Exif là một công cụ trực tuyến thông minh giúp bảo vệ bản quyền ảnh của người dùng. Đừng lộn qua thông tin EXIF mà chữ Exif của công cụ này viết tắt từ cụm Exchangeable Image File, một cách lồng dữ liệu vào một bức ảnh chia sẻ trên mạng. Bản chất Exif là một host lưu trữ ảnh, có thể chia sẻ đến nhiều trang web khác, đồng thời, nó tự động nhúng thêm dữ liệu vào bức ảnh để có một “đóng dấu thông minh” nhằm ngăn chặn người khác tải về trái phép. Một thí dụ dễ hiểu, mời các bạn thử tải tấm ảnh bên dưới về máy.
https://www.exif.co/ndminhduc/i/804
Nhiều nhiếp ảnh gia không muốn người khác dùng lại ảnh của họ mà không ghi nguồn hoặc thậm chí là chỉnh sửa, dùng vào mục đích khác. Cách làm duy nhất xưa giờ là dùng một phần mềm để đóng dấu cứng lên ảnh nhưng kỳ thực cách làm này là không có hiệu quả. Ngược lại, công cụ Exif cung cấp mô hình chia sẻ ảnh có nhúng thông tin của người chụp ảnh vào.
Trước đây, người dùng phải đăng ảnh lên một host lưu trữ hoặc lên CMS thì mới hiển thị cho người khác xem trên web được. Cách làm này có thể khiến ảnh dễ bị đánh cắp, gỡ bỏ metadata và chủ nhân của bức ảnh sẽ khó lòng kiếm soát được ảnh của họ đang đi về đâu, làm được gì. Vơi Exif muốn chia sẻ ảnh, người dùng sẽ upload ảnh lên Exif và hệ thống sẽ tạo ra một đoạn mã nhúng HTML, đăng vào các trang web và hiển thị trong các bài đăng. Sau đó, người dùng chỉ cần đưa đoạn link từ Exif vào trong bài đăng là đã có thể hiển thị ảnh.
Cái hay của ảnh sau khi up lên trên Exif chính là nó sẽ được đóng dấu “thông minh” và gần như không thể lấy về được. Một bức ảnh sau khi up lên Exif có thể tương tác được thông qua một ký hiệu i ở góc trên bên trái, khi click vào sẽ hiển thị tên người chụp, địa điểm chụp và mọt số thông tin khác nhằm đánh dấu bản quyền ảnh. Đồng thời, người chụp còn có thể theo dõi số lượt xem, chặn một số trang web không xem được ảnh.
Bình thường, nếu người dùng chỉ “xem” ảnh thuần túy trong giao diện web thì ảnh trên Exif cũng hiển thị bình thường như bao ảnh khác, khi di chuột vào mới hiển thị chữ i. Khi không còn trong cửa sổ duyệt trang web có chứa ảnh nữa hoặc nhấp chuột phải (để hiện menu save ảnh về), một watermark màu đen to đùng với tên người chụp ảnh sẽ hiện lên ở giữa bức ảnh. Thú vị hơn, bức ảnh cũng được bảo vệ để dùng các cách “tà đạo” khác cũng không thể tải.
Và có lẽ điểm chưa “đáng yêu” nhất của Exif chính là nó không miễn phí và giá của dịch vụ phụ thuộc vào số lượt view của bức ảnh. Đồng thời, đây là một dịch vụ khá mới, chưa rõ là họ có cơ sở hạ tầng mạng thế nào và các hình ảnh của người dùng sẽ được bảo vệ ra sao. Đồng thời cũng còn khá nhiều câu hỏi xoay quanh công cụ thú vị này, bao gồm cả tác động của nó tới bộ máy tìm kiếm và liệu nó có lực lượng đủ mạnh để có thể liên tục bảo vệ ảnh người dùng?
https://www.exif.co/ndminhduc/i/804
Nhiều nhiếp ảnh gia không muốn người khác dùng lại ảnh của họ mà không ghi nguồn hoặc thậm chí là chỉnh sửa, dùng vào mục đích khác. Cách làm duy nhất xưa giờ là dùng một phần mềm để đóng dấu cứng lên ảnh nhưng kỳ thực cách làm này là không có hiệu quả. Ngược lại, công cụ Exif cung cấp mô hình chia sẻ ảnh có nhúng thông tin của người chụp ảnh vào.
Trước đây, người dùng phải đăng ảnh lên một host lưu trữ hoặc lên CMS thì mới hiển thị cho người khác xem trên web được. Cách làm này có thể khiến ảnh dễ bị đánh cắp, gỡ bỏ metadata và chủ nhân của bức ảnh sẽ khó lòng kiếm soát được ảnh của họ đang đi về đâu, làm được gì. Vơi Exif muốn chia sẻ ảnh, người dùng sẽ upload ảnh lên Exif và hệ thống sẽ tạo ra một đoạn mã nhúng HTML, đăng vào các trang web và hiển thị trong các bài đăng. Sau đó, người dùng chỉ cần đưa đoạn link từ Exif vào trong bài đăng là đã có thể hiển thị ảnh.
Cái hay của ảnh sau khi up lên trên Exif chính là nó sẽ được đóng dấu “thông minh” và gần như không thể lấy về được. Một bức ảnh sau khi up lên Exif có thể tương tác được thông qua một ký hiệu i ở góc trên bên trái, khi click vào sẽ hiển thị tên người chụp, địa điểm chụp và mọt số thông tin khác nhằm đánh dấu bản quyền ảnh. Đồng thời, người chụp còn có thể theo dõi số lượt xem, chặn một số trang web không xem được ảnh.
Bình thường, nếu người dùng chỉ “xem” ảnh thuần túy trong giao diện web thì ảnh trên Exif cũng hiển thị bình thường như bao ảnh khác, khi di chuột vào mới hiển thị chữ i. Khi không còn trong cửa sổ duyệt trang web có chứa ảnh nữa hoặc nhấp chuột phải (để hiện menu save ảnh về), một watermark màu đen to đùng với tên người chụp ảnh sẽ hiện lên ở giữa bức ảnh. Thú vị hơn, bức ảnh cũng được bảo vệ để dùng các cách “tà đạo” khác cũng không thể tải.
Và có lẽ điểm chưa “đáng yêu” nhất của Exif chính là nó không miễn phí và giá của dịch vụ phụ thuộc vào số lượt view của bức ảnh. Đồng thời, đây là một dịch vụ khá mới, chưa rõ là họ có cơ sở hạ tầng mạng thế nào và các hình ảnh của người dùng sẽ được bảo vệ ra sao. Đồng thời cũng còn khá nhiều câu hỏi xoay quanh công cụ thú vị này, bao gồm cả tác động của nó tới bộ máy tìm kiếm và liệu nó có lực lượng đủ mạnh để có thể liên tục bảo vệ ảnh người dùng?