8 Lý Do Chúng Ta Cần Tiếp Xúc Thân Thể Giữa Con Người Hơn Bao Giờ Hết

Hong Nga
15/5/2015 6:18Phản hồi: 0
8 Lý Do Chúng Ta Cần Tiếp Xúc Thân Thể Giữa Con Người Hơn Bao Giờ Hết


Ngay cả trong thời đại số, chúng ta đều thèm khát sự tiếp xúc da thịt thật sự. Đây là lý do.


Tiếp xúc thân thể làm con người khác với những động vật khác. Từ cái bắt tay ấm áp hoặc cái ôm cảm thông đến một cái vỗ vai chúc mừng, chúng ta đã phát triển nên một thứ ngôn ngữ, văn hóa, và biểu cảm phức tạp thông qua tiếp xúc thân thể. Nhưng trong một thế giới đã bão hòa công nghệ, việc tiếp xúc thân thể không mang yếu tố dục vọng đang trên bờ vực trở nên hiếm hoi, nếu không muốn nói là lỗi thời. Những cải tiến công nghệ mang lại nhiều lợi ích, song việc bảo tồn sự tiếp xúc thân thể là vấn đề sống còn để chúng ta có thể thực sự phát triển.

Con người gần như trở nên thiếu vắng sự tiếp xúc ấy. Hai trăm năm trước, các nhà khoa học người Pháp đã tìm thấy một sinh vật trông giống một con người chạy vào rừng. Khi bắt được, họ cho rằng đó là một cậu bé 11 tuổi và đã sống cuộc đời hoang dã trong rừng suốt thời thơ ấu. Ban đầu, cậu bé, “Victor”, được cho là một thằng ngốc; các bác sĩ và nhà tâm thần học sau đó kết luận rằng cậu bé đã bị tước đi sự tiếp xúc thân thể, điều này đã làm chậm lại khả năng giao tiếp và phát triển của cậu bé.

Nghiên cứu khoa học cho rằng tiếp xúc thân thể có liên quan đến các lĩnh vực quan trọng sau:


1. Giảm bạo lực. Ít tiếp xúc thân thể khi còn nhỏ sẽ dẫn đến bạo lực nghiêm trọng hơn. Nhà tâm lý học phát triển người Mỹ James W. Prescott đề xuất rằng nguồn gốc của bạo lực trong xã hội có liên quan đến sự thiếu hụt tình cảm mẹ con. Nghiên cứu về sự phát triển trẻ em làm rõ rằng việc thiếu vắng mối quan hệ về thân thể và ràng buộc lành mạnh giữa người lớn và trẻ em có thể dẫn đến rối loạn cảm xúc suốt đời.

2. Gia tăng niềm tin giữa các cá nhân. Tiếp xúc da thịt giúp gắn kết con người. Daniel Keltner, giám đốc sáng lập của Trung tâm Khoa học Greater Good và giáo sư tâm lý học của Đại học California, Berkeley, trích dẫn công trình của nhà khoa học thần kinh Edmund Ross, người đã tìm ra rằng tiếp xúc thân thể kích hoạt vỏ não trán ổ mắt, liên quan đến những cảm giác của sự tán thưởng và lòng trắc ẩn. Theo như Keltner, “nghiên cứu cho thấy một sự đụng chạm đơn giản có thể kích hoạt sản sinh ra oxytocin, còn gọi là ‘hormone tình yêu’”. Da của chúng ta có chứa thể thụ cảm trực tiếp gợi ra những phản ứng về cảm xúc, thông qua kích thích của vùng nhạy kích thích tình dục hoặc đuôi dây thần kinh phản ứng lại với nỗi đau, theo các nhà nghiên cứu Auvray, Myin, và Spence.

3. Mang lại điều tốt đẹp. Keltner liên hệ những lợi ích với tiếp xúc thân thể, có lẽ là vì “tiếp xúc báo hiệu sự an toàn và tin tưởng; có tác dụng xoa dịu. Một cái chạm ấm áp làm dịu căng thẳng của hệ tim mạch. Nó kích hoạt dây thần kinh phế vị của cơ thể, thứ có liên quan mật thiết đến phản ứng thương xót của chúng ta.” Ví dụ, những đội tuyển NBA có các vận động viên động chạm nhau nhiều hơn sẽ thắng nhiều hơn.

4. Giảm bệnh tật và tăng cường hệ miễn dịch. Tiếp xúc thân thể cũng có thể làm giảm bệnh tật. Theo nghiên cứu được thực hiện tại Đại học North Carolina, những phụ nữ nhận được nhiều cái ôm từ bạn đời của mình hơn đã giảm tỉ lệ mắc bệnh tim và huyết áp: “Những cái ôm có thể tăng cường hệ miễn dịch…Một áp lực nhẹ nhàng lên xương ức và thêm vào đó là cảm xúc kích hoạt Chakra Đám rối Dương (Solar Plexus Chakra). Điều này kích thích tuyến ức, nơi điều hòa và cân bằng sự sản sinh các tế bào huyết tương của cơ thể, thứ giúp bạn khỏe mạnh và không bệnh tật.”

