[Đam mê những chiếc hộp lưu ánh sáng]

packpack
2/5/2016 8:30Phản hồi: 3
[Đam mê những chiếc hộp lưu ánh sáng]

It’s not the end of film photography


Tôi biết đến những chiếc máy ảnh film chưa lâu - Tầm hai năm trở lại đây thôi. Nghĩ lại cũng không phải là một khoảng thời gian dài gì thậm chí là khá ngắn ngủi nhưng tình cảm vốn dĩ không phải là thứ có thể đong đếm được bằng thời gian. Tôi đã yêu những chiếc hộp kim loại chạy hoàn toàn bằng cơ khí ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Giờ đây ngoài kia có đầy rẫy những chiếc máy ảnh số hiện đại đầy đủ mọi tính năng tiên tiến và nhất là dễ dàng để chụp ra được ảnh đẹp; thế nhưng tại sao tôi lại vẫn thích chụp với những chiếc hộp lưu ánh sáng mà hầu hết mọi người giờ đây đều đã lãng quên từ lâu ? Đôi lúc tôi đã tự hỏi bản thân những câu hỏi ngây thơ và vớ vẩn đến như thế đấy ! Mọi người hay nói yêu một ai đó thì cần gì lý do - Đơn giản yêu là yêu thôi ! Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại thì tôi cũng có một vài lý do cho riêng mình vì sao tôi yêu máy ảnh film đến như vậy !!! Đầu tiên, tôi yêu những chiếc máy film vì thiết kế độc đáo của nó. Giờ đây những chiếc DSLR theo tôi thiết kế đều na ná giống nhau nhìn qua thì đẹp đấy nhưng không đọng lại chút ấn tượng gì nhiều trong tâm trí. Máy phim thì ngược lại - Thiết kế kim loại sắc cạnh độc đáo chả máy nào giống máy nào - Độc nhất vô nhị - Nhìn qua là có thể nhận ra ngay ! Chính sự độc đáo ấy từ thiết kế của những chiếc máy ảnh film là một điểm cộng lớn khiến tôi yêu máy film ngay từ cái nhìn đầu tiên.





Chiếc máy ảnh khổ trung Medium Format Mamiya Rb67 ProS (Film 120)





Máy ảnh song kính (TLR) Mamiya C330 Pro (Film 120)




Máy ảnh film 35mm Pentax MX


Medium Format RangeFinder Rapid Omega 100 (Film 120)

Quảng cáo



Lý do thứ hai có lẽ là cảm xúc máy ảnh phim mang đến cho tôi. Lang thang trên các diễn đàn nhiếp ảnh film, tôi thấy mọi người đều nói những bức ảnh film làm cho người xem ảnh có cảm xúc nhiều hơn so với ảnh số. Tôi lại nghĩ khác. Ừ thì đúng - Ảnh phim cho người ta cảm xúc nhiều thật đấy nhưng cảm xúc ấy không dành cho người xem ảnh mà dành cho người chụp ảnh. Tôi sẽ lấy ví dụ cho mọi người dễ hình dung.


