Một ngày đẹp trời mình phát hiện ra đôi tai nghe Monster iBeats của mình không cánh mà bay. Vấn đề ở chỗ không phải đôi tai nghe ấy là hàng xịn, hay là do bạn gái mình cất công đem tận Mỹ về. Mà vấn đề ở chỗ bộ não mình cần phải được kích thích bằng nhạc có âm bass mạnh, ấm, và thật chuẩn mỗi khi tập gym, đặc biệt lúc đẩy nặng. Và thế là từ lúc mất đôi tai nghe cũng là lúc tâm trí không còn động lực để tập nữa. Nằm ì ở nhà suốt 2 tuần trong tiếc nuối và mệt mỏi để rồi quyết định phải mua một đôi tai khác nghe tạm trong thời gian chờ bạn gái mình đem về đôi khác. Và vấn đề lại nảy sinh tiếp: vốn là một tín đồ của Monster nên mình không muốn bỏ 3-4 triệu ra để mua một đôi tai fake Monster ở Việt Nam. Lùng sục, đọc ngấu nghiến các review hết cnet, amazon, neweggs... từ đôi tai này tới đôi tai khác. Và rồi mình quyết định thử Monster Jamz với đánh giá âm thanh rất chuẩn và bền đến nỗi xe cán không hỏng. Giá bán là 1tr9 tại Nhật Cường. Mình nghĩ rằng "Hey, nếu được hàng xịn thì cũng ok, vì Monster sẽ không bao giờ cho khách hàng của mình nghe âm thanh rác rưởi. Và nếu dính phải hàng fake thì dù sao 1tr9 cũng đỡ tiếc!" Lao ra khỏi giường, mặc đồ tập gym, ném 2 lon Redbull vào túi khoác rồi hào hứng chạy tới Nhật Cường. Hôm nay Hà Nội có bão Sơn Tinh, trời mưa nên cửa hàng vắng. Vừa bước vào đã có 2 em gái, 1 chàng trai ra hỏi thăm "Anh mua gì ạ?" - "Mình muốn mua tai nghe Monster Jamz", mình vào thẳng vấn đề. Chàng nhân viên cầm chiếc máy tính bảng lên vuốt lên vuốt xuống, có vẻ như đang kiểm tra kho hàng, "Rất xin lỗi anh. Bọn em hết hàng rồi anh ạ." Mình buồn ra mặt.
Nhưng không sao, mình đã tính trước điều này. Sennheiser CX 300 II là lựa backup của mình. Đôi tai này có giá là 1tr200 và được đánh giá rất cao về âm thanh. Tuy nhiên mình cho đây là lựa chọn backup vì mình chưa từng nghe Sennheiser bao giờ và không biết có chịu được các hoạt động thể thao hay không. Và tâm lý bảo thủ của mình bao giờ cũng muốn phải "sờ tận tay, nghe tận não" thì mới biết hãng mới như thế nào. Thành ra có thể nói lựa chọn Sennheiser CX 300 II cũng giống như quay xổ số. Nhưng chàng nhân viên lại làm mình buồn lần nữa, "Anh ơi tai nghe CX 300 cũng hết rồi anh ạ. Bọn em chỉ còn CX 400, CX 215 và dòng MX thôi anh ạ." Và rồi bày ra cho mình xem 3 đôi tai. CX 215 và chiếc MX mình loại đầu tiên vì nhìn bề ngoài, hừm, chán. Nhưng CX 400 II thì "Hey, sao trông giống CX 300 II nhỉ?", mình nghĩ. Và rồi mình bắt đầu lôi phone của mình ra và google "Sennheiser CX 400 II Review". Ừm, review cũng không tới nỗi, có người khen, kẻ chê, nhưng CX 400 II được coi là người kế nhiệm CX 300 II, chẳng lẽ lại thua sao? Tuy nhiên giá 1tr550 lại làm mình hơi lăn tăn. Một hãng mình chưa nghe bao giờ, lại có giá xấp xỉ Monster Jamz, liệu có đáng? Nhưng mình cần một đôi tai nghe ngay bây giờ, không thì sẽ không thể tập nổi. Và mình quay lô tô một lần nữa. "OK, cho mình lấy đôi này!"
