Hi anh em, hôm qua mình có cùng vài người bạn trong đó có @AudioPsycho ghé Yoko Cafe để xem một buổi live concert của Rushingcats - một ban nhạc với các thành viên còn rất trẻ và đặc biệt, nhóm theo đuổi định hướng biểu diễn nhạc Jazz với phong cách “nguyên chất”.
Ảnh "nhậu nhẹt" của mình và các anh em tại Yoko Cafe
Tối hôm qua là một trải nghiệm đáng nhớ với mình, vì vậy mình làm lại bài recap này mong có thể cho mọi người một chút góc nhìn về band Rushingcats và phong cách chơi Jazz của họ cũng như cảm nhận của mình về bầu không khí và âm nhạc của concert.
Thông tin về live concert của Rushingcats:
Về Yoko Cafe:
Tọa lạc tại số 22A một con phố nhỏ và yên tĩnh trên đường Nguyễn Thị Diệu, từ bên ngoài nhìn vào Yoko Cafe có cảm giác ấm cúng, thân mật, nhìn sẽ thấy ngay chỗ này thích hợp để gặp bạn bè, trò chuyện và thư giãn. Mình đặc biệt thích phong cách trang trí tối giản nhưng vẫn ấm cúng bởi cách bài trí không gian có nhiều vật dụng từ gỗ cùng với phần ánh sáng dịu mắt.Một góc bên trong của Yoko Cafe
Cùng với Acoustic Bar và RFC, Yoko Cafe là một tụ điểm biểu diễn âm nhạc nổi tiếng tại TP.HCM, cùng với 2 quán còn lại tạo nên “tam giác underground” một thời. Hiện nay, lịch diễn tại Yoko có vào buổi tối nhiều ngày trong tuần, mọi người có thể theo dõi trang Facebook của Yoko Cafe tại đây. Yoko Cafe thường có các buổi diễn nhạc nhẹ, nhiều nhất có thể kể đến là Pop, Jazz, Swing. Đặc biệt, như tên của quán ám chỉ, trong Yoko Cafe mọi người có thể bắt gặp nhiều đồ vật trang trí gợi nhớ đến cặp đôi John Lennon - Yoko.
Khán giả trong đêm diễn
Về Rushingcats:
Rushingcats trên sân khấu
Rushingcats là ban nhạc khởi xướng bởi Phạm Quang Trí - một guitarist trẻ đam mê nhạc Jazz (sinh năm 1998, hiện là giảng viên bộ môn Guitar tại trường nhạc Erato, Q7). Ban đầu Rushingcats là một dự án thuần về mục đích kết nối các thành viên có chung đam mê Jazz lại với nhau để học hỏi, tập luyện và biểu diễn định kỳ tại trường nhạc Erato.
Quảng cáo
Quang Trí (guitar), Kiên (bass) và Kiệt (drum) trên sân khấu
Thời gian sau, Rushingcats bắt đầu có thêm các vị trí như piano, trống và vocal để hoàn thiện đội hình của một nhóm Jazz ngũ tấu (quintet). Hiện tại, đội hình của Rushingcats gồm có:
- Quang Trí: guitar, main arranger, leader
- Kiên: bass/double bass
- Kiệt: drum
- Hạnh Tiên: vocal
- Tuân: piano (không có mặt trong đêm diễn)
Guitarist Quang Trí - người khởi xướng Rushingcats
Quảng cáo
Thống nhất với mục tiêu ban đầu khi Quang Trí tạo lập Rushingcats, ban nhạc hiện và trong tương lai gần sẽ theo đuổi phong cách chơi Jazz “nguyên chất” (straightahead), trong đó nhóm biểu diễn lại các bản Jazz standards (các bản Jazz phổ thông: xem chi tiết trong bài viết này) và giữ nguyên/tái tạo đầy đủ các yếu tố cơ bản của nhạc Jazz như ứng tấu, nhịp Swing, một số yếu tố liên quan đến hòa âm, phong cách đặc trưng của từng thời kỳ trong Jazz,...
Bassist Kiên - cùng với Quang Trí là 2 thành viên đầu tiên của nhóm. Rushingcats ban đầu vốn là dự án của Quang Trí và Kiên lập nên để cùng trao đổi, học hỏi về Jazz.
