Ngày càng nhiều các thiết bị cấy ghép như máy điều hòa nhịp tim hay máy khử rung tim sử dụng tín hiệu không dây để giao tiếp với các thiết bị bên ngoài. Nhưng ưu điểm này cũng chính là nhược điểm, giao tiếp không dây đồng nghĩa với việc mở rộng khả năng vi phạm bảo mật. Hacker có thể xâm nhập vào thiết bị, lập trình lại gây nguy hiểm đến sức khỏe và tính mạng bệnh nhân. Rất nhiều giải pháp đã được đưa ra để xử lý vấn đề này chẳng hạn như thiết lập hệ thống bảo vệ bảo mật. Mật khẩu sẽ khiến thiết bị an toàn hơn nhưng đôi khi bệnh nhân có thể quên hoặc mất mật khẩu từ đó không thể truy cập vào thiết bị của mình. VÌ vậy, một giải pháp mới ra đời: mật khẩu hình xăm.
Mật khẩu hình xăm sẽ được xăm lên cơ thể bệnh nhân bằng một loại mực chỉ có thể nhìn thấy dưới ánh sáng cực tím. Ý tưởng này hình thành từ những rắc rối gặp phải ở các giải pháp trước. Cụ thể là người bệnh sẽ được trang bị những chiếc vòng đeo tay hoặc những chiếc thẻ nhận diện bằng tần số radio RFID chứa mã số. Tuy nhiên, những giải pháp trên không hoàn toàn an toàn, người bệnh có thể làm rơi mất vòng đeo tay và thẻ nhận diện RFID cũng không thể tự chống lại sự tấn công của hacker.
Nhưng hình xăm thì khác, chúng không thể bị mất hay quên và không phụ thuộc vào sự bố trí sắp đặt. Hơn nữa, với việc sử dụng công nghệ tạo sắc tố da siêu vi, hình xăm sẽ không thể thấy được trừ khi được chiếu bằng tia cực tím. Các phòng cấp cứu sẽ được trang bị thiết bị rọi tia cực tím, các nhân viên y tế có thể dễ dàng đọc được mật mã in dưới da tại vị trí cấy và sau đó nhập mật mã này qua một bàn phím hoặc màn hình cảm ứng.
Mặc dù ý tưởng này không thật sự hoàn hảo và vẫn chưa được áp dụng thực tế. Vấn đề bảo vệ mật khẩu vẫn chưa được giải quyết triệt để nhưng chúng ta có thể thấy những gì các nhà nghiên cứu đã thực hiện nhằm mục đích bảo vệ những công nghệ y học cần thiết cho con người.
Mật khẩu hình xăm sẽ được xăm lên cơ thể bệnh nhân bằng một loại mực chỉ có thể nhìn thấy dưới ánh sáng cực tím. Ý tưởng này hình thành từ những rắc rối gặp phải ở các giải pháp trước. Cụ thể là người bệnh sẽ được trang bị những chiếc vòng đeo tay hoặc những chiếc thẻ nhận diện bằng tần số radio RFID chứa mã số. Tuy nhiên, những giải pháp trên không hoàn toàn an toàn, người bệnh có thể làm rơi mất vòng đeo tay và thẻ nhận diện RFID cũng không thể tự chống lại sự tấn công của hacker.
Nhưng hình xăm thì khác, chúng không thể bị mất hay quên và không phụ thuộc vào sự bố trí sắp đặt. Hơn nữa, với việc sử dụng công nghệ tạo sắc tố da siêu vi, hình xăm sẽ không thể thấy được trừ khi được chiếu bằng tia cực tím. Các phòng cấp cứu sẽ được trang bị thiết bị rọi tia cực tím, các nhân viên y tế có thể dễ dàng đọc được mật mã in dưới da tại vị trí cấy và sau đó nhập mật mã này qua một bàn phím hoặc màn hình cảm ứng.
Mặc dù ý tưởng này không thật sự hoàn hảo và vẫn chưa được áp dụng thực tế. Vấn đề bảo vệ mật khẩu vẫn chưa được giải quyết triệt để nhưng chúng ta có thể thấy những gì các nhà nghiên cứu đã thực hiện nhằm mục đích bảo vệ những công nghệ y học cần thiết cho con người.