Hôm qua rảnh rảnh, vậy là xách máy cùng vài phụ kiện khác đi… câu cá. Có vài bức ảnh chia sẻ cùng các bác đây !!
http://sieuthi24.vn/images/staticpages/Singleton18.jpg
http://www.caucagiaitri.vn/upload/moicau.jpeg
“Tất bật bon chen rồi cũng bỏ. Ung dung tự tại vậy mà vui!”
Ngày xưa, em với thằng này là… đối thủ của nhau trong công ty. Hai đứa đều làm kinh doanh mà, chạy đua doanh số quá trời. Vì vậy cho nên nhiều lúc thấy khách hàng gần như là của mình, ai dè.. nó “ẵm” đi mất. Tức không chịu được.
Vậy mà có lần, tất niên công ty, khi bắt đầu có chút men, hai đứa bộc bạch chuyện đời, chuyện gia đình. Rồi mới nhận ra, nó đó – thằng trong hình – bị áp lực và gánh nặng từ gia đình kinh khủng. Không như em, từ nhỏ đến lớn sống sung sướng đã quen…
Nhờ vậy, riết rồi thấy quý nó hồi nào không hay, xem nó như anh em kết nghĩa..
Mới đó thấm thoát cũng 17 năm…
Rồi thằng này, là thằng đối tác của em ngày trước. Dân kinh doanh mà, ngày trăm mối, nó cũng là một trong những mối em phải “chăm sóc” mỗi ngày. Mà nó khó tính, khó ưa, hay bắt bẻ vặn vẹo em đủ kiểu. Đẩy đưa thế nào, có hôm nó bị… thất tình, không hiểu sao nó lại rủ em đi bar. Cá nhân em thì lúc nào cũng bị sếp giáo huấn, quan hệ khách hàng phải là bạn của khách hàng trước đã, xong rồi bàn bạc thảo luận hiểu nhau nhiều hơn rồi mới bán được dịch vụ sản phẩm. Vì vậy tính khí nó, em hiểu lắm. Cái sự thất tình thì cũng lỗi do nó ít nhiều. Sau buổi rượu hôm đó về, hình như nó thấm ra. Mà cũng không còn khó chịu với em nữa..
Còn giờ hả ? Nó một vợ 2 con, gia đình hạnh phúc, và là người bạn thân thiết của em. Hóa ra, quy tắc kinh doanh trong cuộc sống đôi khi giản đơn vậy đó, nhớ nghe : Bạn – Bàn – Bán, em nghĩ ở mọi lĩnh vực áp dụng đều được.
http://sieuthi24.vn/images/staticpages/Singleton18.jpg
http://www.caucagiaitri.vn/upload/moicau.jpeg
“Tất bật bon chen rồi cũng bỏ. Ung dung tự tại vậy mà vui!”
Ngày xưa, em với thằng này là… đối thủ của nhau trong công ty. Hai đứa đều làm kinh doanh mà, chạy đua doanh số quá trời. Vì vậy cho nên nhiều lúc thấy khách hàng gần như là của mình, ai dè.. nó “ẵm” đi mất. Tức không chịu được.
Vậy mà có lần, tất niên công ty, khi bắt đầu có chút men, hai đứa bộc bạch chuyện đời, chuyện gia đình. Rồi mới nhận ra, nó đó – thằng trong hình – bị áp lực và gánh nặng từ gia đình kinh khủng. Không như em, từ nhỏ đến lớn sống sung sướng đã quen…
Nhờ vậy, riết rồi thấy quý nó hồi nào không hay, xem nó như anh em kết nghĩa..
Mới đó thấm thoát cũng 17 năm…
Rồi thằng này, là thằng đối tác của em ngày trước. Dân kinh doanh mà, ngày trăm mối, nó cũng là một trong những mối em phải “chăm sóc” mỗi ngày. Mà nó khó tính, khó ưa, hay bắt bẻ vặn vẹo em đủ kiểu. Đẩy đưa thế nào, có hôm nó bị… thất tình, không hiểu sao nó lại rủ em đi bar. Cá nhân em thì lúc nào cũng bị sếp giáo huấn, quan hệ khách hàng phải là bạn của khách hàng trước đã, xong rồi bàn bạc thảo luận hiểu nhau nhiều hơn rồi mới bán được dịch vụ sản phẩm. Vì vậy tính khí nó, em hiểu lắm. Cái sự thất tình thì cũng lỗi do nó ít nhiều. Sau buổi rượu hôm đó về, hình như nó thấm ra. Mà cũng không còn khó chịu với em nữa..
Còn giờ hả ? Nó một vợ 2 con, gia đình hạnh phúc, và là người bạn thân thiết của em. Hóa ra, quy tắc kinh doanh trong cuộc sống đôi khi giản đơn vậy đó, nhớ nghe : Bạn – Bàn – Bán, em nghĩ ở mọi lĩnh vực áp dụng đều được.