sử dụng ống kính góc rộng.
- Đặt máy ảnh càng gần cửa sổ càng tốt và tay của bạn không run.
- Hy vọng vào một chuyến bay tốt đẹp.
Theo: jpcvanheijst.com