Thời buổi bây giờ, vật giá leo thang, thu nhập gia đình cũng không tăng được bao nhiêu, chính bởi vậy khoản trợ cấp hàng tháng của em cũng vì thế mà cắt giảm, đã nghèo còn mắc cái eo. Em luôn ở trong trạng thái “Đầu tháng thì huy hoàng, cuối tháng thì điêu tàn”. Vật vã lắm các bác ạ. Các khoản chi tiêu hằng ngày: lệ phí tình yêu, “tiền ngu” (thi thoảng thôi vì em cũng thuộc dạng siêng năng), và các khoản sinh hoạt phí hằng ngày thì không thể thiếu, ấy mà cái tiền ăn là khoản chiếm nhiều nhất ih. Chưa hết chủ trọ hùa nhau “té nước theo mưa”. Haizz, em đang căng thẳng vì cái bệnh “viêm màng túi” cấp tính của mình rồi các bác ạ.
Có đi làm thêm để cứu chữa, nhưng trong thời gian này em đang thi học kỳ, lại kỳ cuối nên toàn mấy môn quan trọng không kém. Thế là đành nghỉ làm để cặm cùi dùi mài kinh sử thôi. Trong thời điểm nguy hiểm này, mong các bác tư vấn giúp em cách chi tiêu và ăn uống hợp lý với đồng lương trợ cấp ít ỏi từ phụ huynh với ạ?
Hiện tại Em và các bạn cùng phòng vẫn mì gói và rau muống trường kỳ thôi
P/s “sinh viên ai chả viêm màng túi, không viêm không phải là sinh viên”
Có đi làm thêm để cứu chữa, nhưng trong thời gian này em đang thi học kỳ, lại kỳ cuối nên toàn mấy môn quan trọng không kém. Thế là đành nghỉ làm để cặm cùi dùi mài kinh sử thôi. Trong thời điểm nguy hiểm này, mong các bác tư vấn giúp em cách chi tiêu và ăn uống hợp lý với đồng lương trợ cấp ít ỏi từ phụ huynh với ạ?
Hiện tại Em và các bạn cùng phòng vẫn mì gói và rau muống trường kỳ thôi
P/s “sinh viên ai chả viêm màng túi, không viêm không phải là sinh viên”