Đẹp khi nó có chiều sâu của bối cảnh để thể hiện đầy đủ nội dung mà nó muốn truyền tải.
Lần đầu tiên trong đời em nhìn thấy một bức ảnh đẹp là trong một buổi triển lãm : sóng biển ngoài xa vổ về, một chiếc nón sắt của người lính nào đó bị trúng đạn tạo thành một lổ thủng nằm úp trên bờ cát chạy dài, từ lổ thủng đó vươn lên một mầm xanh mới, một thân cây với những chiếc lá xanh mơn mởn... Sự sống là bất tử, sau chiến tranh chắc chắn là hòa bình.
bức ảnh cô bé khiếm thính nghe đc nếu như tác giả k nói ra câu chuyện thì cũng chả ai biết, tác giả có thể nghĩ ra 1 câu chuyện để nói cũng vẫn dc, còn nếu chỉ nhìn vào bức ảnh đó thì cũng chỉ là bức ảnh bt.