Cách đây 5 năm (2015) mình có làm một dự án ảnh ngắn hạn nho nhỏ, có tên là "Đôi mắt". Mình đã đi chụp khoảng 70 đôi mắt của nhiều người khác nhau, từ người thân, bạn bè cho tới những người lạ mình gặp trên đường rồi về ghép, chồng ảnh đó lên với một ảnh khác. Có những tấm mình chồng lên nhau vì đơn thuần mình thấy phù hợp, có những tấm thì mình ghép có chủ ý - mình hỏi chủ nhân của đôi mắt đó là: "Bạn nhìn thấy gì?", tuỳ theo câu trả lời của mọi người, mình sẽ ghép một tấm hình khác liên quan tới câu trả lời đó vào "mắt" của họ. Xin chia sẻ với anh em.
Lúc đầu, mình chỉ muốn nhìn ngắm đôi mắt của mọi người qua ống kính máy ảnh và lưu lại, vì như thế sẽ đỡ ngại ngùng nhưng rồi bỗng nghĩ đến câu "đôi mắt biết nói", mình nghĩ rộng ra hơn và thấy đôi mắt ngoài để ngắm nhìn thế giới xung quanh còn là để "nhìn thấy" điều gì đó trong bản thân mỗi người, cách kết nối của họ với thế giới mình đang sống nên mình mới đặt ra câu hỏi "Bạn nhìn thấy gì?" để hiểu hơn về người khác, cũng như để ngẫm lại về chính bản thân mình.
Mình dành ra tổng cộng 1 tháng để thực hiện, từ khâu lên ý tưởng, đến việc đi chụp và in thành một quyển zine để làm kỉ niệm. Kết quả cuối cùng đương nhiên rất quan trọng nhưng quan trọng hơn là trong quá trình thực hiện mình đã học được rất nhiều điều và rút ra kinh nghiệm cho những gì dài hơi hơn trong tương lai:
Lúc đầu, mình chỉ muốn nhìn ngắm đôi mắt của mọi người qua ống kính máy ảnh và lưu lại, vì như thế sẽ đỡ ngại ngùng nhưng rồi bỗng nghĩ đến câu "đôi mắt biết nói", mình nghĩ rộng ra hơn và thấy đôi mắt ngoài để ngắm nhìn thế giới xung quanh còn là để "nhìn thấy" điều gì đó trong bản thân mỗi người, cách kết nối của họ với thế giới mình đang sống nên mình mới đặt ra câu hỏi "Bạn nhìn thấy gì?" để hiểu hơn về người khác, cũng như để ngẫm lại về chính bản thân mình.
Mình dành ra tổng cộng 1 tháng để thực hiện, từ khâu lên ý tưởng, đến việc đi chụp và in thành một quyển zine để làm kỉ niệm. Kết quả cuối cùng đương nhiên rất quan trọng nhưng quan trọng hơn là trong quá trình thực hiện mình đã học được rất nhiều điều và rút ra kinh nghiệm cho những gì dài hơi hơn trong tương lai:
- Mục đích mình cần đạt được sau khi hoàn thành dự án là gì? Và ảnh đó dùng để làm gì: triển lãm, in sách, làm kỉ niệm, đăng web,...? Từ mục đích này mà chọn cách chụp phù hợp và thống nhất từ đầu đến cuối.
- Lên kế hoạch chi tiết cho từng khâu - về thời gian, việc cần làm, hạn phải hoàn thành, tiêu chuẩn cần đặt ra và phải tuyệt đối nghiêm khắc với bản thân. Nếu gặp khó khăn phải tìm cách khắc phục và có thể nhờ đến sự trợ giúp từ người khác.
- Nói chuyện với nhiều người về chủ đề mình thực hiện thì những câu nói, nhận xét của họ nhiều khi sẽ là gợi ý cho mình mở ra những suy nghĩ khác và hướng đi tốt hơn.
- Chuẩn bị máy ảnh và ống kính hay các thiết bị tốt hơn, phù hợp hơn cho chủ thể mình muốn chụp. Hồi này mình không có máy móc gì, có đúng một chiếc máy film và ống kính 50mm f/1.8 nên đành tận dụng những gì mình có, vì vậy ảnh cũng không ra được như mong muốn, không thể in to được nếu tương lai có cần dùng đến.
- Cần biên tập ảnh kĩ càng dựa theo mục đích ban đầu và nên nhờ trợ giúp từ những người biết và hiểu về ảnh.
- Tìm hàng in ảnh có chất lượng như mình mong muốn.
"Tớ thấy mình chơi vơi. Lúc nào đầu óc cũng đầy những ý tưởng và ý nghĩ muốn nổi loạn. Tớ muốn làm những điều tớ thích, yêu những điều mình đã chọn lựa. Nhưng tớ không muốn mình là gánh nặng cho bố mẹ, Chỉ mong rằng một ngày, bố mẹ cuối cùng rồi cũng sẽ hiểu tớ, và cho tớ bước đi trên con đường của riêng mình."
