Hồi tháng 3/2020, khi số ca tử vong vì COVID-19 tăng ở Anh Quốc, hai bệnh viện ở vùng đông bắc nước Anh bắt đầu đo chỉ số vitamin D có trong cơ thể các bệnh nhân, rồi kê đơn cho họ những liều vitamin D rất cao. Trước đó, không ít nghiên cứu cho thấy, vitamin D (một trong số đó là Cholecalciferol, hay còn gọi là vitamin D3), những hợp chất béo được tạo ra từ vùng dưới da khi làn da cơ thể người tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, đóng một vai trò vô cùng quan trọng đối với hệ miễn dịch và quá trình trao đổi chất trong cơ thể, cùng lúc giúp cơ thể giảm nguy cơ mắc một số bệnh truyền nhiễm về đường hô hấp.
Dù nghiên cứu là vậy, nhưng các nhà khoa học không thể đồng thuận với tất cả những kết quả nghiên cứu, và cũng không có hướng dẫn cụ thể về việc sử dụng vitamin D trong quá trình phòng chống bệnh truyền nhiễm. Vì thế, khi khoa nội tiết và khoa hô hấp ở quỹ tín thác NHS thuộc bệnh viện Newcastle upon Tyne đưa ra khuyến nghị không chính thức, rằng các bác sỹ nên kê đơn vitamin D cho các bệnh nhân COVID-19, nhiều người không tránh khỏi hoài nghi. Bác sỹ Richard Quinton, tư vấn khoa nội tiết ở Bệnh xá Hoàng gia Victoria tại Newcastle cho rằng: “Góc nhìn của chúng tôi là cách điều trị này đủ an toàn, và đại dịch đủ nghiêm trọng, khiến chúng ta không có thời gian tranh cãi.”
Rất nhanh, các bác sỹ nội tiết trên toàn thế giới bắt đầu tranh luận về việc, liệu rằng cung cấp đủ lượng vitamin D có cải thiện được tình hình và giảm thiểu số ca tử vong vì COVID-19 hay không. Nhiều người cho rằng chất dinh dưỡng quan trọng với con người này là một cách điều trị vô cùng hiệu quả, còn người khác thì nghĩ rằng nó chỉ phí thời gian. Hồi tháng 3, các cố vấn khoa học của chính phủ Anh bắt đầu xem xét những bằng chứng đã được ghi lại và quyết định rằng chúng không đủ thuyết phục để đưa ra khuyến cáo chính thức. Nhưng chỉ đến tháng 4, hàng chục bác sỹ đã viết bài trên tờ tạp chí British Mecical Journal, mô tả việc cung cấp đủ vitamin D cho cơ thể, bù vào lượng thiếu hụt là “một bước đơn giản và an toàn” khi tìm kiếm “một giải pháp tiềm năng và khả thi để giảm thiểu hậu quả của COVID-19.”
Ở những bệnh viện cùng Newcastle, những bệnh nhân COVID-19 thiếu vitamin D được cung cấp những liều rất cao, đôi khi gấp 750 lần liều lượng khuyến cáo hàng ngày bởi Public Health England. Đến tháng 7, các bác sỹ viết ra thành quả điều trị trên tờ tạp chí Clinical Endocrinilogy. Trong số 134 bệnh nhân COVID-19 đầu tiên được điều trị, đơn thuốc có thêm vitamin D từ liều bình thường đến liều cao, 94 người đã được xuất viện, 24 người vẫn được điều trị, và có 16 ca tử vong. Các bác sỹ không liên kết trực tiếp vitamin D như một phương thuốc thần kỳ để làm giảm tỷ lệ tử vong vì COVID-19, nhưng cũng nói rõ chỉ có 3 trong số những bệnh nhân được cho uống vitamin D liều cao tử vong, và cả ba trong số họ đều có tiền sử bệnh lý nền, và đang ở độ tuổi 90.
Dù nghiên cứu là vậy, nhưng các nhà khoa học không thể đồng thuận với tất cả những kết quả nghiên cứu, và cũng không có hướng dẫn cụ thể về việc sử dụng vitamin D trong quá trình phòng chống bệnh truyền nhiễm. Vì thế, khi khoa nội tiết và khoa hô hấp ở quỹ tín thác NHS thuộc bệnh viện Newcastle upon Tyne đưa ra khuyến nghị không chính thức, rằng các bác sỹ nên kê đơn vitamin D cho các bệnh nhân COVID-19, nhiều người không tránh khỏi hoài nghi. Bác sỹ Richard Quinton, tư vấn khoa nội tiết ở Bệnh xá Hoàng gia Victoria tại Newcastle cho rằng: “Góc nhìn của chúng tôi là cách điều trị này đủ an toàn, và đại dịch đủ nghiêm trọng, khiến chúng ta không có thời gian tranh cãi.”
Rất nhanh, các bác sỹ nội tiết trên toàn thế giới bắt đầu tranh luận về việc, liệu rằng cung cấp đủ lượng vitamin D có cải thiện được tình hình và giảm thiểu số ca tử vong vì COVID-19 hay không. Nhiều người cho rằng chất dinh dưỡng quan trọng với con người này là một cách điều trị vô cùng hiệu quả, còn người khác thì nghĩ rằng nó chỉ phí thời gian. Hồi tháng 3, các cố vấn khoa học của chính phủ Anh bắt đầu xem xét những bằng chứng đã được ghi lại và quyết định rằng chúng không đủ thuyết phục để đưa ra khuyến cáo chính thức. Nhưng chỉ đến tháng 4, hàng chục bác sỹ đã viết bài trên tờ tạp chí British Mecical Journal, mô tả việc cung cấp đủ vitamin D cho cơ thể, bù vào lượng thiếu hụt là “một bước đơn giản và an toàn” khi tìm kiếm “một giải pháp tiềm năng và khả thi để giảm thiểu hậu quả của COVID-19.”