Nghiên cứu tại Trường Sức khỏe Công cộng của Đại học California cho thấy việc nhận giao tiếp bằng mắt và một cái vỗ vào lưng từ một bác sĩ có thể gia tăng khả năng sống sót của các bệnh nhân mắc bệnh nan y.

5. Động lực tập thể mạnh mẽ hơn. Paul Zak, tác giả của The Moral Molecule, tranh cãi, “Chúng ta chạm để bắt đầu và giữ vững sự hợp tác.” Ông đã thực hiện một nghiên cứu “kinh tế thần kinh học” và cho rằng những cái ôm và bắt tay rất có khả năng gây ra sự phát sinh của chất tín hiệu thần kinh oxytocin, làm tăng khả năng một người đối xử với bạn “như một gia đình”, cho dù cả hai chỉ vừa mới gặp.

6. Sự thân mật cảm xúc nhiều hơn. Tiếp xúc giữa con người với con người có ảnh hưởng rất mạnh mẽ đến cảm xúc của chúng ta. Nghiên cứu cho thấy một cái chạm lướt qua của một cánh tay người phụ nữ có thể gia tăng khả năng của một người đàn ông trong tình yêu; một nghiên cứu khác cho thấy hai phần ba số phụ nữ đồng ý nhảy với người đàn ông chạm tay của cô ấy từ một đến hai giây trước khi mở lời đề nghị.

7. Tăng nỗ lực học tập. Khi giáo viên chạm vào người học sinh, điều này khuyến khích học sinh học tập. Nhà tâm lý học người Pháp Nicolas Guéguen thuật lại rằng khi giáo viên vỗ nhẹ người học sinh một cách thân thiện, khả năng học sinh đó phát biểu trong lớp tăng gấp ba lần. Một nghiên cứu gần đây cho thấy khi các thủ thư vỗ vào tay một học sinh đang xem thử sách, học sinh đó nói rằng họ thích thư viện này hơn và sẽ có nhiều khả năng quay trở lại.

Quảng cáo



8. Nhìn chung là hạnh phúc. Người lớn cần có tiếp xúc thân thể để phát triển. Keltner nói, “Trong những năm gần đây, một làn sóng nghiên cứu đã ghi nhận một số lợi ích không tưởng về cảm xúc và sức khỏe thể chất đến từ tiếp xúc thân thể. Nghiên cứu này đang đề xuất rằng tiếp xúc thân thể thực sự là yếu tố cơ bản trong giao tiếp, quan hệ, và sức khỏe của con người.”

Như Sharon K. Farber nói, “Được chạm và chạm vào người khác là phương thức cơ bản của tương tác giữa con người, và con người đang ngày càng đi tìm những người tiếp xúc thân thể chuyên nghiệp cho riêng mình và những giáo viên về nghệ thuật cơ thể – nhà trị liệu cột sống, nhà trị liệu thể chất, nhà trị liệu Gestalt, Rolfers, kỹ thuật Alexander và Feldenkrais, nhà trị liệu massage, thầy võ thuật và Thái Cực Quyền. Và không quan tâm thời gian chờ đợi trong văn phòng bác sĩ để có một cuộc xét nghiệm thể chất về bệnh tật không có tác nhân hữu cơ – họ chờ đợi để được tiếp xúc thân thể.”

Kết luận: Tiếp xúc thân thể là yếu tố nền tảng của sự phát triển và văn hóa con người. Mối lo lắng với phương tiện số gia tăng đối đầu với sự liên hệ về thể chất, cộng với những giới hạn giao tiếp và luật pháp về tiếp xúc thân thể trong trường học và nơi làm việc, có thể vô tình ảnh hưởng đến những tác nhân này một cách tiêu cực. Để nuôi dưỡng một môi trường xã hội an toàn trong hoàn cảnh giao tiếp trung gian, chúng ta nên níu lấy sự tiếp xúc thân thể.

Tài liệu tham khảo:

Auvray, M., Myin, E., & Spence, C. (2010). The sensory-discriminative and affective-motivational aspects of pain. Neuroscience and Biobehavioral Reviews, 34, 214-223.

Paladino, M.P., Mazzurega, M., Pavani, F., & Schubert, T. (2010). Synchronous multisensory stimulation blurs self-other boundaries. Psychological Science, 21, 1202-1207

Quảng cáo



Wilhelm, F. H., Kochar, A. S., Roth, W. T., & Gross, J. J. (2001). Social anxiety and response to touch: Incongruence between self-evaluative and physiological reactions. Biological Psychology, 58, 181-202.

Hồng Phương dịch
Nguồn: PsychologyToday
Chia sẻ

Xu hướng

Xu hướng

Bài mới










  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2024 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019