Bữa cơm trưa hôm trước hơi lâu, hôm nay mới ngồi viết tiếp được 😁 Tiếp theo sau đây là 5 album kế tiếp, phần 1 ở đây:
Ngày đó chúng mình (Tấn Minh, Khánh Linh)
Album này mình thích nhất Nghìn Trùng Xa Cách của cố nhạc sĩ Phạm Duy, cuộc chia tay hiện lên trong cách hát tự sự nhẹ nhàng của Tấn Minh day dứt tâm tư, chấp nhận.
Ngày đó chúng mình (Tấn Minh, Khánh Linh)
Album này mình thích nhất Nghìn Trùng Xa Cách của cố nhạc sĩ Phạm Duy, cuộc chia tay hiện lên trong cách hát tự sự nhẹ nhàng của Tấn Minh day dứt tâm tư, chấp nhận.
Nghìn trùng xa cách, người đã đi rồi
Còn gì đâu nữa mà khóc với cười
Mời người lên xe về miền quá khứ
Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu
Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt màu
Sẽ có chẳng nhiều đớn đau
Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm mầu
Có lũ kỷ niệm trước sau
Vài cánh xương hoa nằm ép trong thư
Rồi sẽ tan như bụi mờ
Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho
Thả gió bay đi mịt mù
Bản này nhiều người gạo cội đã hát rồi nhưng ko hiểu sao lại thích nghe Tấn Minh hát nhất, có thể vì anh trẻ, cảm nhận về sự chia ly của anh trong thời đại này cũng không quá đau khổ như những người ở thế hệ trước. Nghe anh hát thấy cảm xúc của người con trai được ghì chặt vào tâm thế một người chấp nhận, “let her go” hơn là bày tỏ cái sự nuối tiếc, đau khổ bên ngoài câu từ. Anh em có thể nghe album này trên định dạng CD, mình có thử tìm trên Spotify và Apple Music thì không thấy. Để đỡ cái link Youtube vậy.
Quảng cáo
Fragile Beauty (Còn Duyên, by Hương Thanh & Nguyên Lê)
Quay qua quay lại, album tuyệt vời này đã 13 năm tuổi rồi. Tư liệu âm nhạc của album này là các bài hát ru, dân ca Nam/Bắc bộ, được chơi lại theo phong cách avantgarde jazz do chú Nguyên Lê biên đạo. Cô Hương Thanh vừa cất tiếng hát Bèo Dạt Mây Trôi là mình đã muốn ngất, thêm ngón đàn lão luyện của Nguyên Lê, ta có một màn trình diễn đậm sự tự hào, nỉ non như tâm tình. Chờ mãi label ACT chưa dập đĩa này trên vinyl nên chỉ có nghe số hoặc mua đầu CD 😆
https://open.spotify.com/track/3ebwfkAHPI5UAaZZMWdjVq?si=697812d3da804aae
Mình nghĩ là do chơi trên nền jazz, cả 2 nghệ sĩ chính đều có sân khấu riêng và chung, chú Nguyên Lê chơi các câu đệm và solo đậm chất postbop, nét tự sự đẹp đẽ, tiếng guitar tròn, ấm nồng hợp tấu cùng tiếng hát nỉ non như nước chảy sông trôi của cô Hương thanh tạo ra một bức mạc thủy non nước hữu tình. 2 track mình thích nhất là Còn Duyên và Bèo Dạt Mây Trôi, Điệu buồn Gò Công
My Funny Valentine (Miles Davis quintet live In concert)
Quảng cáo
Album này thu live này đánh dấu sự trưởng thành của đội hình ngũ tấu (quintet) thứ 2 dưới sự dẫn dắt của Miles Davis, đáng chú ý nhất là pianist Herbie Hancock. Herbie Hancock có cách chơi piano nhẹ nhàng, sâu lắng, các câu solo trong album này được chơi theo kiểu staccato chậm rãi, chơi tay trái nhiều nên tiếng đàn ấm, ngọt, kết hợp với kiểu thổi như “lướt trên mặt nước” của Miles Davis tạo ra không gian thưởng thức rất dễ chịu, sâu lắng, nghe đêm là tuyệt vời.
