Đừng nên ngăn chặn ngăn chặn trẻ con mút tay hay cắn móng bởi theo một nghiên cứu vừa công bố đã chỉ ra rằng hành động này có thể giúp trẻ em ngăn ngừa các chứng bệnh dị ứng và lợi ích này còn được duy trì, tăng cường nếu thói quen này được duy trì một thời gian trong quá trình trưởng thành. Mặc dù cơ chế chính xác về mối quan hệ giữa tỷ lệ dị ứng và thói quen "xấu" mút tay vẫn còn chưa được định rõ nhưng nó cung cấp thêm bằng chứng về giả thuyết cho rằng "nếu ở quá sạch cũng có mặt trái của nó."
Trong nghiên cứu, các nhà nghiên cứu tại New Zealand và Canada đã thu thập dữ liệu từ một nghiên cứu đa ngành tiến hành trên 1037 đứa trẻ sinh vào những năm 1972-1973 tại Dunedin. Theo đó những đứa trẻ có thói quen mút ngón tay hoặc cắn móng được ghi nhận tại những thời điểm 5,7, 9 và 11 tuổi. Những đứa trẻ này sau đó sẽ được cho tiến hành các xét nghiệm về kích ứng da, nhạy cảm với các chất gây dị ứng vào năm 13 tuổi và năm 32 tuổi.
Các thử nghiệm này được thiết kế nhằm xác định xem họ có dị ứng với ít nhất một chất dị ứng nào không, thí dụ như bọ ve trong bụi rậm, cỏ cây hoặc vật nuôi gia đình. Kết quả họ phát hiện rằng tỷ lệ những đứa trẻ có thói quen mút tay hoặc cắn móng là 38% và tỷ lệ mắc chứng dị ứng vào năm 13 tuổi là 38%, ít hơn so với nhóm không có thói quen này với 48%. Và đối với nhóm những đứa trẻ có cả 2 thói quen là vừa mút tay, vừa cắn thì tỷ lệ mắc dị ứng còn thấp hơn với 31%.
Lợi ích của hành động này vẫn được duy trì nếu thói quen được giữ cho tới năm 32 tuổi. Mặc dù kết quả cho thấy những người có thói quen mút tay hoặc cắn móng có tỷ lệ mắc dị ứng thấp hơn khi tiến hành thử nghiệm nhưng không thấy có liên hệ tới tỷ lệ mắc hen suyễn hoặc sốt. Tuy nhiên trước kết quả này, các nhà nghiên cứu vẫn chưa xác định được chính xác cơ chế sinh học đằng sau mối liên hệ giữa thói quen mút tay và tỷ lệ dị ứng.
Nhà nghiên cứu Robert J. Hancox tại Đại học Otago, New Zealand nhận định: "Thậm chí nếu chúng tôi giả định tác dụng bảo vệ chống dị ứng là do sự tiếp xúc với các vi sinh vật thì hiện vẫn chưa rõ đó là loại vi sinh nào và làm thế nào chúng thật sự ảnh hướng tới các chức năng miễn dịch của cơ thể." Đang khi các nhà nghiên cứu vẫn chưa thể hoàn toàn giải thích được kết quả nghiên cứu lần này nhưng nó vẫn cung cấp thêm bằng chứng ủng họ cho lập luận rằng chính việc tiếp xúc với vi khuẩn đã giúp trẻ em tăng cường hệ miễn dịch, từ đó ít có nguy cơ dị ứng hơn.
Hancox chi biết thêm rằng: "Lý thuyết vệ sinh là khá thú vị bởi nó cho thấy rằng chính những yếu tố trong lối sống đã ảnh hưởng tới việc gia tăng mắc các chứng dị ứng trong những thập niên gần đây. Rõ ràng vệ sinh mang lại nhiều lợi ích nhưng có lẽ nó cũng chính là nhược điểm. Tuy nhiên giả thuyết về mặt trái của sự vệ sinh là chưa được chứng minh và còn gây nhiều tranh cãi, Tuy nhiên nghiên cứu lần này đã cung cấp thêm bằng chứng rằng nó chính là sự thật. Những tiếp xúc đầu tiên trong nhiều khu vực vô tình là một sự bảo vệ hơn là gây nguy hiểm."
