Bài hát mà các bạn nghe trong đoạn clip bên dưới được soạn cách đây hơn 1000 năm, được tái tạo lại bởi các nhà nghiên cứu thuộc Đại học Cambridge từ bản thảo "neumes" (ký hiệu thô sơ để ghi các bài hát) bị đánh cắp và được xem là mất đi vĩnh viễn từ cách đây 142 năm. Lần này, các nhà khoa học không chỉ tìm lại được mà còn tái tạo lại một cách đầy đủ bài hát 1000 năm nay chưa ai được nghe - một thành công không hề đơn giản đối với nhiều lĩnh vực khoa học, nghệ thuật.
Với tên gọi "Songs of Consolation" (tạm dịch: Bài ca của sự an ủi), bài hát này được soạn vào thế kỷ 11 thuộc thời Trung Cổ dựa theo tác phẩm "Sự an ủi của Triết học" của triết gia La Mã Boethius viết từ thế kỷ thứ 6. Đây là tác phẩm quan trọng và được đọc phổ biến vào thời Trung Cổ. Bài ca đã được dịch ra bởi nhiều nhân vật nổi tiếng, bao gồm cả Alfred Đại đế, nhà triết học kiêm ngoại giao người anh Geoffrey Chaucer và cả nữ hoàng Elizabeth I. Lời bài hát viết bằng tiếng Latin, gợi nên hình ảnh cầu kinh trong nhà thờ của các giáo sĩ Trung Cổ.
Có hàng trăm bài hát tiếng Latin được ghi lại dưới dạng các neumes từ thế kỷ thứ 9 đến thế kỷ 13. Đó bao gồm cả những đoạn kinh điển của các nhà thơ vàng thời đại La Mã như Horace và Virgil, tác phẩm của những triết gia lỗi lạc trước đó như Boethius và cả những bài ca than vãn, tình ca từ thời Trung Cổ. Tuy nhiên, việc tái tạo và chơi lại một bản nhạc cổ đại không hề là chuyện đơn giản.
1000 năm trước đây, những giai điệu âm nhạc không phải được ghi lại bằng các "notes" mà ngày nay chúng ta hay dùng mà thay vào đó là dựa vào đôi tai và trí nhớ của các nhạc sĩ đễ gìn giữ các bài hát. Nhưng các nhạc sĩ này đã chết vào thế kỷ 12 nên người ta thường cho rằng việc tái tạo là chính xác âm nhạc đã bị mất vào thời kỳ này là điều không tưởng. Lần này, dựa trên một bản thảo từ thế kỷ 11, các nhà khoa học tại Cambridge đã có thể xây dựng lại những neumes và chuyển thành các nốt nhạc hiện đại.
Để làm được điều đó, nhà nghiên cứu âm nhạc Sam Barrett tại Cambridge đã dành ra gần 2 thập kỷ vừa qua để xác định kỹ thuật mà người xưa dùng để diễn đạt các hình thức thơ ca. Và sau đó, Barrett đã phát hiện được bản thảo của bài hát "An ủi" được đưa vào lưu trữ ở một thư viện tại Đức từ những năm 1840. Barrett cho biết: "Sau khi tái phát hiện bản thảo, những gì còn lại là chuyển nó thành âm thanh. Neumes chỉ xác định hướng của giai điệu và chi tiết về giọng hát truyền tải mà không chỉ định cao độ và đây chính là vấn đề lớn. Chúng ta biết đường nét của giai điệu và nhiều chi tiết về cách hát, nhưng không rõ các nốt chính xác tạo nên giai điệu."
Và căn cứ trên bản thảo đã được phục hồi lại, Barrett đã có thể ghép lại được khoảng 80 - 90% giai điệu bài hát. Sau đó ông mởi nhóm nhạc Sequentia, hợp thành một dàn nhạc tam tấu và chơi lại bài hát để tiếp tục công việc tinh chỉnh bản tái tạo. Barrett cho biết: "Họ thử chơi qua nhiều trường hợp khác nhau, tôi phản hồi lại và ngược lại. Tôi thật sự xúc động khi nhìn họ chơi một bản nhạc từ thế kỷ 11. Cuối cùng, chúng tôi đã giải được câu đố mà nhiều năm qua tôi đã cố gắng giải quyết nhưng liên tục thất vọng."