Thanh toán tiền xong, bóc luôn, cắm vào phone, vặn volumn trên phone hết cỡ và nghe như chưa từng nghe. Tất nhiên bài đầu tiên là bài ưa thích trong phòng tập, "Down with the sickness - by Disturbed." Ô, sao vặn hết cỡ trên phone mà âm thanh vẫn nhỏ? Hay tai mình có vấn đề? Cúi xuống thì thấy một nút vặn volumn ngay trên tai nghe (cái tội không đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng). Vấn đề ở chỗ cái nút này nó nằm tận rốn mình (mình cao 1m70). Và mình thử vặn volumn trên nút này lên coi sao. Lúc này thì đúng là ngưỡng âm thanh mình mong muốn. Cảm giác âm thanh trong, bass rất chắc và ấm, treble ở mức ổn. Shuffle một loạt các bài mình hay nghe trong phòng tập và tâm lý nghi ngờ của mình đã hoàn toàn bị xua tan. Sennheiser 400 CX II không thua gì Monster iBeats. Mình bước ra khỏi cửa hàng với tâm lý hài lòng.
Và dưới đây là đánh giá chi tiết của tai nghe Sennheiser 400 CX II
1. Cung cách đóng gói và bề ngoài tai nghe
Nhưng không sao, mình đã tính trước điều này. Sennheiser CX 300 II là lựa backup của mình. Đôi tai này có giá là 1tr200 và được đánh giá rất cao về âm thanh. Tuy nhiên mình cho đây là lựa chọn backup vì mình chưa từng nghe Sennheiser bao giờ và không biết có chịu được các hoạt động thể thao hay không. Và tâm lý bảo thủ của mình bao giờ cũng muốn phải "sờ tận tay, nghe tận não" thì mới biết hãng mới như thế nào. Thành ra có thể nói lựa chọn Sennheiser CX 300 II cũng giống như quay xổ số. Nhưng chàng nhân viên lại làm mình buồn lần nữa, "Anh ơi tai nghe CX 300 cũng hết rồi anh ạ. Bọn em chỉ còn CX 400, CX 215 và dòng MX thôi anh ạ." Và rồi bày ra cho mình xem 3 đôi tai. CX 215 và chiếc MX mình loại đầu tiên vì nhìn bề ngoài, hừm, chán. Nhưng CX 400 II thì "Hey, sao trông giống CX 300 II nhỉ?", mình nghĩ. Và rồi mình bắt đầu lôi phone của mình ra và google "Sennheiser CX 400 II Review". Ừm, review cũng không tới nỗi, có người khen, kẻ chê, nhưng CX 400 II được coi là người kế nhiệm CX 300 II, chẳng lẽ lại thua sao? Tuy nhiên giá 1tr550 lại làm mình hơi lăn tăn. Một hãng mình chưa nghe bao giờ, lại có giá xấp xỉ Monster Jamz, liệu có đáng? Nhưng mình cần một đôi tai nghe ngay bây giờ, không thì sẽ không thể tập nổi. Và mình quay lô tô một lần nữa. "OK, cho mình lấy đôi này!"
