Các nhà khoa học tại đại học Edinburgh, Scotland vừa thiết kế ra được một chủng vi khuẩn E.coli có khả năng “ăn” nhựa và biến chuỗi liên kết hữu cơ của nhựa trở thành vanillin, hợp chất chủ yếu trong hương liệu vani vô cùng quen thuộc với anh em hàng ngày. Nhóm nghiên cứu tập trung vào giải pháp biến đổi nhựa PET (polyethylene terephthalate), loại nhựa vô cùng phổ biến, dùng trong ngành công nghiệp sản xuất chai lọ đựng sản phẩm tiêu dùng, thứ đóng vai trò tạo ra 50 triệu tấn rác thải nhựa trên toàn thế giới mỗi năm.
Mời xem thêm: Razer x ClearBot: Đây không phải món gaming gear RGB, mà là robot để dọn rác ngoài biển khơi
Trước đây đã có vài giải pháp biến chai PET thành gạch để xây dựng, giải quyết vấn đề rác thải, nhưng những giải pháp như vậy là chưa đủ. Các nhà khoa học từ trước tới nay luôn cố gắng tìm ra những giải pháp nhờ vi khuẩn, sử dụng enzyme tiêu hóa của chúng tạo ra để xử lý nhanh những loại nhựa mà nếu để nguyên tự phá vỡ chuỗi liên kết thì sẽ mất hàng nghìn, hàng chục nghìn năm.
Một trong số đó là ví dụ các nhà khoa học Nhật Bản tìm thấy một loại vi khuẩn ăn rác thải nhựa ở các bãi phế thải. Một giải pháp khác là dùng film sinh học từ vi khuẩn để giam hãm những hạt nhựa li ti có khả năng gây ảnh hưởng tới sức khỏe con người cùng nhiều loài động vật. Gần đây chúng ta thấy vài giải pháp dùng vi khuẩn để xử lý nhựa chỉ trong vài ngày, thậm chí vi khuẩn còn không giữ lại hạt nhựa nào trong cơ thể chúng.
Đối với giải pháp của các nhà nghiên cứu tại đại học Edinburgh, họ tạo ra một kỹ thuật để khuẩn E.coli tạo ra được enzyme xử lý terephthalic acid (C6H4(CO2H)2), một sản phẩm tạo ra từ rác thải nhựa PET, và biến chúng thành vanillin (C8H8O3), hợp chất giống hệt như hương liệu vani nhân tạo dùng trong thực phẩm. Hiện giờ hầu hết vani anh em ăn hàng ngày đều là được tổng hợp nhân tạo, vì con người chỉ tạo ra được khoảng 15% nhu cầu tiêu thụ thế giới, từ quả của cây Vanilla hoặc Leptotes bicolor ở vùng Nam Mỹ. Còn lại, hầu hết vani đều phải tổng hợp hóa học, hoặc tạo ra từ quá trình ủ men những sản phẩm nông và lâm nghiệp.
Ví dụ giải pháp tổng hợp hóa học biến guaiacol từ dầu thực vật hoặc thậm chí là dầu thô, cho phản ứng với glyoxylic acid qua 4 bước để trở thành vanillin, giải pháp do Rhodia S.A. của Pháp sáng tạo vào những năm 1970. Một giải pháp khác bớt hóa học mà có phần sinh học hơn là dùng vi khuẩn Amycolatopsis bacteria và ferulic acid để tạo ra vanillin tự nhiên.
Ở những thử nghiệm hiện tại, các nhà khoa học đã có thể biến terephthalic acid trở thành vanillin nguyên chất 79%. Vanillin không chỉ dùng cho ngành công nghiệp thực phẩm, mà còn được ứng dụng trong việc sản xuất chất tẩy rửa, thuốc trừ sâu, mỹ phẩm… Điều này nghĩa là việc biến một trong những thứ rác thải khó xử lý nhất hành tinh trở thành loại hóa chất đầy giá trị chắc chắn sẽ khiến các nhà khoa học thúc đẩy tiến nhanh quá trình nghiên cứu để sớm tìm ra giải pháp thương mại hóa, biến nhựa PET thành vanillin ở quy mô công nghiệp.