Như với tấm ảnh tôi gửi đi thi ảnh này, chắc hẳn khi các bạn nhìn vào có thể nói rằng ảnh này quá đỗi bình thường thậm chí là không nghệ thuật gì lắm - sao tác giả lại mang đi thi ảnh thế này ? Nhưng tôi xin khẳng định ngay tôi không gửi nó vì nó đẹp hay vì nó nghệ thuật mà là vì nó chứa đựng nhiều cảm xúc của riêng tôi khi tôi mới chụp Medium format. Xin được nói thêm về tiểu sử của bức ảnh này một chút cho mọi người được rõ ! Bức ảnh này là bức ảnh đầu tiên tôi chụp với chiếc Mamiya C330 Pro - Chiếc máy Medium format 6x6 đầu tiên tôi mua bằng chính tiền của mình kiếm được. Thơ thẩn quanh nhà tìm kiếm một thứ gì đó đủ thú vị với mình để bấm chụp shot đầu tiên. Rồi nghĩ thế nào tôi lại quyết định chụp ban công nhìn ra từ phòng tôi - khung cảnh quá quen thuộc với tôi rồi nhưng sao khi nhìn qua Waist level viewfinder của C330, cảnh vật thân quen ấy lại có một sức sống khác đầy mới mẻ và thú vị đến vậy. Nếu ai chưa từng chụp Medium format - chưa từng một lần nhìn qua viewfinder của MF thì chắc khó có thể hình dung cảm xúc mà tôi đang có. Cảm xúc khi nhìn qua Ground glass thật tuyệt vời ! Mọi thứ ngoài đời thực đều hiện lên trước mắt tôi một cách thật sống động nổi bật thậm chí còn rất 3D và to nữa...Không cần chụp gì chỉ cần mở VF ra ngắm cả ngày cũng đủ thích rồi. Khi mới bắt đầu biết đến film tôi tập chụp với chiếc Pentax MX của chị tôi. Chụp film 35mm được ít lắm cơ (Nhưng còn được 36 kiểu khéo thì được tận 40 kiểu) khiến tôi chụp rất chậm nửa vì tiếc film nửa vì thao tác căn chỉnh thông số trên máy khá mất thời gian. Sang chụp Medium format, số kiểu lại càng ít đi. Một cuộn 120 với khổ 6x6 khá đắt tiền chỉ chụp được 12 kiểu và mới đây khi chụp với khổ film 6x7 (Rb67) thì còn chụp được ít hơn - 10 kiểu. Thế nên khi chụp máy ảnh film, mỗi cú bấm cò lại trở nên thật xa xỉ và tốn kém khiến tôi phải luôn suy nghĩ căn nhắc rất nhiều lần trước mỗi lần bấm máy. Tỉ mỉ chọn bố cục - Đo sáng - Lấy nét từng tí một nhưng có lúc cũng không bấm chụp vì tự dưng lại nghĩ chưa đủ đẹp để đốt một kiểu film. Thao tác tỉ mỉ chậm rãi cẩn thận là thế nên khi bấm máy cũng đem lại cảm giác hồi hộp khó tả cho người chụp. Đúng như lúc thích ai đó vậy - Tim đập mạnh - Hơi thở hơi gấp gáp để rồi khi bấm chụp xong biết chắc mình đã thu được khoảng khắc đó vào chiếc hộp thì người khẽ run lên vì hạnh phúc và sung sướng. Chưa dừng lại ở đó. Cái cảm giác chờ chụp hết roll film rồi lao đến Lab tráng scan mới là công đoạn hồi hộp làm tôi cảm thấy thích thú và yêu thích nhất. Cầm USB đi copy ảnh, trên đường đi đến lab mà cảm xúc cứ lẫn lộn cứ nghĩ ngợi vẩn vơ: Liệu ảnh tráng ra có đẹp không nhỉ - Hay ảnh lại xấu hay thậm chí nghĩ rằng liệu có chụp ra được ảnh hay không để mà bàn đến đẹp hay xấu?. Cảm xúc lẫn lộn như vậy vỡ òa khi nhìn thấy tấm ảnh của mình. Kì lạ là dù ảnh có xấu thế nào đi chăng nữa - có hỏng có out nét có light leak thì cũng đều đem đến cho tôi những cảm xúc riêng khó tả và tôi đều thích thú với những bức ảnh đó. Theo tôi đó là những cảm xúc cần thiết mà người chụp ảnh film sẽ thích được trải qua nhất. Cá nhân tôi nghĩ ảnh film khá hợp với chụp ảnh đời thường; như một cuốn nhật ký bằng hình ảnh ghi lại cuộc sống hàng ngày quanh mình diễn ra với mình. Với tôi ảnh film bình dân mà cao cấp; có thể ảnh film thua kém ảnh số ở rất nhiều phương diện - nhưng nó có thể làm được thứ mà ảnh số khó lòng làm được - Khơi gợi cảm xúc. Tôi muốn nói với các bạn rằng FUTURE IS ANALOG - rằng tương lai khi mà máy ảnh số bão hòa thì tôi tin chắc kỉ nguyên mới hoàng kim của máy ảnh film sẽ quay trở lại và lợi hại hơn xưa . Mọi người sau khi đã ăn các món ăn ngon nhanh lẹ dễ dàng sẽ nhận ra rằng không đâu bằng những cảm giác xưa cũ - cảm giác xoay xoay vặn vặn căn chỉnh - những giá trị đích thực của nhiếp ảnh. Chỉ có chụp film mới làm người chụp ảnh đắm chìm toàn bộ tâm hồn mình vào cảnh vật - vào thứ mình muốn chụp - vào câu chuyện mình muốn thể hiện. Ảnh chụp film ra thế nào - xấu hay đẹp chưa vội bàn vì còn phụ thuộc nhiều yếu tố nhưng một điều chắc chắn là bạn sẽ có được những cảm xúc đặc biệt riêng có mà sẽ khó tìm thấy ở đâu khác ngoài film.






Quảng cáo

3 bình luận
Chia sẻ

Xu hướng

Chẳng có điều kiện chơi thể loại này cả, nhưng cảm ơn kiến thức của bác
@hoangkhangk93bb Cám ơn bạn đã quan tâm đến bài chia sẻ của mình !
BangCoi96
ĐẠI BÀNG
5 năm
Xin chào anh Bách

Xu hướng

Bài mới









  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2024 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019