Trong nghiên cứu, các nhà nghiên cứu tại New Zealand và Canada đã thu thập dữ liệu từ một nghiên cứu đa ngành tiến hành trên 1037 đứa trẻ sinh vào những năm 1972-1973 tại Dunedin. Theo đó những đứa trẻ có thói quen mút ngón tay hoặc cắn móng được ghi nhận tại những thời điểm 5,7, 9 và 11 tuổi. Những đứa trẻ này sau đó sẽ được cho tiến hành các xét nghiệm về kích ứng da, nhạy cảm với các chất gây dị ứng vào năm 13 tuổi và năm 32 tuổi.
Các thử nghiệm này được thiết kế nhằm xác định xem họ có dị ứng với ít nhất một chất dị ứng nào không, thí dụ như bọ ve trong bụi rậm, cỏ cây hoặc vật nuôi gia đình. Kết quả họ phát hiện rằng tỷ lệ những đứa trẻ có thói quen mút tay hoặc cắn móng là 38% và tỷ lệ mắc chứng dị ứng vào năm 13 tuổi là 38%, ít hơn so với nhóm không có thói quen này với 48%. Và đối với nhóm những đứa trẻ có cả 2 thói quen là vừa mút tay, vừa cắn thì tỷ lệ mắc dị ứng còn thấp hơn với 31%.
Lợi ích của hành động này vẫn được duy trì nếu thói quen được giữ cho tới năm 32 tuổi. Mặc dù kết quả cho thấy những người có thói quen mút tay hoặc cắn móng có tỷ lệ mắc dị ứng thấp hơn khi tiến hành thử nghiệm nhưng không thấy có liên hệ tới tỷ lệ mắc hen suyễn hoặc sốt. Tuy nhiên trước kết quả này, các nhà nghiên cứu vẫn chưa xác định được chính xác cơ chế sinh học đằng sau mối liên hệ giữa thói quen mút tay và tỷ lệ dị ứng.
Nhà nghiên cứu Robert J. Hancox tại Đại học Otago, New Zealand nhận định: "Thậm chí nếu chúng tôi giả định tác dụng bảo vệ chống dị ứng là do sự tiếp xúc với các vi sinh vật thì hiện vẫn chưa rõ đó là loại vi sinh nào và làm thế nào chúng thật sự ảnh hướng tới các chức năng miễn dịch của cơ thể." Đang khi các nhà nghiên cứu vẫn chưa thể hoàn toàn giải thích được kết quả nghiên cứu lần này nhưng nó vẫn cung cấp thêm bằng chứng ủng họ cho lập luận rằng chính việc tiếp xúc với vi khuẩn đã giúp trẻ em tăng cường hệ miễn dịch, từ đó ít có nguy cơ dị ứng hơn.
Hancox chi biết thêm rằng: "Lý thuyết vệ sinh là khá thú vị bởi nó cho thấy rằng chính những yếu tố trong lối sống đã ảnh hưởng tới việc gia tăng mắc các chứng dị ứng trong những thập niên gần đây. Rõ ràng vệ sinh mang lại nhiều lợi ích nhưng có lẽ nó cũng chính là nhược điểm. Tuy nhiên giả thuyết về mặt trái của sự vệ sinh là chưa được chứng minh và còn gây nhiều tranh cãi, Tuy nhiên nghiên cứu lần này đã cung cấp thêm bằng chứng rằng nó chính là sự thật. Những tiếp xúc đầu tiên trong nhiều khu vực vô tình là một sự bảo vệ hơn là gây nguy hiểm."
Tham khảo NYtime