"Tớ thấy màn hình, đường sá (từ cafe/trà đá), sân cỏ. Tớ lạc quan, luôn hướng tới những mục tiêu mình đã đặt ra cho cuộc đời mình."
"Tớ thấy những người đang sống và những người đã chết, kẻ mạnh và kẻ yếu, giai nhân và quái vật.
Tớ thấy nhà, bức ảnh, ánh sáng mặt trời, và màu xanh lá."
"Khi mệt mỏi, bà thấy: lấn làn đường, vứt rác bừa bãi, sự vô duyên trong nói chuyện...
còn những lúc còn lại, bà thấy cuộc sống là một chuỗi những ý tưởng và câu chuyện."
Cuộc sống luôn thấy hình ảnh của papers về policy và trade và trang web tin tức thế giới. Lúc chán sẽ biến thành phi công ngồi điền thông tin vào máy bay, đọc bản đồ và đưa hành khách tới nơi an toàn.
Tất nhiên là trong game."
Và một số hình ảnh khác mình chụp và chồng, ghép ảnh khác vào theo cảm nhận riêng:
Đây là cuốn zine mình in ra một bản duy nhất để lưu làm kỉ niệm và coi nó như thành quả của một quá trình:
Tự đặt ra cho mình một dự án ảnh và thực hiện nó không bao giờ là điều đơn giản, đặc biệt là những dự án dài hơi cần đầu tư công sức và thời gian. Và nếu có kế hoạch như vậy thì chúng ta có thể thử làm những dự án ngắn hạn và chủ đề đơn giản trước, làm trong vòng 1 tuần, 2 tuần hay 1-3 tháng, đó sẽ là bước đệm để ta tự đánh giá mình có thể thực hiện những gì lâu dài hơn không."Tớ thấy những người đang sống và những người đã chết, kẻ mạnh và kẻ yếu, giai nhân và quái vật.
Tớ thấy nhà, bức ảnh, ánh sáng mặt trời, và màu xanh lá."
"Khi mệt mỏi, bà thấy: lấn làn đường, vứt rác bừa bãi, sự vô duyên trong nói chuyện...
còn những lúc còn lại, bà thấy cuộc sống là một chuỗi những ý tưởng và câu chuyện."
- "Trước mắt đang là một cái ngõ sâu, chưa biết là dẫn đến đâu hay là ngõ cụt nữa
nhưng mà mình vẫn sẽ đi thôi, cần thiết thì nhắm mắt để đi." - "Ông thấy cái màn hình, luôn là cái màn hình cho đến lúc đi ngủ."
- "Em thấy mọi thứ trôi quá nhanh, thời gian không chờ đợi ai."
- "Chị thấy cuộc sống như bức tranh trừu tượng mà mỗi tâm trạng lại khiến mình cảm nhận khác nhau mà dĩ nhiên là không ai có thể hiểu được."
- "Chị nhìn thấy truyện, chó, trẻ con.
Dạo này đến tuổi thấy lũ trẻ con yêu yêu." - Nat King Cole, một lũ vượn khó tính, công việc, âm nhạc, áp lực.
Nat King Cole, là vì anh đang để màn hình ổng." - "Tớ thấy gia đình."
- "Em luôn có cảm giác không ổn định về tương lai. Mỗi một ngày tỉnh dậy em luôn thấy mình cần phải đi tìm kiếm một điều gì đó."
- "Anh thấy cô đơn."
- "Tớ thấy Academic papers về kinh tế chính trị - Flight Management Computer trên một chiếc Boeing 777 - Hình ảnh về sau làm lãnh đạo, tự lái boeing 777 đi hội nghị thượng đỉnh.
Quảng cáo
Cuộc sống luôn thấy hình ảnh của papers về policy và trade và trang web tin tức thế giới. Lúc chán sẽ biến thành phi công ngồi điền thông tin vào máy bay, đọc bản đồ và đưa hành khách tới nơi an toàn.
Tất nhiên là trong game."
"Hiện tại tớ đang thấy toàn NBR - Tổng cục thuế Bangladesh. Tớ không biết nữa, thấy cái gì cũng mờ mờ không rõ ràng. Tình yêu, công việc, những thứ tớ muốn làm và những thứ tớ có thể làm. Tớ đang bị rối."
"Em thấy cái kính, biển, màu xanh da trời, màu xanh nước biển."/>>
Và một số hình ảnh khác mình chụp và chồng, ghép ảnh khác vào theo cảm nhận riêng:
Đây là cuốn zine mình in ra một bản duy nhất để lưu làm kỉ niệm và coi nó như thành quả của một quá trình:
Quảng cáo
Anh em đã bao giờ thực hiện dự án ảnh cá nhân chưa 😁? Chia sẻ với tụi mình nhé!