Dễ hiểu là Bphone chắc chắn - đã không thể như mong đợi của đa số người dùng về 1 sản phẩm Nhất thế giới, về 1 cái giá trên trời, được sản xuất ở xứ Thiên đường - và giờ câu chuyện sẽ không ai mang chất lượng sản phẩm vào bàn tán nữa, vì thực tâm ai cũng hiểu là nó không bằng điện thoại nước người ta ^^ câu chuyện về Bphone giờ chỉ xoay quanh lòng yêu nước hay sự đố kỵ của người Việt với người Việt
Một số người cho rằng, Bphone thế là được rồi, là sản phẩm của người Việt, là tâm sức của bác Quảng, là sản phẩm đầu tay nên lỗi cũng là điều dễ hiểu, chưa tuyệt vời cũng không có gì kỳ quặc cả, và nên mua để người Việt ủng hộ hàng Việt, thế nhé - mua để ủng hộ hàng Việt chứ không phải vì mua vì sản phẩm tốt
Một số bạn như mình chẳng hạn, sẽ không mua, vì đơn giản nếu bạn là người đi làm phổ thông, muốn có 1 cái điện thoại ngon, với ngần ấy tiền thì chắc chắn không ai bỏ ra cả, mình đang nói NGƯỜI DÙNG PHỔ THÔNG
Và 2 đối tượng này thì bắt đầu cãi nhau ỏm tỏi, 1 bên bảo bên còn lại ngu vì mua đồ đắt và đểu - 1 bên bảo bên kia đéo có tầm nhìn và không mua thì Bphone chết - nền công nghiệp điện VN chết, sự sáng tạo VIệt sẽ chết nếu không có ủng hộ
Và đây là câu chuyện khác về về 1 cái cũng made in Việt Nam, 1 câu chuyện khác –về 1 thứ mình biết - Truyện tranh Việt,( TTV ) bây giờ thì nhiều người biết về TTV rồi, nhưng 10 năm trước, thì những người bước đi những bước chân đầu tiên ĐÉO AI BIẾT CẢ, bây giờ những Phong Dương Comic, Tạ Lan Hạnh, TDSV, Tamypu, những dự án crowdfunding rất, rất thành công, rất rất nhiều người khác nữa định vị tên tuổi trong lòng người đọc, nhưng đấy là câu chuyện bây giờ - 10 năm trước TTV cũng nhận được cái sự ghẻ lạnh kinh người từ cộng đồng, và luôn có 1 nhóm nhỏ theo dõi và mua để ủng hộ - rất nhỏ, và cái nhóm nhỏ theo dõi ấy luôn tiếp lửa để những người vẽ và sang tác TTV có động lực sang tạo – nhưng luôn có 1 cái nhưng, nếu cái cộng đồng to kia không ghẻ lạnh, và cũng người Việt mua hàng Việt, thì có thể các nghệ sỹ sẽ không biết mình đang ở đâu luôn, và nếu được xã hội tôn vinh quá thì sẽ cộng thêm áp lực từ cộng đồng, như một ngôi sao trẻ mới nổi – họ sẽ bị giết chết bởi kỳ vọng của cộng đồng nếu không toả sang hơn nữa, họ sẽ bị giết chết bởi rất nhiều áp lực từ sự thành công sớm – và hời hợt, để có những cuốn truyện made in VN được đón nhận bây giờ, không phải 1 sớm 1 chiều, để có 1 lượng nghệ sỹ với cái tôi và cái chất dày như bây giờ cũng không hề đơn giản, để khi show 1 sản phẩm nào đó ra người ta nói Kinh thật, như tây – à mà có khi Tây cũng đầy thằng đéo bằng, là một câu chuyện dài, rất dài
Một câu chuyện khác nữa về hàng Việt để các bạn nắm, câu chuyện về Vinamilk, Hàng việt 100% nhé – ngần ấy năm, rất nhiều sản phẩm của các hãng nước người xâm lấn, Vinamilk luôn đứng vững và luôn có lãi – luôn có sản phẩm mới và đáp ứng thực sự được nhu cầu người dung, và không ai ném đá sữa ông thọ cả, không ai bảo sữa ông thọ hang Việt Nam nên sữa ông thọ cùi cả
Cũng không có mấy ai chê sơ Việt Tiến
Không mấy ai chê Vinamilk
Không có mấy ai chê giáo Sư xoay
Không mấy người đả kích Xuân Bắc, Tự Long, Công Lý
Có rất nhiều thứ ở đất nước này không thua kém gì các nước khác
Và cũng không có ai dìm hàng cả
Quảng cáo
Người Việt chưa bào giờ kỳ thị hàng Việt và cũng chẳng ai muốn phải mở miệng ra chê đồ Việt cả, khi người ta chê – đó là sự thất vọng với một sản phẩm của người Việt – thất vọng khi thấy nó không như mong đợi, thất vọng vì giá đồ made in Vietnam quá cao mà chất lượng quá thấp, thất vọng từ đường người Việt làm, từ nhà người Việt xây, thất vọng vì giờ ăn cái gì cũng có thuốc trừ sâu, cũng có tăng trọng, thất vọng vị chính phủ không bao giờ làm được như những hứa hẹn trong kỳ họp quốc hội
Tại sao lại không được thất vọng ?
