Socrates tin rằng việc bỏ phiếu là một kỹ năng cần phải học hỏi, chứ không phải là một quyền tự nhiên. Nó cũng giống như anh em không dám để ai có bằng lái điều khiển xe hơi thì không nên để những người thiếu kiến thức hoặc thông tin đưa ra các quyết định quan trọng về quản lý nhà nước. Đối với ông, khả năng bỏ phiếu đòi hỏi sự khôn ngoan và hiểu biết; nếu không có những điều này, cử tri dễ dàng bị thao túng bởi những kẻ mị dân—những nhà lãnh đạo lợi dụng cảm xúc và ham muốn thay vì lý trí.
Trong tác phẩm Cộng hòa của Plato, dân chủ được xếp gần cuối trong năm hình thức chính quyền, chỉ trên chế độ bạo chúa. Plato (thông qua Socrates) cho rằng dân chủ vốn dĩ có khuyết điểm vì nó cho phép bất kỳ ai, bất kể năng lực hay hiểu biết của họ, tham gia vào việc quản lý nhà nước. Sự tự do này tuy hấp dẫn về lý thuyết nhưng thường dẫn đến hỗn loạn. Trong một xã hội dân chủ, con người sẽ ưu tiên những ham muốn và khoái lạc cá nhân hơn là lợi ích chung, khiến họ dễ bị thao túng bởi những nhà lãnh đạo thuyết phục giỏi hứa hẹn những giải pháp dễ dàng. Theo thời gian, sự thiếu kỷ luật và khôn ngoan này có thể dẫn đến sự trỗi dậy của một bạo chúa lợi dụng ham muốn của quần chúng vì lợi ích cá nhân.
Trong tác phẩm Cộng hòa của Plato, dân chủ được xếp gần cuối trong năm hình thức chính quyền, chỉ trên chế độ bạo chúa. Plato (thông qua Socrates) cho rằng dân chủ vốn dĩ có khuyết điểm vì nó cho phép bất kỳ ai, bất kể năng lực hay hiểu biết của họ, tham gia vào việc quản lý nhà nước. Sự tự do này tuy hấp dẫn về lý thuyết nhưng thường dẫn đến hỗn loạn. Trong một xã hội dân chủ, con người sẽ ưu tiên những ham muốn và khoái lạc cá nhân hơn là lợi ích chung, khiến họ dễ bị thao túng bởi những nhà lãnh đạo thuyết phục giỏi hứa hẹn những giải pháp dễ dàng. Theo thời gian, sự thiếu kỷ luật và khôn ngoan này có thể dẫn đến sự trỗi dậy của một bạo chúa lợi dụng ham muốn của quần chúng vì lợi ích cá nhân.