Chúng ta từng nghe nói tới nhiều cách giảm phát thải khí gây hiệu ứng nhà kính, điển hình như hạn chế nhiên liệu hóa thạch, sử dụng phương tiện công cộng, bớt ăn thịt, đi mua sắm gần nhà vv và vv. Nhưng mà có 1 cách đơn giản hơn kha khá mà ai cũng có thể làm được: bớt lãng phí thức ăn.
Bài 1: CH4, khí gây hiệu ứng nhà kính mạnh gấp nhiều lần CO2
Thức ăn thừa trong thùng rác sẽ đi ra bãi rác, sau khi chôn lấp dưới đất, môi trường yếm khí làm chúng phân hủy và tạo ra khí metan (CH4), khí này đi vào khí quyển và gây ra hiệu ứng nhà kính, mạnh gấp 28 lần so với khí CO2 (cacbonic).
Điều này có nghĩa là khi chúng ta lãng phí thức ăn, đồng nghĩa với việc tạo ra thêm khí metan gây hiệu ứng nhà kính. Vì vậy, hãy nấu vừa đủ ăn và ăn hết số thức ăn đã nấu, giảm lãng phí thức ăn để giảm phát thải khí metan.
Trong chuỗi thức ăn của con người. Lương thực, thực phẩm bị hư hao từ khi trồng trọt trên đồng ruộng, cho tới khi thu hoạch, ra chợ bán và về đến tủ lạnh của chúng ta. Nhưng lượng thức ăn thừa không ăn hết (sau khi nấu chín) và bị lãng phí, lại cao gấp nhiều lần.
Bài 1: CH4, khí gây hiệu ứng nhà kính mạnh gấp nhiều lần CO2
Tại sao lãng phí thức ăn lại gây ra hiệu ứng nhà kính?
Thông thường, chúng ta sẽ đổ bỏ thức ăn thừa vô thùng rác, đó là cách nhanh nhất mà ai ai cũng làm. Nhưng theo các nhà khoa học về biến đổi khí hậu, mọi người hãy nghĩ lại 1 lần nữa, trước khi đổ bỏ số thức ăn đó.Thức ăn thừa trong thùng rác sẽ đi ra bãi rác, sau khi chôn lấp dưới đất, môi trường yếm khí làm chúng phân hủy và tạo ra khí metan (CH4), khí này đi vào khí quyển và gây ra hiệu ứng nhà kính, mạnh gấp 28 lần so với khí CO2 (cacbonic).
Điều này có nghĩa là khi chúng ta lãng phí thức ăn, đồng nghĩa với việc tạo ra thêm khí metan gây hiệu ứng nhà kính. Vì vậy, hãy nấu vừa đủ ăn và ăn hết số thức ăn đã nấu, giảm lãng phí thức ăn để giảm phát thải khí metan.

Trong chuỗi thức ăn của con người. Lương thực, thực phẩm bị hư hao từ khi trồng trọt trên đồng ruộng, cho tới khi thu hoạch, ra chợ bán và về đến tủ lạnh của chúng ta. Nhưng lượng thức ăn thừa không ăn hết (sau khi nấu chín) và bị lãng phí, lại cao gấp nhiều lần.
Tỉ lệ lương thực phẩm bị lãng phí trong chuỗi thức ăn:

- Trồng trọt: 17%
- Thu hoạch, sản xuất: 15%
- Bán lẻ: 6%
- Dịch vụ ăn uống: 14%
- Các hộ gia đình: 48%
EPA - Cục Bảo vệ Môi trường Hoa Kỳ, USDA - Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, UN - Liên Hợp Quốc, đặt mục tiêu đến năm 2030 sẽ giảm được một nửa lượng khí metan sinh ra do thức ăn bị lãng phí.