Hay phải kêu lên tôi Yêu đảng, Yêu nhà nước – họ làm thế là được rồi
Tôi sẽ ăn rau của người nông dân vì thương họ, phun thuốc cũng được
Tôi sẽ mặc 1 cái áo xấu mù vì nó made in việt Nam
Tôi sẽ mua 1 quyển sách của 1 tác giả Viết vì đấy là người Việt
Tôi chấp nhân đi một con đường 3 tháng lún vì đấy là công sức của người kỹ sư Việt, để tây nó sang tự hào giới thiệu bọn mày có xây được đường lún như bọn tao không ?
Wtf – cái gì đang xảy ra với lòng yêu nước vậy ?
Quảng cáo
Đến con người con phải vấp ngã để lớn lên chứ đừng nói là 1 công ty, hay 1 dân tộc, thâm chí phải có rất nhiều người, nhiều công ty chết đê gây dựng nên 1 đất nước vĩ đại – không phải là cứ thủ dâm tinh thần là đất nước sẽ tốt nên đâu, nếu bạn muốn sống theo cách tung hô như thế - Hãy sang Bắc Triều tiên mà sống, bạn sẽ được hang ngày hang giờ tung hô chủ tịch kim, tung hô điện thoại và máy tính bảng, tung hô vũ khí hạt nhân, tung hô về quân đội nhất thế giới – còn tôi thì không thích thế
Đừng tiếp tục mang con chin của Nguyễn Hà Đông ra để làm tiền đề và cay cú nữa, đừng nghĩ là nó phải thắng, phải thế nọ thế chai, thì mới là yêu nước – nếu các bạn đọc : “Quốc gia khởi nghiệp” bạn sẽ thấy ở Israel tất cả mọi người có thể chỉ trích nhau, nếu bạn để ý văn hoá nhật họ tôn trọng lời cảm ơn và xin lỗi,
Họ không nặng nề với nhau, tôi không trực tiếp ra nước ngoài , nên tôi không dám ví dụ nhiều – nhưng cái quan trọng là đừng cay cú – nếu người khác dìm bạn xuống, nếu bạn vẫn tiếp tục cay cú thì không bao giờ bạn làm ra sản phâme made in Việt Nam ngon đâu, vì bạn nghĩ – Tại người Việt thích chê đồ Việt mà
chắc chắc CEO BKAV làm được những điều như thế cũng không phải là thể loại chấp nhặt, và chắc chắn Bác Quảng cũng là 1 CEO tài năng ở đất nước này, cả Đặng Lê Nguyên Vũ nữa, không ai không có tài mà nổ được cả, dĩ nhiên trừ và anh Xuân tóc đỏ ra, điều đấy ít thôi, còn Đa phân nhưng người nổ Đều có khả năng cả
Nhưng để thực sự đến trái tim người dùng thì không phải chỉ có tài là đủ,
Mà là thời gian, là xương máu, là công sức – để một ngày không cần nói 1 câu hoa mỹ nào, người dùng sẽ tự ca ngợi, và người Việt sẽ thực sự có thể nói
DM cái này nước bọn bố làm đấy, ngon không, quá là ngon luôn
Và thằng kia sẽ nói : Ngon,dùng thích Vd, đúng là hàng Việt Nam
Để thay thế cái câu thoại hiên này :
Nước tao tuy kém nhưng giờ cũng làm được đt nhé
Ukm, nói chung là cũng tạm so với thế giới, Nhưng nó là Hàng Việt Nam
___________________
Chúc BKAV hoàn thiện các thế hệ tiếp theo hơn
Chúc CEO Nguyễn Tử Quảng không bị shock tâm lý và cống hiến nhiều hơn cho đất nước, là người tiên phong – sẽ không ít áp lực, bỡ ngỡ và thâm chí là thất bại
Nhưng dù sao cũng là cánh én báo hiệu xuân
Có thể xuân chưa đến ngay, nhưng sẽ là nguồn cảm hứng cho rất, rất nhiều người khác
P/S : Nếu các bạn hỏi tại sao lại có ít doanh nghiệp thành công, thì dù muốn hay không, trách nhiệm then chốt lại không nằm ở doanh nghiệp mà là ở cơ chế và hành lang pháp lý hỗ trợ doanh nghiệp
Hàn quốc có chaebol
Israel có cơ chế hỗ trợ start up tuyệt vời,
Hoa kỳ có rào cản về tiêu chuẩn chất lượng khắt khe để bảo hộ những công ty có sản phẩm tốt của họ
Blablabla
Không ngẫu nhiên, mà nhân sự giỏi nhất luôn chọn Mỹ, chọn Nhật, chọn đâu đó trên thế giới – chứ không ở Việt Nam 😆)