Được chụp bằng kính viễn vọng mặt trời Daniel K. Inouye (DKIST) tại Maui, Hawaii, bức hình này là tác phẩm có độ phân giải cao nhất mà các nhà nghiên cứu thiên văn học chụp được mặt trời. Anh em có thể thấy rõ bề mặt lồi lõm như sa mạc của mặt trời, có thể thấy những dòng tia plasma khuếch tán từ bề mặt ngôi sao. Bức hình này mô tả tiềm năng của kính viễn vọng DKIST trong tương lai nghiên cứu thiên văn học.
Giám đốc quản lý DKIST, Thomas Rimmele cho rằng: “Chúng ta đã thấy được chi tiết nhỏ nhất của ngôi sao lớn nhất hệ mặt trời.” Tấm hình này được chụp vào ngày 10/12/2019 vừa rồi. Nhưng về cơ bản nó vẫn đang được lắp đặt, với 3 chi tiết nữa chuẩn bị được đưa vào sử dụng. Dự kiến DKIST sẽ chính thức đi vào hoạt động vào tháng 7 năm nay, chụp những bức hình bao quát tối đa 30km trên bề mặt mặt trời. Với kích thước gương gần 4 mét, đây sẽ là kính viễn vọng mạnh nhất thế giới tính đến thời điểm hiện tại, và có thể zoom vào những khu vực có tiết diện chỉ 30km trên bề mặt của mặt trời. Chi tiết hình ảnh của kính viễn vọng cao gấp 5 lần so với kính viễn vọng mặt trời Richard B. Dunn ở New Mexico, Mỹ.
DKIST được tạo ra để đo đạc chính xác từ trường của mặt trời, từ đó giải quyết những câu hỏi như vì sao quầng sáng trong khí quyển của mặt trời lại nóng gấp hàng triệu lần so với bề mặt của chính nó. Thêm vào đó, nghiên cứu chính xác từ trường mặt trời cũng sẽ giải quyết được nhiều vấn đề như chống lại bão mặt trời và tác động của nó tơi các hệ thống GPS và đường lưới điện của các quốc gia.
Để dễ hình dung, các nhà khoa học đưa ra hình ảnh so sánh bề mặt của mặt trời và có đơn vị đo rõ ràng, so sánh luôn cả với diện tích bang Texas của Mỹ:
Để quan sát được mặt trời, DKIST sử dụng những tấm kính có thể thay đổi hình dạng, cỡ 2.000 lần mõi giây để loại trừ sai khác và méo hình do khí quyến trái đất gây ra. Nhiệt độ chiếc kính này khi sử dụng cũng đủ nóng để làm kim loại tan chảy, nên nó được làm mát bằng nước đá và hệ thống làm mát với 12km ống dẫn.
Dự kiến, DKIST sẽ hoạt động trong vòng 4 chu kỳ mặt trời, nghĩa là khoảng 44 năm.
Giám đốc quản lý DKIST, Thomas Rimmele cho rằng: “Chúng ta đã thấy được chi tiết nhỏ nhất của ngôi sao lớn nhất hệ mặt trời.” Tấm hình này được chụp vào ngày 10/12/2019 vừa rồi. Nhưng về cơ bản nó vẫn đang được lắp đặt, với 3 chi tiết nữa chuẩn bị được đưa vào sử dụng. Dự kiến DKIST sẽ chính thức đi vào hoạt động vào tháng 7 năm nay, chụp những bức hình bao quát tối đa 30km trên bề mặt mặt trời. Với kích thước gương gần 4 mét, đây sẽ là kính viễn vọng mạnh nhất thế giới tính đến thời điểm hiện tại, và có thể zoom vào những khu vực có tiết diện chỉ 30km trên bề mặt của mặt trời. Chi tiết hình ảnh của kính viễn vọng cao gấp 5 lần so với kính viễn vọng mặt trời Richard B. Dunn ở New Mexico, Mỹ.
DKIST được tạo ra để đo đạc chính xác từ trường của mặt trời, từ đó giải quyết những câu hỏi như vì sao quầng sáng trong khí quyển của mặt trời lại nóng gấp hàng triệu lần so với bề mặt của chính nó. Thêm vào đó, nghiên cứu chính xác từ trường mặt trời cũng sẽ giải quyết được nhiều vấn đề như chống lại bão mặt trời và tác động của nó tơi các hệ thống GPS và đường lưới điện của các quốc gia.
Để dễ hình dung, các nhà khoa học đưa ra hình ảnh so sánh bề mặt của mặt trời và có đơn vị đo rõ ràng, so sánh luôn cả với diện tích bang Texas của Mỹ:
Để quan sát được mặt trời, DKIST sử dụng những tấm kính có thể thay đổi hình dạng, cỡ 2.000 lần mõi giây để loại trừ sai khác và méo hình do khí quyến trái đất gây ra. Nhiệt độ chiếc kính này khi sử dụng cũng đủ nóng để làm kim loại tan chảy, nên nó được làm mát bằng nước đá và hệ thống làm mát với 12km ống dẫn.
Dự kiến, DKIST sẽ hoạt động trong vòng 4 chu kỳ mặt trời, nghĩa là khoảng 44 năm.
Theo MIT Technology Review