Thanh toán tiền xong, bóc luôn, cắm vào phone, vặn volumn trên phone hết cỡ và nghe như chưa từng nghe. Tất nhiên bài đầu tiên là bài ưa thích trong phòng tập, "Down with the sickness - by Disturbed." Ô, sao vặn hết cỡ trên phone mà âm thanh vẫn nhỏ? Hay tai mình có vấn đề? Cúi xuống thì thấy một nút vặn volumn ngay trên tai nghe (cái tội không đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng). Vấn đề ở chỗ cái nút này nó nằm tận rốn mình (mình cao 1m70). Và mình thử vặn volumn trên nút này lên coi sao. Lúc này thì đúng là ngưỡng âm thanh mình mong muốn. Cảm giác âm thanh trong, bass rất chắc và ấm, treble ở mức ổn. Shuffle một loạt các bài mình hay nghe trong phòng tập và tâm lý nghi ngờ của mình đã hoàn toàn bị xua tan. Sennheiser 400 CX II không thua gì Monster iBeats. Mình bước ra khỏi cửa hàng với tâm lý hài lòng.
Và dưới đây là đánh giá chi tiết của tai nghe Sennheiser 400 CX II
1. Cung cách đóng gói và bề ngoài tai nghe
Cung cách đóng gói trông rẻ tiền. Tất nhiên với cái giá $59 tại Mỹ thì không thể so sánh với Monster được. Nhưng không quan trọng cung cách đóng gói ra sao. Nhưng hey, quan trọng là chất "bên trong" nó như thế nào. Tai nghe đi kèm với các phụ kiện mà đa số các tai nghe khác đều có, bao gồm 5 đôi ear-bud đủ cỡ. Nhưng mình thấy đôi ear-bud lắp sẵn trên tai vừa khí tai mình. Một chiếc kẹp mà mình nghĩ mình không bao giờ dùng tới. Một chiếc bao da mình thấy rất thích. Chất da còn ngon hơn Monster iBeats. Da mềm, khoang chứa rộng, và chỉ cần bóp nhẹ miệng là túi sẽ mở ra. Và một phụ kiện mình thích nhất đó chính là thanh cuộn tai nghe. Với thanh cuộn này, mình sẽ không bao giờ phải gỡ rối mớ bòng bong mỗi khi đút vào túi nữa. Tuy nhiên nếu lần đầu bạn cuộn thì sẽ rất mất thời gian và tất nhiên nó có cách cuộn riêng của nó. Mình sẽ đề cập cách cuộn ở cuối bài.
Riêng tai nghe thì nhẹ vì vỏ tai bằng nhựa. Trong có vẻ rẻ tiền nhưng lại đặc biệt hữu ích khi bạn vận động. Nhiều khi đôi tai quá nặng sẽ dễ dàng rớt ra khỏi tai hơn. Điều này mình đã gặp ở Monster Turbine. Jack tai nghe chuẩn 3.5mm được mạ vàng chau chuốt giúp truyền tín hiệu tốt. Đuôi jack cắm được thiết kế vuông góc, không phải thẳng, và mềm dẻo. Điều này theo nhiều người nói giúp bảo vệ đuôi tai nghe khỏi chịu lực uốn khi bạn nhét phone vào túi. Chất dây giống iBeats, mỏng manh, và "có vẻ" như dễ đứt. Tuy nhiên điều này chỉ có thể khẳng định sau thời gian sử dụng và cách sử dụng mà thôi. "Của bền tại người" mà.
2. Tái tạo âm thanh
Mình quan niệm việc đánh giá âm thanh chỉ mang tính tương đối vì nó tuỳ thuộc đôi tai người sử dụng. Kể cả việc sử dụng máy đo để kiểm chứng sự tái tạo âm thanh trên nhiều tần số khác nhau cũng chỉ là một phần mà thôi. Nếu mình xếp các dòng hi-end hay audiophile với giá hàng ngàn đô thì có lẽ quá khập khiễng. Nhưng nếu xếp vào các dòng trung bình như iBeats thì có thể nói không thua gì. Mình đã thử nghe qua các dòng nhạc khác nhau, các nguồn khác nhau thì có nhận xét sau.
- Nhạc Country và Rock: Bass chắc, treble thanh. Trống nghe rất khoẻ. Giọng hát tái tạo tốt.
