Một ngón tay bionic được phẫu thuật kết nối trực tiếp vào dây thần kinh trên cánh tay bị cụt của một người đàn ông, cho phép ông có thể cảm nhận được nhiều bề mặt nhẵn, nhám,... khác nhau. Đây là điều mà ít có thiết bị tay chân giả nào làm được tính tới thời điểm hiện tại và đáng nói hơn là phương pháp này lại đơn giản, rẻ tiền, không đòi hỏi phẫu thuật xâm lấn, hứa hẹn sẽ được nhân rộng trong tương lai không xa.
Trước đây người khuyết tật đã có những cánh tay giả giúp họ nâng vác được nhiều vật nhưng đó đa phần là những cỗ máy vô hồn, không thể tạo cảm giác cầm nắm các vật thể. Nhằm mô phỏng lại cảm giác này, Silvestro Micera và các đồng nghiệp tại trường École Polytechnique Fédérale de Lausanne, Thụy Sĩ đã phát triển ra một ngón tay bionic tích hợp các cảm biến cơ điện, có thể biến dạng khi chạm vào bề mặt vật thể.
Khi đó, cảm biến sẽ gởi tín hiệu điện về máy tính, chuyển thành một chuỗi lệnh đóng/mở, cuối cùng là gởi tới các điện cực cấy ghép vào phần cánh tay còn lại của người khuyết tật để kích thích dây thần kinh bên trong. Các mô hình kích thích này được cho là rất gần với các kích thích cảm giác tự nhiên chạy từ ngón tay lên tới não, cho người dùng cảm nhận được độ mịn, trơn, thô ráp,... của bề mặt vật liệu.
Để kiểm tra khả năng hoạt động của cảm biến, nhóm nghiên cứu đã gắn ngón tay bionic vào một máy tính và cho nó "sờ" nhiều bề mặt khác nhau. Đồng thời, ngón tay này cũng được kết nối với các điện cực đã được cấy ghép trong cánh tay bệnh nhân mang tên Dennis Sørensen. Khi ngón tay di chuyển trên bề mặt vật liệu, người này đã cảm nhận được các bề mặt vật liệu với khả năng phân biệt lên tới 96%. Ông cho biết rằng cảm giác và độ nhạy do ngón tay bionic mang lại giống như ngón tay thật mà ông đã mất đi trong một tai nạn pháo hoa trước đó.
Chưa dừng lại, nhóm nghiên cứu tiếp tục thử nghiệm ngón tay bionic trên 4 người lành lặn khác bằng cách dùng cây kim đưa một điện cực duy nhất vào phần trên cánh tay của họ. Và kết quả, các tình nguyện viên này có thể dùng ngón tay bionic để phân biệt được các bề mặt vật liệu với độ chính xác 77%. Đây là một kết quả đầy hứa hẹn cho tiềm năng ứng dụng những ngón tay bionic này mà không cần tiến hành phẫu thuật quá xâm lấn.
Trước đây người khuyết tật đã có những cánh tay giả giúp họ nâng vác được nhiều vật nhưng đó đa phần là những cỗ máy vô hồn, không thể tạo cảm giác cầm nắm các vật thể. Nhằm mô phỏng lại cảm giác này, Silvestro Micera và các đồng nghiệp tại trường École Polytechnique Fédérale de Lausanne, Thụy Sĩ đã phát triển ra một ngón tay bionic tích hợp các cảm biến cơ điện, có thể biến dạng khi chạm vào bề mặt vật thể.
Khi đó, cảm biến sẽ gởi tín hiệu điện về máy tính, chuyển thành một chuỗi lệnh đóng/mở, cuối cùng là gởi tới các điện cực cấy ghép vào phần cánh tay còn lại của người khuyết tật để kích thích dây thần kinh bên trong. Các mô hình kích thích này được cho là rất gần với các kích thích cảm giác tự nhiên chạy từ ngón tay lên tới não, cho người dùng cảm nhận được độ mịn, trơn, thô ráp,... của bề mặt vật liệu.
Để kiểm tra khả năng hoạt động của cảm biến, nhóm nghiên cứu đã gắn ngón tay bionic vào một máy tính và cho nó "sờ" nhiều bề mặt khác nhau. Đồng thời, ngón tay này cũng được kết nối với các điện cực đã được cấy ghép trong cánh tay bệnh nhân mang tên Dennis Sørensen. Khi ngón tay di chuyển trên bề mặt vật liệu, người này đã cảm nhận được các bề mặt vật liệu với khả năng phân biệt lên tới 96%. Ông cho biết rằng cảm giác và độ nhạy do ngón tay bionic mang lại giống như ngón tay thật mà ông đã mất đi trong một tai nạn pháo hoa trước đó.
Chưa dừng lại, nhóm nghiên cứu tiếp tục thử nghiệm ngón tay bionic trên 4 người lành lặn khác bằng cách dùng cây kim đưa một điện cực duy nhất vào phần trên cánh tay của họ. Và kết quả, các tình nguyện viên này có thể dùng ngón tay bionic để phân biệt được các bề mặt vật liệu với độ chính xác 77%. Đây là một kết quả đầy hứa hẹn cho tiềm năng ứng dụng những ngón tay bionic này mà không cần tiến hành phẫu thuật quá xâm lấn.