Nhiếp ảnh gia người Đức Caroline Heinecke hướng sự tập trung tới những bộ sưu tập đồ vật có vẻ không hữu dụng để khám phá và hiểu về cách con người biểu hiện tính vật chất của mọi thứ bằng cách trừu tượng hóa chúng khỏi môi trường tự nhiên và đặt chúng cạnh nhau.
Trong số tất cả các động cơ thúc đẩy con người hành động, hiếm có động cơ nào không bắt nguồn từ việc thu thập. Bằng cách tích lũy và trình bày những thứ thuộc kiểu đa dạng phổ biến nhất, mọi người có được định hướng và không chỉ sống theo đam mê mà còn là sự phù phiếm và động lực để đạt tới quyền lực.
Các đồ vật luôn được chọn lọc và tích lũy, dù là phục vụ mục đích sử dụng hay chỉ để ngắm, thông tin luôn được thu thập để có thể chia sẻ hoặc tạo điều kiện thuận lợi cho việc ra quyết định. Nhưng chính xác là trong trong thời đại mà thông tin được thu thập để tăng nguồn vốn mà chúng ta được khuyến khích là hãy rời khỏi xu hướng này và chuyển sự chú ý sang những bộ sưu tập đại diện cho những thứ được cho là vô dụng.
Ví dụ như Regine von Chossy đến từ Munich, đã thu thập tóc và trưng bày nó trong bảo tàng tóc của riêng cô với những bộ tóc được quyên góp có tính lịch sử và kèm chữ kí. Nhiếp ảnh gia Karl-Ludwig Lange thu thập những viên gạch vì những con tem trên bề mặt chúng tiết lộ lịch sử địa phương của môi trường xung quanh anh. Navena Widulin ở Berlin sưu tập sỏi mật, tiếp tục truyền thống của Bảo tàng Lịch sử Y tế Berlin của Charité. Các đối tượng trong bộ sưu tập được thu thập dưới cái nhìn riêng của chủ nhân chúng như thể chúng thực sự là các chủ thể. Nếu xem các bức ảnh thông qua con mắt của người sưu tập và với sự ngây thơ thì những gì vừa được kể ở trên vốn bị coi là vô nghĩa, kỳ lạ, vô giá trị, thậm chí là ghê tởm, ngu ngốc bỗng trở nên rõ ràng, quen thuộc, đẹp đẽ và hấp dẫn.
Theo PHMuseum
Trong số tất cả các động cơ thúc đẩy con người hành động, hiếm có động cơ nào không bắt nguồn từ việc thu thập. Bằng cách tích lũy và trình bày những thứ thuộc kiểu đa dạng phổ biến nhất, mọi người có được định hướng và không chỉ sống theo đam mê mà còn là sự phù phiếm và động lực để đạt tới quyền lực.
Các đồ vật luôn được chọn lọc và tích lũy, dù là phục vụ mục đích sử dụng hay chỉ để ngắm, thông tin luôn được thu thập để có thể chia sẻ hoặc tạo điều kiện thuận lợi cho việc ra quyết định. Nhưng chính xác là trong trong thời đại mà thông tin được thu thập để tăng nguồn vốn mà chúng ta được khuyến khích là hãy rời khỏi xu hướng này và chuyển sự chú ý sang những bộ sưu tập đại diện cho những thứ được cho là vô dụng.
Ví dụ như Regine von Chossy đến từ Munich, đã thu thập tóc và trưng bày nó trong bảo tàng tóc của riêng cô với những bộ tóc được quyên góp có tính lịch sử và kèm chữ kí. Nhiếp ảnh gia Karl-Ludwig Lange thu thập những viên gạch vì những con tem trên bề mặt chúng tiết lộ lịch sử địa phương của môi trường xung quanh anh. Navena Widulin ở Berlin sưu tập sỏi mật, tiếp tục truyền thống của Bảo tàng Lịch sử Y tế Berlin của Charité. Các đối tượng trong bộ sưu tập được thu thập dưới cái nhìn riêng của chủ nhân chúng như thể chúng thực sự là các chủ thể. Nếu xem các bức ảnh thông qua con mắt của người sưu tập và với sự ngây thơ thì những gì vừa được kể ở trên vốn bị coi là vô nghĩa, kỳ lạ, vô giá trị, thậm chí là ghê tởm, ngu ngốc bỗng trở nên rõ ràng, quen thuộc, đẹp đẽ và hấp dẫn.
Theo PHMuseum