Thực phẩm càng giàu dưỡng chất, giàu năng lượng, giàu đạm, có nghĩa là một khi chúng đi ra bãi rác, chúng càng sinh ra nhiều khí CH4. Max Krause, kỹ sư, R&D của EPA nói với Reuters.
“Thức ăn dạng cứng sau khi thành rác thải mà bị chôn lấp dưới đất, sẽ sinh ra một lượng khí metan khổng lồ.” Kevin Karl, chuyên gia lĩnh vực biến đổi khí hậu của NASA nói. Khi nói tới hiệu ứng nhà kính, chúng ta nghĩ tới khí cacbonic (CO2). Nhưng ít người biết rằng metan nguy hiểm hơn nhiều, chúng mạnh gấp 28 lần khí cacbonic.
Một chút về Hóa học
Tỷ lệ các loại khí gây hiệu ứng nhà kính, tính từ trước thời đại công nghiệp đến năm 2021.Theo Chương trình Môi trường của LHQ, giảm phát thải khí CH4 là điều kiện cần thiết để thế giới đạt được mục tiêu kìm hãm tăng nhiệt độ trái đất, từng được Hiệp định Paris 2015 đề ra. Chi phí giảm phát thải khí CH4 rẻ hơn so với số tiền cần bỏ ra để giảm phát thải CO2, đồng thời CH4 cũng kém bền hơn CO2 trong không khí.

Khi CO2 tồn tại trong không khí, khoản thời gian “20 năm đầu đời” của nó, CH4 mạnh gấp 100 lần CO2 về khả năng gây hiệu ứng nhà kính. Lượng khí cacbonic mà chúng ta thải ra môi trường ngày hôm nay sẽ tiếp tục làm nóng bầu khí quyển trong 100.000 năm tới, trong khi đó CH4 chỉ tồn tại 12 năm rồi sẽ bị phân hủy thành các loại khí khác yếu hơn.
Tại sao CH4 mạnh hơn CO2?
Ban ngày, trái đất của chúng ta hấp thụ nhiệt lượng Mặt trời cung cấp. Khi nắng tắt, nó sẽ trả lại nhiệt lượng đó dưới dạng “bức xạ hồng ngoại”.Quảng cáo

Nhiệt lượng của Mặt trời được các khí gây hiệu ứng nhà kính tồn tại trong khí quyển hấp thụ. Ban đêm, chúng trả lại nhiệt lượng đó ra nhiều phía, vừa phản xạ ngược lại ra ngoài vũ trụ, vừa làm nóng bề mặt Trái đất.

Bức xạ hồng ngoại là một dải quang phổ không nhìn thấy được bằng mắt thường, có bước sóng từ 780 nm tới 1 mm.

Khí CO2 hấp thụ nhiệt lượng của Mặt trời ở nhiều bước sóng, nhưng lại “né được” vùng quang phổ được gọi là “vùng cửa sổ của khí quyển".

Ở điều kiện bình thường, “cửa sổ” này mở ra để nhiệt lượng phản xạ ngược lại ra ngoài vũ trụ.
Quảng cáo

Trong khi đó, khí metan lại ưa thích bước sóng mà CO2 né ra. Chỉ cần một lượng khí CH4 nhỏ hơn CO2 nhiều lần, cũng đủ bít lại “cửa sổ” đó.

Điều này có nghĩa là CH4 đã bít các cửa sổ thoát nhiệt của Trái đất. Khí quyển không được tản nhiệt ra ngoài vũ trụ, vì vậy nó tỏa nhiệt ngược lại xuống mặt đất.

Khí CH4 tạo ra do thức ăn thừa bị phân hủy ở các bãi rác chỉ chiếm 1,6% trong tổng lượng khí thải gây hiệu ứng nhà kính mà con người tạo ra (bao gồm CO2, CFC vv và vv). Nghe thấy 1,6% thì tưởng nhỏ, chứ các nhà khoa học đánh giá bất cứ tác nhân nào chiếm tỷ lệ 1% trở lên đều được đánh giá là NGHIÊM TRỌNG.

Bất kỳ cách thức nào giúp giảm bớt thức ăn thừa bị bỏ đi, đều có thể trực tiếp giúp giảm khí gây hiệu ứng nhà kính.

Mời anh em đón đọc bài 2: Đừng lãng phí thức ăn!
Theo Reuters