- Nhạc Classic: Hài hoà, vang rộng. Nghe nhạc lossless của Bethoven cho thấy các loại nhạc cụ đều thể hiện tốt. Bộ gỗ, đặc biệt Oboe rất tinh tế. French horn vang và ấm. Bộ gõ và bộ dây không thể chê.
- Nhạc hip-hop: Bass mạnh, duh! Không thua, thậm chí nhỉnh hơn iBeats vì volumn của CX 400 II to hơn. Nhưng khi vặn nút volumn trên tai hết cỡ thì bị vỡ. Tất nhiên khi nghe lúc hết cỡ này, bạn cũng không thể chịu nổi quá 30 giây.
- Nhạc blue, jazz: Nghe Michael Bubble' hát cũng không thể chê.
Đấy, nói chung các dòng nhạc phổ biến đều đã thử qua, lossless có, mp3 (mình chỉ nghe 320kbps) thì đều cho kết quả rất tốt. Nói chúng đáng để thay thế chiếc iBeats vừa mất.
3. Các vấn đề khác
- Bảo hành: Tem bảo hành chính hãng 2 năm của SVHouse được dán phần chia dây, là phần cọ sát nhiều nhất giữa dây và quần áo người sử dụng. Mình thấy cách dán tem của đa phần các thiết bị do các cửa hàng của Việt Nam bán đều như vậy; "thông minh đến mức khốn nạn" và KHÔNG muốn bảo hành khi hàng hỏng. Và mình đã xác định tâm lý: riêng ở VN, đã mua thì miễn trả lại.
- Cách thanh toán tại Nhật Cường: Mình dùng thẻ VISA để mua. Và mình phải chịu phí thanh toán bằng thẻ là 1.8% (khoảng 20k). Mình không tiếc 20k, nhưng mình biết luật của ngân hàng, đó là phí thanh toán thẻ do người bán hàng chịu, chứ không phải khách hàng. Nhưng tất nhiên, hey, trên bill của mình không thấy ghi 10% thuế VAT (hay là thuế đã được tính vào giá thành tai nghe nhỉ?).
- Giá tai nghe: 1tr550 có vẻ hơi đắt so với giá trị âm thanh đem lại và giá trị brand. Nếu có chiếc Monster Jamz ở đó, mình sẵn sàng bỏ thêm 400k để lấy Monster. Kể cả sau khi đã nghe CX 400 II. Có lẽ giá chiếc tai nghe tầm 1tr200k là hợp lý nhất.
Quảng cáo
4. Cách cuốn tai nghe vào thanh cuộn
Ngàn lời nói không bằng một đoạn video. Bạn xem video sau đây sẽ rõ.
5. Vậy có đáng để bạn mua hay không?Nếu bạn là người trước đây chưa từng có đôi tai tiền triệu bao giờ thì có thể coi CX 400 II là điểm khởi đầu tốt khi bạn bắt đầu nghĩ "À, âm thanh là nghệ thuật. Nghệ thuật không phải là miễn phí, và tất nhiên cũng không hề rẻ."
Nếu bạn là người đã từng nghe những đôi tai như Monster Turbine hay các đôi tai hi-end khác, và bạn nghĩ, nếu đem Turbine tới phòng tập và chẳng may bị đứt thì tiếc lắm. Thì CX 400 II cũng không phải là lựa chọn tệ đâu nhé.
Còn nếu bạn dư tiền và kỹ tính trong âm thanh tới mức không bao giờ muốn tai mình nghe một thứ âm thanh nào khác ngoài đôi tai tiền ngàn của bạn thì CX 400 II không dành cho bạn.
Điểm đánh giá của tôi: 8/10 cho âm thanh. 7/10 cho độ bền. 9/10 cho accessories đi kèm.
Cảm ơn các bạn đã đọc bài đánh giá của tôi. Mong các bạn tìm được đôi tai nghe ưng ý cho bản thân.
Các khác của tôi:
Quảng cáo