Cũng như mấy cái máy ảnh to to, khi bạn cầm một chiếc smartphone thì nó cũng phải làm bạn cảm thấy cảm thấy vui vẻ, thoải mái và tự tin vào chất lượng ảnh thì bạn mới có cảm hứng để mà chụp ảnh nhiều hơn. Không nhất thiết chiếc smartphone đó phải là một chiếc máy cao cấp, không nhất thiết nó phải đắt tiền hay là đời mới nhất, chỉ đơn giản là nó tốt, bạn thích nó, máy cho ra chất lượng ảnh ổn định và bạn thích cầm nó lên để ngắm nghía chụp choẹt là đủ.
Chiếc điện thoại đầu tiên thuộc sở hữu của mình, cũng là chiếc máy làm mình bắt đầu khoái chụp ảnh di động, đó là Nokia N78. Cái thời năm 2008 thì N-Series vẫn còn đang nổi đình nổi đám dù iPhone có xuất hiện rồi. Thực ra lúc đó mình cũng có iPhone đời đầu trong tay đấy, nhưng anh em nào xài rồi cũng biết, iPhone 2G chụp ảnh cực kì chán do độ phân giải thấp và đặc biệt là không có auto focus nên ảnh hoặc lúc nào cũng nét hoặc mờ căm. Trong khi đó, Nokia N78 có đầy flash đầy đủ, có cảm biến 3,2MP, và quan trọng hơn hết là có khả năng tự lấy nét. Thời đấy không nhiều smartphone có module camera xịn như thế này nên mình tự hào lắm, đi đâu cũng lấy điện thoại ra chụp hết tấm này tới tấm kia.
Cái cảm giác cầm một chiếc máy nhỏ xíu mà chụp ra được chất lượng ảnh gần bằng với một cái máy ảnh PnS nó rất hạnh phúc, xen một chút tự hào, và vui nữa. Không chỉ nhờ chất ảnh, N78 còn làm mình cảm thấy rất yên tâm ở chỗ chụp là dính, chụp là sẽ ra ảnh đẹp. Mình tin rằng đây là một yếu tố rất quan trọng quyết định đến việc bạn có khoái cầm cái điện thoại của mình ra đường và bắt đầu "bắn phá" hay không.
Có thể anh em không tin, nhưng ngoại hình cũng là yếu tố đóng góp nhiều vào cảm xúc của mình khi xài bất kì một chiếc điện thoại nào. Như mình có chia sẻ với anh em trong mấy topic trước, một chiếc điện thoại mà cầm lên thấy chán ngán, cầm lên thấy xấu thì làm sao mà có thể sử dụng nó một cách thoải mái và vui vẻ cơ chứ. Và lại một lần nữa, không nhất thiết cứ phải là máy đắt tiền mới đẹp, mới tạo được cảm hứng. Có những chiếc điện thoại dù chỉ là máy tầm trung thôi cũng tạo được cho mình cảm giác này (ví dụ: Sony Xperia XA, Lumia 830), và mình nghĩ rằng với các bạn cũng thế. Tất nhiên, chuyện này cũng ảnh hưởng đến cả việc mình có thích chụp ảnh bằng chiếc điện thoại đó hay không. N78 làm được điều này vì kích thước nhỏ gọn, thiết kế nhìn rất hiện đại và dãy bàn phím cực kì độc đáo và thời đó.
Chiếc điện thoại đầu tiên thuộc sở hữu của mình, cũng là chiếc máy làm mình bắt đầu khoái chụp ảnh di động, đó là Nokia N78. Cái thời năm 2008 thì N-Series vẫn còn đang nổi đình nổi đám dù iPhone có xuất hiện rồi. Thực ra lúc đó mình cũng có iPhone đời đầu trong tay đấy, nhưng anh em nào xài rồi cũng biết, iPhone 2G chụp ảnh cực kì chán do độ phân giải thấp và đặc biệt là không có auto focus nên ảnh hoặc lúc nào cũng nét hoặc mờ căm. Trong khi đó, Nokia N78 có đầy flash đầy đủ, có cảm biến 3,2MP, và quan trọng hơn hết là có khả năng tự lấy nét. Thời đấy không nhiều smartphone có module camera xịn như thế này nên mình tự hào lắm, đi đâu cũng lấy điện thoại ra chụp hết tấm này tới tấm kia.