Câu hỏi đặt ra ở đây là, nếu trong tương lai có thực phẩm thêm hương liệu vani trích xuất từ rác thải nhựa, thì anh em có sử dụng không?
Theo New Atlas
Mời xem thêm: Razer x ClearBot: Đây không phải món gaming gear RGB, mà là robot để dọn rác ngoài biển khơi
Trước đây đã có vài giải pháp biến chai PET thành gạch để xây dựng, giải quyết vấn đề rác thải, nhưng những giải pháp như vậy là chưa đủ. Các nhà khoa học từ trước tới nay luôn cố gắng tìm ra những giải pháp nhờ vi khuẩn, sử dụng enzyme tiêu hóa của chúng tạo ra để xử lý nhanh những loại nhựa mà nếu để nguyên tự phá vỡ chuỗi liên kết thì sẽ mất hàng nghìn, hàng chục nghìn năm.
Một trong số đó là ví dụ các nhà khoa học Nhật Bản tìm thấy một loại vi khuẩn ăn rác thải nhựa ở các bãi phế thải. Một giải pháp khác là dùng film sinh học từ vi khuẩn để giam hãm những hạt nhựa li ti có khả năng gây ảnh hưởng tới sức khỏe con người cùng nhiều loài động vật. Gần đây chúng ta thấy vài giải pháp dùng vi khuẩn để xử lý nhựa chỉ trong vài ngày, thậm chí vi khuẩn còn không giữ lại hạt nhựa nào trong cơ thể chúng.
Đối với giải pháp của các nhà nghiên cứu tại đại học Edinburgh, họ tạo ra một kỹ thuật để khuẩn E.coli tạo ra được enzyme xử lý terephthalic acid (C6H4(CO2H)2), một sản phẩm tạo ra từ rác thải nhựa PET, và biến chúng thành vanillin (C8H8O3), hợp chất giống hệt như hương liệu vani nhân tạo dùng trong thực phẩm. Hiện giờ hầu hết vani anh em ăn hàng ngày đều là được tổng hợp nhân tạo, vì con người chỉ tạo ra được khoảng 15% nhu cầu tiêu thụ thế giới, từ quả của cây Vanilla hoặc Leptotes bicolor ở vùng Nam Mỹ. Còn lại, hầu hết vani đều phải tổng hợp hóa học, hoặc tạo ra từ quá trình ủ men những sản phẩm nông và lâm nghiệp.
Ví dụ giải pháp tổng hợp hóa học biến guaiacol từ dầu thực vật hoặc thậm chí là dầu thô, cho phản ứng với glyoxylic acid qua 4 bước để trở thành vanillin, giải pháp do Rhodia S.A. của Pháp sáng tạo vào những năm 1970. Một giải pháp khác bớt hóa học mà có phần sinh học hơn là dùng vi khuẩn Amycolatopsis bacteria và ferulic acid để tạo ra vanillin tự nhiên.
Ở những thử nghiệm hiện tại, các nhà khoa học đã có thể biến terephthalic acid trở thành vanillin nguyên chất 79%. Vanillin không chỉ dùng cho ngành công nghiệp thực phẩm, mà còn được ứng dụng trong việc sản xuất chất tẩy rửa, thuốc trừ sâu, mỹ phẩm… Điều này nghĩa là việc biến một trong những thứ rác thải khó xử lý nhất hành tinh trở thành loại hóa chất đầy giá trị chắc chắn sẽ khiến các nhà khoa học thúc đẩy tiến nhanh quá trình nghiên cứu để sớm tìm ra giải pháp thương mại hóa, biến nhựa PET thành vanillin ở quy mô công nghiệp.
Câu hỏi đặt ra ở đây là, nếu trong tương lai có thực phẩm thêm hương liệu vani trích xuất từ rác thải nhựa, thì anh em có sử dụng không?
Theo New Atlas