Với tên gọi "Songs of Consolation" (tạm dịch: Bài ca của sự an ủi), bài hát này được soạn vào thế kỷ 11 thuộc thời Trung Cổ dựa theo tác phẩm "Sự an ủi của Triết học" của triết gia La Mã Boethius viết từ thế kỷ thứ 6. Đây là tác phẩm quan trọng và được đọc phổ biến vào thời Trung Cổ. Bài ca đã được dịch ra bởi nhiều nhân vật nổi tiếng, bao gồm cả Alfred Đại đế, nhà triết học kiêm ngoại giao người anh Geoffrey Chaucer và cả nữ hoàng Elizabeth I. Lời bài hát viết bằng tiếng Latin, gợi nên hình ảnh cầu kinh trong nhà thờ của các giáo sĩ Trung Cổ.
Có hàng trăm bài hát tiếng Latin được ghi lại dưới dạng các neumes từ thế kỷ thứ 9 đến thế kỷ 13. Đó bao gồm cả những đoạn kinh điển của các nhà thơ vàng thời đại La Mã như Horace và Virgil, tác phẩm của những triết gia lỗi lạc trước đó như Boethius và cả những bài ca than vãn, tình ca từ thời Trung Cổ. Tuy nhiên, việc tái tạo và chơi lại một bản nhạc cổ đại không hề là chuyện đơn giản.
1000 năm trước đây, những giai điệu âm nhạc không phải được ghi lại bằng các "notes" mà ngày nay chúng ta hay dùng mà thay vào đó là dựa vào đôi tai và trí nhớ của các nhạc sĩ đễ gìn giữ các bài hát. Nhưng các nhạc sĩ này đã chết vào thế kỷ 12 nên người ta thường cho rằng việc tái tạo là chính xác âm nhạc đã bị mất vào thời kỳ này là điều không tưởng. Lần này, dựa trên một bản thảo từ thế kỷ 11, các nhà khoa học tại Cambridge đã có thể xây dựng lại những neumes và chuyển thành các nốt nhạc hiện đại.
Để làm được điều đó, nhà nghiên cứu âm nhạc Sam Barrett tại Cambridge đã dành ra gần 2 thập kỷ vừa qua để xác định kỹ thuật mà người xưa dùng để diễn đạt các hình thức thơ ca. Và sau đó, Barrett đã phát hiện được bản thảo của bài hát "An ủi" được đưa vào lưu trữ ở một thư viện tại Đức từ những năm 1840. Barrett cho biết: "Sau khi tái phát hiện bản thảo, những gì còn lại là chuyển nó thành âm thanh. Neumes chỉ xác định hướng của giai điệu và chi tiết về giọng hát truyền tải mà không chỉ định cao độ và đây chính là vấn đề lớn. Chúng ta biết đường nét của giai điệu và nhiều chi tiết về cách hát, nhưng không rõ các nốt chính xác tạo nên giai điệu."
Và căn cứ trên bản thảo đã được phục hồi lại, Barrett đã có thể ghép lại được khoảng 80 - 90% giai điệu bài hát. Sau đó ông mởi nhóm nhạc Sequentia, hợp thành một dàn nhạc tam tấu và chơi lại bài hát để tiếp tục công việc tinh chỉnh bản tái tạo. Barrett cho biết: "Họ thử chơi qua nhiều trường hợp khác nhau, tôi phản hồi lại và ngược lại. Tôi thật sự xúc động khi nhìn họ chơi một bản nhạc từ thế kỷ 11. Cuối cùng, chúng tôi đã giải được câu đố mà nhiều năm qua tôi đã cố gắng giải quyết nhưng liên tục thất vọng."
Tham khảo Cambridge