Cái cảm giác cầm một chiếc máy nhỏ xíu mà chụp ra được chất lượng ảnh gần bằng với một cái máy ảnh PnS nó rất hạnh phúc, xen một chút tự hào, và vui nữa. Không chỉ nhờ chất ảnh, N78 còn làm mình cảm thấy rất yên tâm ở chỗ chụp là dính, chụp là sẽ ra ảnh đẹp. Mình tin rằng đây là một yếu tố rất quan trọng quyết định đến việc bạn có khoái cầm cái điện thoại của mình ra đường và bắt đầu "bắn phá" hay không.
Có thể anh em không tin, nhưng ngoại hình cũng là yếu tố đóng góp nhiều vào cảm xúc của mình khi xài bất kì một chiếc điện thoại nào. Như mình có chia sẻ với anh em trong mấy topic trước, một chiếc điện thoại mà cầm lên thấy chán ngán, cầm lên thấy xấu thì làm sao mà có thể sử dụng nó một cách thoải mái và vui vẻ cơ chứ. Và lại một lần nữa, không nhất thiết cứ phải là máy đắt tiền mới đẹp, mới tạo được cảm hứng. Có những chiếc điện thoại dù chỉ là máy tầm trung thôi cũng tạo được cho mình cảm giác này (ví dụ: Sony Xperia XA, Lumia 830), và mình nghĩ rằng với các bạn cũng thế. Tất nhiên, chuyện này cũng ảnh hưởng đến cả việc mình có thích chụp ảnh bằng chiếc điện thoại đó hay không. N78 làm được điều này vì kích thước nhỏ gọn, thiết kế nhìn rất hiện đại và dãy bàn phím cực kì độc đáo và thời đó.
Và từ cách đây hơn 10 năm, giao diện camera cũng được Nokia làm rất đơn giản, mình - ở vai trò là một người dùng bình thường - không cần phải suy nghĩ nhiều về các thông số kĩ thuật, cứ việc đưa máy lên nhấn nút, nhấn nút và nhấn nút. Với mình, trải nghiệm này là rất tốt vì cái mình cần quan tâm không phải là kĩ thuật chụp ảnh ra sao, mình cần chỉnh EV như thế nào, mình cần chỉnh cân bằng trắng ở chế độ nào. Ngay cả đến bây giờ cũng thế, 99% thời gian chụp ảnh của mình trên điện thoại đều để chế độ full auto. Những chiếc máy có chế độ bắn auto xuất sắc như iPhone 7 Plus, Galaxy S8 và HTC U11 là những sản phẩm của năm 2017 có thể làm mình cảm thấy khoái chí.
Thật ra chuyện bạn không cần phải suy nghĩ về thông số chụp trong đa số trường hợp cũng rất hợp lý. Ví dụ, khi bạn đi chơi với hội bạn, thì cái bạn cần để tâm là cuộc nói chuyện với họ, là những gì mà nhóm bạn cần chia sẻ và vui đùa với nhau chứ không phải là lo xem chỗ này có đủ sáng để chụp hay không, cần phải chỉnh tốc độ, ISO bao nhiêu để ra được một tấm hình đẹp. Hay như khi bạn đang đi du lịch, cái bạn cần quan tâm là cảnh có đẹp không, nhìn có thích thú không, thời tiết mát không, con người nơi đó thân thiện ra sao, chứ không phải là ngồi suy nghĩ xem thông số bao nhiêu thì chụp tấm ảnh này đẹp. Đôi khi bạn thậm chí còn chẳng có thời gian để nghĩ nữa, khoảnh khắc trôi qua rất nhanh và nếu không nhanh tay (hay nói cách khác, không xài Auto) thì bạn sẽ không thể bắt được cảnh đẹp đó.
