Hôm nay thời tiết Melbourne vẫn còn lạnh nhưng đã ấm hơn nhờ những tia nắng tràn ngập khắp phố phường từ buổi sớm mai. Mình ra khỏi nhà từ rất sớm, và cảm giác trong lòng rất bình yên. Đi lang thang một vòng Melbourne với cái iPad, chụp, và chia sẻ. Một niềm vui cuộc sống.
Theo mình hôm nay chỉ có chiếc ipad, mình quyết định sẽ tận hưởng cảm giác thành phố buổi sớm cùng với nó. Vừa đi vừa nghe nhạc và mình vừa chụp những tấm hình để lưu lại kỉ niệm của một ngày đẹp trời này
Khung cảnh thật bình yên, thật sảng khoái. Giọng hát ấm áp của Tuấn Ngọc ngân lên như làm tôn hồn mình bay bổng. Mọi thứ xung quanh nên thơ nhẹ nhàng
Cô nàng hoa này làm mình nghĩ về những hoài niệm, tuy hơi buồn nhưng nó có gì đó đã trút bỏ được cái nặng của quá khứ. giờ thì chỉ còn mình với trời thôi
Theo mình hôm nay chỉ có chiếc ipad, mình quyết định sẽ tận hưởng cảm giác thành phố buổi sớm cùng với nó. Vừa đi vừa nghe nhạc và mình vừa chụp những tấm hình để lưu lại kỉ niệm của một ngày đẹp trời này
Cô nàng hoa này làm mình nghĩ về những hoài niệm, tuy hơi buồn nhưng nó có gì đó đã trút bỏ được cái nặng của quá khứ. giờ thì chỉ còn mình với trời thôi
Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai
Vòng tay biếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai
Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời
Vòng tay biếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai
Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời
Đến nhà ga trung tâm, cảnh tấp nập loài người lại ập vào mắt nhưng mình vẫn còn du dương quyến luyến với những mối tình hoa
Hoa ơi!
Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Quảng cáo
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh run
Vì sao chân không vững
Vì sao và vì sao.
Cứ thế rong ruổi, Ipad hay được cái tuy là máy tính bảng nhưng rất nhiều bạn nhất là các bạn gái thích dùng ipad chụp hình lắm. Hôm nay khám phá thử mình thấy thú vị thặt
Quảng cáo
Qua sân ga, là một công viên nhỏ, với những hàng hoa khoe sắc giữa mùa đông lạnh lẽo. Lúc này mình như cảm thấy tim như bị chuột rút và tự hỏi tự bao giờ mình yêu hoa đến thế
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Cuộc đời mà ai cũng có kỉ niệm để nhớ. Nhưng dù sao đi nữa cái gì đến sẽ đến cái gì đi sẽ đi
Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời,
Dù cho Em, Em đang tâm xé, xé nát tim tôi.
Dù có ước, có ước ngàn lời,
Có trách một đời, cũng đã muộn rồi,
Tình ơi, dù sao đi nữa xin vẫn yêu Em.
Xin em hãy cho tôi tạ tình
Khi em đã đi qua khoảng đời tôi
Dù một khoảng khắc sớm phai tàn
Và lệ em rớt trên môi nhạt
Đôi mắt em rất buồn, đôi chúng ta rất buồn
Vạn câu tình cũ, xin gửi cho đời.
Qua cái công viên đầy hoài niệm đấy, mình thấy một dãy xe đạp màu xanh, mình chợt nhận ra, có lẽ đây là biểu tượng của thành phố này sao
Cứ thế vừa đi ngang phố vừa đi hàng các tòa nhà, mình để cho than xác và hồn phiêu theo những lời ca và những khung hình
Xin em hãy cho tôi tạ tình
Khi em đã đi qua khoảng đời tôi
Dù một khoảng khắc sớm phai tàn
Và lệ em rớt trên môi nhạt
Đôi mắt em rất buồn, đôi chúng ta rất buồn
Vạn câu tình cũ, xin gửi cho đời.
Đến lúc này bụng đã đói, vì tối qua mình chẳng ăn gì cả, mình vôi đi nhanh đến một hàng ăn gần ấy. Được á lạ thay, tuy hàng ăn nhỏ, nhưng mọi thứ bày biện rất tinh tươm và đẹp
Ăn lo rồi, lại tiếp tục yêu thôi ...
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Một ngày bình yên, được thỏa thích nghe âm nhạc của mình, và chụp chọt những tấm hình mà mình nghĩ chúng ngợi cho mình nghĩ về một thời đã qua
Không cần biết em là ai
Không cần biết em từ đâu
Không cần biết em ngày sau
Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng
Ta yêu em qua đông tàn ngày tận
Yêu em như yêu vùng trời mênh mông
Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng
Đường thênh thang gió lộng một mình ta
Rượu cạn ly uống say lòng còn giá
Lá trên cành một chiếc cuối bay xa...
Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
Anh đi tìm mùa xuân trên đời
Mùa đông chết đi rồi mùa xuân
Mắt em đẹp trời sao
Cho mình thương nhớ nhau.
Phố tĩnh lặng không phải phố không đông, tại vì họ loài người đi làm hết rồi, chỉ còn mình lang thang phố xá
Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau
cách một biển sâu
Hẹn hò tàn thu sang xuân bên nhau
biết thuở ban đầu
Dù tình không nguôi
đôi ta xin cho hứa vui về sau
Trời còn làm cho mưa rơi mưa rơi
cách biệt dài lâu...
Đi đến lúc này đã đến chiều rồi, tuy ngày chưa hết những với thời tiết lạnh lẽo này, Bà chúa đông như đã đẩy những tia nắng sớm mai đi xa thật xa, lang thang và dừng chân với cốc bia đầy chỉ còn tôi vớ ...
Anh mong chờ mùa Thu
Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ anh rồi.
Tạm biệt các bạn nhé, hãy đừng quên cái Ipad đáng yêu của bạn, đôi khi nó là người bạn hiểu bạn và chia sẻ được nhiều điều đấy.
Trong bài viết có sử dụng lời một số ca khúc do ca sĩ Tuấn Ngọc thể hiện