Ở những bệnh viện cùng Newcastle, những bệnh nhân COVID-19 thiếu vitamin D được cung cấp những liều rất cao, đôi khi gấp 750 lần liều lượng khuyến cáo hàng ngày bởi Public Health England. Đến tháng 7, các bác sỹ viết ra thành quả điều trị trên tờ tạp chí Clinical Endocrinilogy. Trong số 134 bệnh nhân COVID-19 đầu tiên được điều trị, đơn thuốc có thêm vitamin D từ liều bình thường đến liều cao, 94 người đã được xuất viện, 24 người vẫn được điều trị, và có 16 ca tử vong. Các bác sỹ không liên kết trực tiếp vitamin D như một phương thuốc thần kỳ để làm giảm tỷ lệ tử vong vì COVID-19, nhưng cũng nói rõ chỉ có 3 trong số những bệnh nhân được cho uống vitamin D liều cao tử vong, và cả ba trong số họ đều có tiền sử bệnh lý nền, và đang ở độ tuổi 90.
Sau những thông báo như vậy, mọi người cũng bắt đầu làm theo những người đi tiên phong ở Newcastle, và tự uống thêm vitamin D hàng ngày. Trong những tháng đầu tiên đại dịch tràn vào nước Anh, có đến 1.000 nhân sự NHS nhận được gói thuốc bổ miễn phí, với vitamin C, vitamin D và kẽm, từ một nhóm làm việc phi lợi nhuận tên là Frontline Immune Support Team. Từ đó, doanh số vitamin D ở các hiệu thuốc tăng chóng mặt, và nhiều bác sỹ cũng bắt đầu khuyến cáo bệnh nhân của họ dùng thêm vi chất dinh dưỡng này.
Đến tháng 4, Public Health England sửa đổi lại hướng dẫn sử dụng vitamin D của họ, xác nhận rằng trong quá trình giãn cách xã hội, mọi người sẽ được tiếp xúc với ánh sáng mặt trời ít hơn, dẫn đến những nguy cơ về hệ miễn dịch. Tổ chức y tế công cộng thuộc chính phủ Anh Quốc khuyến cáo uống vitamin D quanh năm, thay vì chỉ uống vào mùa đông như trước. Tuy nhiên họ lại không triển khai một chiến dịch tuyên truyền để giúp mọi người hiểu được lợi ích của vitamin D.
Đáng chú ý, đây hoàn toàn không phải lần đầu tiên nước Anh để ý đến lợi ích của vitamin D. Những năm 40 của thế kỷ trước, chính quyền thủ tướng Churchill lo ngại mọi người sẽ có nguy cơ mắc chứng còi xương, và những công ty sản xuất margarine được lệnh cho thêm vitamin D “để bảo vệ chế độ dinh dưỡng của quốc gia.” Khi ấy, vitamin D chỉ được coi là một vi chất giúp tăng độ chắc khỏe của cơ xương, chứ chưa có nghiên cứu về tác động của nhóm chất béo này tới hệ miễn dịch.
Còn ở thời điểm hiện tại, ngay cả những quan chức chính phủ Anh cũng đã cố gắng tìm cách để chính phủ đưa ra những quyết định chính thức, đưa vitamin D vào nhiều sản phẩm thực phẩm hơn để bảo vệ dân chúng. Một trong số đó là cựu bộ trưởng chuyên trách vấn đề Brexit, David Davis. Là một quan chức đảng Bảo thủ với tấm bằng khoa học phân tử, Davis cố gắng tác động tới các quan chức chính phủ để đưa vitamin D đến với tất cả mọi người, từ đó giảm thiểu tối đa những nguy cơ đối với hệ miễn dịch trong trường hợp những đại dịch khác xuất hiện.
Trong khi các nhà khoa học tại Anh tìm ra được phát hiện rất có giá trị ấy, thì các nhà khoa học trên toàn thế giới cũng có những nghiên cứu độc lập về tác động của vitamin D đối với quá trình phòng chống đại dịch. Một nghiên cứu của Pháp ở một nhà dưỡng lão với 66 người tình nguyện tham gia cho thấy sử dụng vitamin D thường xuyên “có liên quan đến tình trạng mắc COVID-19 bớt nghiêm trọng hơn, và tỉ lệ tử vong thấp hơn.” Trong khi đó, ở Hàn Quốc, một nghiên cứu trên 200 tình nguyện viên cho thấy thiếu vitamin D có thể “giảm khả năng đề kháng khỏi COVID-19 và khiến tình trạng bệnh trở nên nghiêm trọng hơn.” Một nghiên cứu khác thuộc bệnh viện Singapore General Hospital, đăng tải trên tờ tạp chí Nutrition phát hiện ra rằng điều trị cho bệnh nhân COVID-19 với sự kết hợp giữa vitamin D, vitamin B12 và manesium cho thấy sự “giảm thiểu đáng kể” những hậu quả tồi tệ nhất đối với bệnh nhân.
Quảng cáo