Dù kỹ thuật số và phát hành qua Internet đang phổ biến trên thị trường âm nhạc nhưng trong vài chục năm trở lại đây, đĩa CD mới là phương tiện phát hành âm nhạc hữu hiệu nhất của các hãng thu âm. Ngày 1 tháng 10 năm 1982 chứng kiến album nhạc đầu tiên trên thế giới được phát hành trên đĩa CD (Compact Disc), album này có tên 52nd Street của Billy Joel. Album 52nd Street được phát hành trên đĩa CD cùng với chiếc máy nghe nhạc CD đầu tiên là CDP-101 của Sony tại Nhật Bản.
Trước khi đĩa CD chính thức xuất hiện thì từ năm 1974, một dự án nhằm phát triển đĩa quang để lưu trữ âm thanh đã được hình thành tại Philips. Ban đầu, đĩa CD có đường kính lên tới 20cm và có thể lưu trữ khoảng 700MB dữ liệu, tương ứng với 80 phút nhạc. Tới năm 1977, một phòng thí nghiệm được lập ra nhằm chế tạo đĩa CD và máy chơi nhạc CD, Philips chọn tên gọi Compact Disc để cho cùng tên với một sản phẩm khác của hãng là Compact Cassette. Khi này, đường kính của đĩa CD là 11,5cm.
Cùng lúc với Philips, Sony cũng phát triển đĩa CD và lần đầu tiên trình diễn đĩa âm thanh vào tháng 9 năm 1976. Sau đó, cả Sony và Philips đã hợp tác để thương mại hóa đĩa CD vào năm 1982 với đường kính chuẩn là 12cm. Đĩa CD cũng là nền tảng cho sự ra đời của nhiều loại đĩa dựa trên công nghệ này như CD-ROM (lưu dữ liệu), CD-R (ghi một lần), CD-RW (ghi lại nhiều lần), VCD (nhạc hình), SVCD, PhotoCD, PictureCD, CD-i hay Enhanced CD.
Sau 30 năm tồn tại và thịnh hành trên thị trường âm nhạc, đĩa CD đang dần biến mất và nhường chỗ cho việc phát hành số thông qua mạng Internet. Sự nổi lên của những dịch vụ âm nhạc như iTunes, Spotify, Last.fm... cũng dần giết chết đĩa CD. Ngày nay, hầu hết các album nhạc đều được phát hành trên các dịch vụ âm nhạc trực tuyến. Những thiết bị di động như smartphone, tablet cũng là những chiếc máy chơi nhạc số tiện lợi thay thế cho máy chơi nhạc CD.