Đây cũng là nguyên nhân mà vì sao mình không đồng ý khi ai đó bảo rằng "cái máy đó phải chụp manual mới đẹp, chụp auto thì xấu là đúng rồi" hoặc "tại bạn không biết chỉnh, chứ không phải tại máy xấu". Như đã giải thích ở trên, đa số người dùng không cần quan tâm tới những thứ chỉnh tay phức tạp, họ không cần phải mất công học cả một khóa nhiếp ảnh cơ bản chỉ để chụp được một tấm ảnh gia đình đẹp hay chụp được một bức ảnh dễ thương của nhóc con. Họ không cần phải tốn nhiều nơ-ron não chỉ để chụp được một tấm hình đẹp khi đi du lịch cùng với người thân. Nhiệm vụ của các hãng sản xuất là làm sao để người ta chụp đẹp nhất và dễ nhất, cũng từ đây họ sẽ có thêm niềm tin và cảm hứng để tiếp tục chụp nhiều ảnh hơn nữa. Về khoảng này, mình đánh giá iPhone rất cao dù ảnh không phải là xuất sắc nhất trong số những thiết bị đang có trên thị trường.
Nói như vậy không có nghĩa là mình "khinh" chế độ chỉnh tay. Chế độ này vẫn rất hữu ích trong những trường hợp bạn muốn có một tấm ảnh đẹp nhất có thể, và đó là sở thích của bạn cơ mà. Chỉnh cái này cái kia, thử nghiệm tới lui để ra được tấm ảnh ưng ý cũng là một hành trình mà anh em mê chơi ảnh nào cũng từng trải qua. Chỉ là mình không thích ý tưởng ai cũng phải biết chỉnh tay để có ảnh đẹp mà thôi.
Kể cho anh em nghe một kỉ niệm trái ngược lại với cái sướng của Nokia N78, đó là với chiếc HTC One M8. One M8 xịn không? Xịn. Máy chạy nhanh không? Nhanh lắm. Máy thiết kế đẹp không? Đẹp vô cùng. Camera ngon không? Chụp sáng ổn, nhưng chụp đêm thì rất tệ (so với những chiếc flagship ngang tầm), và có vài lần chụp ngoài trời cũng xấu luôn. Ngay cả khi mình cố gắng chỉnh tay thì tình hình cũng không được cải thiện nhiều, ảnh cứ mờ mờ, màu sắc rất lạ và đặc biệt là ảnh rất bệch dùng mình đã kèm ISO xuống thấp để ảnh ít noise và không bị xóa mờ bởi thuật toán xử lý của camera.
Vì hiệu quả camera không ổn định nên mình mất toàn bộ cảm xúc về chụp ảnh với One M8 xen lẫn một chút thất vọng vì trước đó chiếc M7 đã chụp không ổn mà HTC vẫn không có cải thiện gì cả. Thời gian sau đó vẫn tiếp tục máy nhưng rất lười mỗi khi cần rút điện thoại ra chụp ảnh nào đó vì mình không biết rằng ảnh mình chụp xong có đẹp không, có sử dụng được không, có thể khoe với mọi người không. Dù HTC cố gắng quảng cáo nhiều về công nghệ UltraPixel của M8 nhưng điều đó chẳng giúp gì được cho mình.
Quảng cáo
May mà từ HTC 10 trở đi HTC đã nghiêm túc nhìn nhận vấn đề và khắc phục được điều này, để rồi U11 đang là chiếc máy làm mình cảm thấy thích chụp ảnh nhất hiện tại và nó cũng khiến mình chụp nhiều hơn trước. Mình có thể chắc ăn rằng 90% mình đưa U11 lên chụp thì sẽ ra ảnh ngon mà không cần chỉnh gì thêm. Tính năng bóp cũng làm mình chụp ảnh tiện hơn khi sử dụng 1 tay. Tương tự, iPhone 7 Plus cũng đạt được sự đơn giản và ổn định trong chất lượng ảnh chụp nên nó cũng luôn nằm trong balo theo mình đi mọi nơi. Mỗi tay một súng, HTC U11 + iPhone 7 Plus, mình có thể bắn phá cả thể giới 😁
Anh em có nghĩ như mình không? Hãy chia sẻ nhé.