Chiếc máy chơi game hoài cổ PlayStation Classic đã chính thức được bán ra tại thị trường nước ngoài với giá 99 USD. Ngay lập tức sau khi chơi thử 20 game cài sẵn trên chiếc máy này, EuroGamer đã tiến hành “mổ bụng” PlayStation Classic để xem Sony sử dụng phần cứng gì trang bị cho chiếc máy nhỏ nhắn xinh xắn.
Một vài người đã từng cho rằng Sony sẽ dùng SoC mà họ trang bị cho PS Vita để lắp vào chiếc PS Classic. Nhưng không, chiếc máy console này dùng ARM SoC gần giống như những gì Nintendo trang bị cho NES Classic và SNES Classic, nhưng có sức mạnh lớn hơn nhiều so với máy của Nintendo. Cụ thể hơn, SoC của PlayStation Classic bao gồm một CPU ARM 4 nhân, tích hợp GPU của PowerVR với RAM 1GB cùng 16GB bộ nhớ flash để lưu trữ file ISO game PS1.
PS3 trước đây được trang bị 256MB XDR DRAM và 256MB VRAM DDR3. Điều này nghĩa là PlayStation Classic có dung lượng RAM nhiều hơn cả chiếc máy console ra mắt vào năm 2006.
Mặc dù không có ổ đĩa CD như “bản gốc”, nút Open (đáng lẽ ra mở nắp ổ đĩa của PlayStation) vẫn có tác dụng, đó là cho anh em cảm giác như đang chơi game có dung lượng nhiều đĩa CD như Final Fantasy VII chẳng hạn. Khi chơi hết một đĩa, game báo đưa đĩa mới vào để chơi tiếp, sẽ ấn nút này để “giả vờ” đổi đĩa game. Trong khi đó nút Reset đưa anh em về menu chính của máy để chọn game chơi, còn nhấn nút Power để bật máy sau khi kết nối PS Classic với nguồn thông qua kết nối Micro USB.
Một vài người đã từng cho rằng Sony sẽ dùng SoC mà họ trang bị cho PS Vita để lắp vào chiếc PS Classic. Nhưng không, chiếc máy console này dùng ARM SoC gần giống như những gì Nintendo trang bị cho NES Classic và SNES Classic, nhưng có sức mạnh lớn hơn nhiều so với máy của Nintendo. Cụ thể hơn, SoC của PlayStation Classic bao gồm một CPU ARM 4 nhân, tích hợp GPU của PowerVR với RAM 1GB cùng 16GB bộ nhớ flash để lưu trữ file ISO game PS1.
PS3 trước đây được trang bị 256MB XDR DRAM và 256MB VRAM DDR3. Điều này nghĩa là PlayStation Classic có dung lượng RAM nhiều hơn cả chiếc máy console ra mắt vào năm 2006.
Mặc dù không có ổ đĩa CD như “bản gốc”, nút Open (đáng lẽ ra mở nắp ổ đĩa của PlayStation) vẫn có tác dụng, đó là cho anh em cảm giác như đang chơi game có dung lượng nhiều đĩa CD như Final Fantasy VII chẳng hạn. Khi chơi hết một đĩa, game báo đưa đĩa mới vào để chơi tiếp, sẽ ấn nút này để “giả vờ” đổi đĩa game. Trong khi đó nút Reset đưa anh em về menu chính của máy để chọn game chơi, còn nhấn nút Power để bật máy sau khi kết nối PS Classic với nguồn thông qua kết nối Micro USB.
“Mổ máy” PS Classic tương đối dễ. Năm con ốc 4 cạnh chuẩn Phillips lộ ở đáy chứ không được giấu bên trong 4 chân cao su chống trượt như nhiều thiết bị khác. Tháo hết 5 con ốc là có thể mở máy, không có keo dán làm phiền anh em. Chiếc máy được đặt tên mã SCPH-1000R, gần giống tên mã của chiếc PlayStation đầu tiên ra mắt năm 1994, SCPH-1000.
PCB được Sony thiết kế riêng, với vài chi tiết nhựa giữ cố định bo mạch và hai cổng cắm tay cầm chuẩn USB. Hai miếng nhựa che cổng cắm tay cầm USB được làm giống như chiếc PS1 trước kia với cổng cắm thẻ nhớ 8MB để lưu game, nhưng cổng này được “đúc” cho đẹp chứ không có giá trị sử dụng gì cả.
Trên đây là bo mạch của PlayStation Classic, với hai cổng USB kết nối tay cầm ở phía trước. Ở phía sau là cổng Micro USB cấp nguồn và cổng HDMI xuất hình ảnh lên màn hình hiện đại, thay vì ba jack cắm A/V đỏ trắng vàng như hơn hai chục năm về trước. Tấm kim loại chắn chip và tụ điện hoạt động như một heatsink tản nhiệt. Anh em có thể thấy lỗ vuông ở giữa được đục thấp xuống chính là vị trí của chip xử lý ARM 4 nhân.
Quảng cáo
Tháo bỏ tấm chắn bảo vệ, SoC xử lý game của PS Classic ở chính giữa, bên trái là hai chip DRAM DDR3, dung lượng 512MB mỗi chip ở xung nhịp 1.866MHz. Nhìn tiếp sang bên trái là chip flash eMMC NAND của Samsung, dung lượng 16GB. Ngần này là quá đủ cho 20 game PS1, hệ điều hành, kèm thêm cả phần mềm giả lập Sony tạo ra dựa trên emulator mã nguồn mở. Nhìn cấu hình như thế này nếu muốn làm PlayStation 2 Classic, Sony chỉ cần nâng cấp chip flash lên là vẫn đủ chạy game.
Nhìn cận cảnh, PS Classic dùng SoC MediaTek MT1867A, CPU 4 nhân ARM Cortex A35 chạy ở xung nhịp 1.5GHz với GPU tích hợp PowerVR GE8300. Sức mạnh của chúng ở mức tàm tạm, nhưng là thừa đủ để chạy game PlayStation những năm cuối thập niên 90 của thế kỷ trước vì số lượng mô hình chuyển động cũng như hiệu ứng 3D của game thời ấy chưa đòi hỏi như hiện tại. Dù sao thì khi ra mắt, máy PS1 cũng chỉ dùng CPU R3000 xung nhịp 33.86 MHz và... 2MB RAM mà thôi!
Tham khảo EuroGamer