@nhoc_maruko9x
trc h e lúc nào cũng có tâm lý k thích nghe nhạc live vì thu âm k được xịn mà lại lẫn nhiều tạp âm, nên tìm nhạc có chữ live là ít khi bấm nghe, tuy nhiên bài live này hay :D
chưa chính xác nhé,ko cần nhạc rock mới quá 4p nhé, ai nghe mấy bài what goes around..goes around, sexy back ... của justin timberlake hay hotel california của eagles thì thừa bik nó dài cỡ nào nhé!
@klp1706
buồn cười quá, mới nghe lời khẳng định chắc nịch "Hotel California là nhạc pop" lần đầu tiên trong đời. Chắc bạn này mới nghe cái bản phối acoustic guitar, về search lại bản gốc của nó nghe thử xem rồi biết nhé. Tranh luận thì phát ngôn cái gì đó nó có chất lượng một tí, chính xác một tí, còn không chắc thì thà đừng nói, chứ nói ra người ta cười cho đấy.
Nhạc Pop thường là viết về đề tài tình bạn, tình yêu, niềm vui, nỗi buồn nên thường khó mà quá dài được. Sự sáng tạo của nghệ sĩ cũng chỉ có một giới hạn nhất định và họ thường sang tác ca khúc với giai điệu dễ nghe, dễ nhớ. Nhạc Pop nhanh nghe, nhanh nhớ và cũng nhanh quên. Đó là lí do nhạc Pop thường áp đảo về doanh số đĩa và thần tượng, nhưng lại rất ít khi chiến thắng ở những giải thưởng danh giá. Những nhóm nhạc Pop hay ca sĩ Pop cũng thường có tuổi thọ ko bền do những khán giả hâm mộ họ, sau 7-8 năm vui cùng thần tượng họ trưởng thành nhiều và thường tìm dòng nhạc khác như Rock, country, Blue, Rap để gửi gắm tâm sự. Trọng khi những khán giả thế hệ mới lại thích những ca sĩ trẻ hơn, sáng tạo hơn, giai điệu mới hơn và dễ quên hơn
Nhạc Rock thường mang tính triết lý, tự sự, phản kháng, thời sự...nên chủ đề rất mở. Một bài hát rock thường có 3-4 đoạn mà ko bị lặp lại, bởi vậy độ dài lớn. Hơn nữa Rock mang tính trình diễn, thể hiện, phá phách, nổi loạn nên trong những bài nhạc rock thường có những đoạn solo guita, trống, lên giọng, tung hứng với khán giả. Chỉ riêng những đoạn solo đó cũng mất trên dưới 2 phút rồi. Những bài đỉnh cao như November Rain, Bohemien Rhapsody, Staiway to heaven,... còn trên dưới 10 phút và nhiều thời đoạn solo. Nhạc Rock khó nghe, nhưng nghe rồi sẽ nhớ lâu và một khi đã say thì sẽ ko tỉnh được. Những nhóm Rock thường tồn tại rất rất lâu, những fan của họ rất trung thành, đi theo họ cả cuộc đời. Họ có khi cả thập kỉ mới ra một album, nhưng đã ra là hút khách, những buổi lưu diễn của họ đông đến mức ở VN ko ai tin được một ông già 70 tuổi ( như Paul Mc Cartney, nhóm Rolling Stone) lại có thể kéo chật kín 1 sân vận động như vậy
@barminhtri
Thực ra nó phản ánh phần nào con người qua từng giai đoạn, trẻ yêu đương-bốc đồng,sôi nỏi, già -chiêm nghiệm, triết lý. Nhạc Trịnh trữ tình nhưng đầy triết lý và có 1 cái giờ không có nhạc sĩ nào theo được đó là ngôn từ hay và lạ, độc đáo, nghe rất thấm, hỏi 1 số ông bạn nước ngoài mấy ông cũng bảo vậy, thích vì từ ngữ hay.
@bernerasu
Hi, mình thì nghe nhạc tùy hứng lắm. Rock, rap, r&b, pop,country, nhạc trẻ, nhạc vàng, nhạc trịnh đều nghe. Mỗi cái tìm hiểu một chút, nhưng thường nhớ nhất các bài nhạc rock và nhạc vàng
Khi làm việc hay học bài, mình hay nghe nhạc trẻ, vì chỉ nghe thoáng qua thôi, thỉnh thoảng nghe câu hay hay. Mình ko nghe nhạc vàng vì sẽ bị cuốn theo giai điệu, lời ca nên ko tập chung được
Khi suy tư, tâm sự, ngồi một mình thì hay nghe nhạc vàng, nhạc rock và nhạc ko lời. Khi này trong đầu ko muốn làm việc j cả, chỉ thả mình theo từng lời, từng câu
Ai hiểu nhạc lý và tự mò vài bản nhạc sẽ hiểu thói quen là 1 phần, 1 phần nữa là đối vs Pop rất khó để viết dài, nhiều bài thậm chí hụt từ hụt hơi rồi. Viết dài sinh lan man trong khi âm điệu không thực sự phong phú, những bài như Stairway to heaven và số bài vn tuy dài nhưng để ý sẽ thấy ngôn từ rất hay và vòng âm cũng rất lạ tai, không tuân thủ rập khuôn như đa số bài nhạc trẻ hiện nay. Bí từ thì hay sinh ra ú ù ú u, lu lu lu, la la la=)).
"Like a rolling stone" hình như đứng đầu trong top 500 bài hát của mọi thời đại do tạp chí Rolling Stone bình chọn thì phải. Mà cái top 500 này đối với thị hiếu của người châu Á thì khó mà chấp nhận được 😃
Thích Rock, Pop cũng được chủ yếu vì nhạc, còn về nhạc vàng thì chịu, mình không ưa nổi tiết tấu của nhạc vàng, sốt ruột bực mình. Mình theo phong cách sống vừa nhưng nghĩ nhanh, cái thể loại nhạc vàng nó kéo suy nghĩ dài lê thê mà không được cái gì nên không hợp, nhạc Pop hầu hết không nghe lời nên không tính.
Rock Việt giờ còn có ai đâu, mấy năm liền đi Rock Storm cũng loanh quanh The Wall với Microwave, giờ gọi là đi cho có tý khí thế.
Nhạc pop đa phần là mì ăn liền, hơn 3 phút có mà tra tấn à. Hay nói như ông chú đó là sự "hi*p d*m âm nhạc". 😁
Nhưng quan trọng là nghe được đoạn nào hay thôi, chứ hiếm khi 1 bài dài mà hay từ đầu chí cuối.
Ví dụ điển hình là Bản giao hưởng số 9, mình chỉ khoái đoạn số 4 (Ode to Joy).
Rồi như bài Appassionata Op. 57, dài hơn 25 phút nhưng chỉ hay ở 8 phút cuối.
Bài dài mà mình thấy hay toàn bộ là Bản GH số 5 (ngắn 7 phút), Hungarian Rhap No. 2 (~9p) và Blue Danube (11 phút). Rồi 1 số bài nữa quên rồi.