https://open.spotify.com/track/1oVSfu0tdvPF3cKO2A2MKZ?si=a3f68dc929004b80
Trong album này mình thích nhất bài My Funny Valentine và Stella By Starlight - sau 1p đầu có ông nào Yeahhhhh 1 tiếng rất lớn, nghe rõ lắm nên thành ra album này làm mình rất nhớ :D
The return of Howard Mcghee
Trumpeter Howard Mcghee, một beboper lão làng cùng thời với Charlie Parker. Album được thu vào năm 1955, ở giai đoạn này, dòng jazz bebop đang có bước chuyển mình mềm mại, kết hợp với các chất liệu khác của Black music như soul, blues, rthyhm and blues, sự xuất hiện của các tài năng đầy nhiệt huyết mang tư tưởng tiên phong mang Jazz gần hơn trở lại với ngừoi nghe hơn, mang tính thời đại, thứ nhạc Jazz sau này được gọi là Hard-Bop, thể loại được yêu thích nhất trong Jazz. Các tên tuổi đánh dấu giai đoạn chuyển giao này có thể kể đến Art Blakey/ Horace Silver, Clifford Brown và Miles Davis với những tune tự sáng tác mới ra đời, ngoài ra có rất nhiều nghệ sĩ giai đoạn trước cũng hoà mình vào cơn gió mới này này như Dexter Gordon, Ike Quebec, Duke Jordan và Howard Mcghee là một trong số đó.
https://open.spotify.com/album/2xIIDjlMrcZNGznzDHLbhf?si=4lncStzyQxyZ7TFYXkJ_-w&dl_branch=1
The Return of Howard Mcghee đánh dấu sự trở lại của ông khi kết hợp với nhiều nghệ sĩ trẻ đầy tài năng như drummer Philly Joe Jones hay Sahib Shihab, album nằm trong top các album có ảnh hưởng lớn tới phong cách hardbop jazz mạnh mẽ, rắn rỏi về sau này.
Birth (Keith Jarrett, 1974)
Birth là album thứ 3 Keith ghi âm cho label Atlantic, với sự kết hợp từ 2 ngôi sao Paul Motion từ Bill Evans Trio và Charlie Haden, một master chân truyền Free Jazz đến từ băng ổ nhóm của giáo phái Ornette Coleman, hứa hẹn cho ra một sản phẩm thú vị. Đúng như dự đoán trong tâm thế của người đầu tiên nghe album này, một album mang đầy tính trải nghiệm, một nồi lẩu thập cẩm đánh dấu giai đoạn chuyển giao của Keith trong giai đoạn đầu của sự nghiệp với rất nhiều ngã rẽ để lựa chọn.
https://open.spotify.com/album/13sZJ61yfM6MePHEZ02isO?si=7LVfqwPFQC-f_qyv8iRWEA&dl_branch=1
Album này có có giai điệu như lôi cuốn, dễ làm cảm súc người nghe dao động, khi say mà nghe cái này mình hay nhắm mắt lại rồi căng tai lên, mở loa nghe cho to :D, một bài Birth nằm ở vị trí track đầu tiên lừa đảo người nghe với phong cách Modal nhẹ nhàng, êm như Bill Evans tái thế, bỗng cởi phăng những bộ áo Vest lịch sự của thập niên 50,60 mặc vào những bộ quần áo phong cách hippy của thập niên 70 quẩy một bản Jazz Fussion đạm chất Electric Jazz ở track thứ 2. Chưa hết choáng thì track 3 ập tới, phong cách experimental/world music Châu Phi thể hiện rõ nét qua việc sử dụng percussion xoong chậu loeng xoeng và rất nhiều nhạc cụ khác.
B side với track đầu định thần lại người nghe một lần nữa với màn song tấu piano/clarinet nhẹ nhàng. Mọi người sẽ tự hỏi thế cuối cùng cuối cùng Keith chọn cái nào, câu trả lời lừa đảo ở chỗ nằm ở 2 track cuối cùng, phong cách Keith chọn đi theo ông trong một thời gian dài và đạt rất nhiều thành công đặc biệt dưới hãng ECM thể hiện rõ nét ở 2 track cuối với sự kết hợp xuất sắc đến từ Charlie Haden, một phong cách avant-garde/experimental/free jazz mình yêu mến.