Thế giới chỉ còn sót lại 3 con tê giác trắng phương bắc, không thể sinh sản tự nhiên và nếu không có gì thay đổi thì không lâu nữa loài này sẽ chính thức tuyệt chủng. Và bằng kỹ thuật chuyển hóa tế bào thường thành tế bào gốc, sau đó cho phát triển thành trứng và tinh trùng rồi thụ tinh trong ống nghiệm, các nhà khoa học tin rằng có thể tạo nên những cá thể mới trước khi loài tê giác đặc biệt này vĩnh viễn biến mất khỏi hành tinh.
Chuyện tuyệt chủng của loài tê giác trắng phương bắc giờ không thể dùng "trên bờ vực" hoặc những khái niệm tương tự như vậy bởi thế giới chỉ còn sót lại duy nhất ba con, không còn khả năng mang thai một cách tự nhiên nữa. Mặc dù chính quyền Kenya, nơi 3 con tê giác này được bảo tồn đã dùng những biện pháp rất mạnh, bao gồm cả quân sự để bảo vệ chúng nhưng đòi hỏi phải có giải pháp khoa học, không chỉ bảo vệ mà phải tạo nên những cá thể mới từ "nguồn vật liệu sống" hiện nay.
Và trong nỗ lực giải quyết điều đó, các nhà khoa học tuần rồi đã tiết lộ chi tiết kế hoạch bảo tồn và phục hồi quần thể tê giác trắng phương bắc (Ceratotherium simum cottoni). Kế hoạch được tóm gọn bằng các bước cơ bản: Đầu tiên sẽ dùng các tế bào sống lấy từ cơ thể tê giác và cả những tế bào đang lưu trữ đông lạnh để chuyển hóa thành tế bào gốc; bước tiếp theo là dùng các tế bào gốc này để phát triển thành trứng và tinh trùng; kế đến là cho tiến hành thụ tinh trong ống nghiệm để tạo nên phôi thai và cuối cùng những đại diện mới của tê giác trắng phương bắc.
Cách làm trên được cho là không chỉ giúp đưa loài sinh vật này khỏi nguy cơ bị tuyệt chủng mà thậm chí còn có thể hồi sinh lại những cá thể đã chết đi. Khi đó, chúng ta có thể gây dựng nên một quần thể đủ lớn về số lượng lẫn sự đa dạng nhằm tiếp tục tồn tại dài lâu trong môi trường tự nhiên. Tuy nhiên đây mới chỉ là kế hoạch và vẫn luôn có một khoảng cách giữa dự định với thực tế thực hiện.
Một trong những khó khăn của kỹ thuật này là có thể cần phải nuôi các tế bào trong cơ thể của loài khác trong thời gian dài và không có gì đảm bảo rằng cuối cùng các nhà khoa học sẽ thu được những con tê giác con khỏe mạnh. Mặt khác, việc tìm một nguồn tài trợ hàng triệu đô cho dự án này cũng không hề đơn giản. Và cho dù nếu tất cả các điều kiện được đáp ứng thì các nhà khoa học vẫn chưa thể đảm bảo rằng liệu có thể thật sự bảo tồn được loài động vật này hay không và nếu có thì phải mất bao lâu.
Chuyện tuyệt chủng của loài tê giác trắng phương bắc giờ không thể dùng "trên bờ vực" hoặc những khái niệm tương tự như vậy bởi thế giới chỉ còn sót lại duy nhất ba con, không còn khả năng mang thai một cách tự nhiên nữa. Mặc dù chính quyền Kenya, nơi 3 con tê giác này được bảo tồn đã dùng những biện pháp rất mạnh, bao gồm cả quân sự để bảo vệ chúng nhưng đòi hỏi phải có giải pháp khoa học, không chỉ bảo vệ mà phải tạo nên những cá thể mới từ "nguồn vật liệu sống" hiện nay.
Và trong nỗ lực giải quyết điều đó, các nhà khoa học tuần rồi đã tiết lộ chi tiết kế hoạch bảo tồn và phục hồi quần thể tê giác trắng phương bắc (Ceratotherium simum cottoni). Kế hoạch được tóm gọn bằng các bước cơ bản: Đầu tiên sẽ dùng các tế bào sống lấy từ cơ thể tê giác và cả những tế bào đang lưu trữ đông lạnh để chuyển hóa thành tế bào gốc; bước tiếp theo là dùng các tế bào gốc này để phát triển thành trứng và tinh trùng; kế đến là cho tiến hành thụ tinh trong ống nghiệm để tạo nên phôi thai và cuối cùng những đại diện mới của tê giác trắng phương bắc.
Cách làm trên được cho là không chỉ giúp đưa loài sinh vật này khỏi nguy cơ bị tuyệt chủng mà thậm chí còn có thể hồi sinh lại những cá thể đã chết đi. Khi đó, chúng ta có thể gây dựng nên một quần thể đủ lớn về số lượng lẫn sự đa dạng nhằm tiếp tục tồn tại dài lâu trong môi trường tự nhiên. Tuy nhiên đây mới chỉ là kế hoạch và vẫn luôn có một khoảng cách giữa dự định với thực tế thực hiện.
Một trong những khó khăn của kỹ thuật này là có thể cần phải nuôi các tế bào trong cơ thể của loài khác trong thời gian dài và không có gì đảm bảo rằng cuối cùng các nhà khoa học sẽ thu được những con tê giác con khỏe mạnh. Mặt khác, việc tìm một nguồn tài trợ hàng triệu đô cho dự án này cũng không hề đơn giản. Và cho dù nếu tất cả các điều kiện được đáp ứng thì các nhà khoa học vẫn chưa thể đảm bảo rằng liệu có thể thật sự bảo tồn được loài động vật này hay không và nếu có thì phải mất bao lâu.