Cái tên Rushingcats ra đời từ 2 câu chuyện. Câu chuyện thứ 1, trong quá trình tập luyện, vấn đề chung của ban nhạc là thường bị chạy nhịp (tempo nhanh hơn hợp lý), nên mọi người quyết định lấy chữ “rushing” (tạm dịch là nhanh). Câu chuyện thứ 2, tất cả thành viên đều đồng ý mèo là con vật biểu tượng của nhạc Jazz.
Vocalist Hạnh Tiên của Rushingcats
Đầu tháng 6/2020, Rushingcats được Yoko Cafe biểu diễn debut tại quán (trước đó nhóm không biểu diễn trước khán giả mà chỉ có những buổi diễn với mục đích giao lưu tại trường nhạc). Từ đó đến nay nhóm của nhiều buổi diễn tại Yoko Cafe với tần suất khoảng 1-2 lần/1 tháng. Được biết, tinh thần của Rushingcats là ưu tiên việc các thành viên nỗ lực để cùng nhau học hỏi và chơi được Jazz đúng “chất” nhất. Vì vậy, lịch diễn của nhóm sẽ không dày và nhóm xem mỗi concert là cơ hội để trình diễn các thành quả âm nhạc sau quá trình tìm hiểu, tập luyện đồng thời để mang nhạc Jazz - đam mê của cả nhóm, đến với đông đảo công chúng hơn.
Drummer Kiệt, hiện đang là sinh viên tại trường nhạc Berklee danh tiếng của Mỹ
Buổi concert của Rushingcats:
Một số track được Rushingcats thu âm, mọi người có thể nghe tại channel Soundcloud của nhóm (click phần “Related tracks”):
Set đánh của Rushingcats diễn ra từ 9:45 - 11:30. Trước set của Rushingcats là phần diễn của GiaCat Trio, một nhóm nhạc khá nổi tiếng trình diễn nhạc nhẹ (Blues, Pop, Jazz,...). Ngay từ phần diễn của GiaCat Trio, khán giả đã bắt đầu ngồi kín quán, họ vừa nghe nhạc, thưởng thức đồ uống và trò chuyện.
Một phần trình diễn nhạc Bossa Nova của GiaCat Trio
Đúng 9:45pm, set đánh của Rushingcats bắt đầu sau khi thủ lĩnh của nhóm - Quang Trí, chào và chúc khán giả một buổi tối vui vẻ. Set đánh của buổi tối gồm các ca khúc: “No More Blues”, “Taco Blues”, “C'est Si Bon”, “Just Friends”, “Summertime”, “Chicken”, “Wave”, “Donna Lee”, “Days of Wine and Roses”, “Autumn Leaves”, “All of Me”, “St. Thomas”.
Trong đó có: “No More Blues”, “Just Friends”, “Summertime”, “Wave”, “All of Me”, là các ca khúc có sự góp mặt của vocal Hạnh Tiên. Các track còn lại được thể hiện hoàn toàn bằng nhạc cụ. Đặc biệt, “Taco Blues” là track được sáng tác bởi Quang Trí (truyền cảm hứng từ món ăn yêu thích của bạn này là Taco - đồ ăn Mexico).
Set đánh mở đầu với bản Bossa Nova quen thuộc “No More Blues”. Mình nghĩ ban nhạc khá tinh tế khi chọn một sáng tác dễ nghe dễ cảm cùng điệu bossa nova quyến rũ, sôi nổi để “khởi động” buổi diễn, tạo bầu không khí ấm cúng.
Bản Bossa Nova “No More Blues” của Rushingcats
“C’est Si Bon” cũng là một phần trình diễn hết sức đáng nhớ. Mặc dù ca khúc còn tương đối chưa phải một bản Jazz standard quen thuộc với người nghe tại Việt Nam nhưng Rushingcats vẫn chọn diễn và họ đã khá thành công trong tiết mục này khi truyền tải một bản “C’est Si Bon” đậm chất Swing với phần tiết tấu được cả band xử lý rất tốt và ăn ý, khiến khán giả đều gật gù theo nhịp điệu. Bản thân giai điệu chính(main theme) của “C’est Si Bon” xuất hiện trong đoạn intro của band cũng thật đáng nhớ vì band nhạc chơi lại theo cách dễ nghe dễ cảm, nhịp thì rất “lơi”.
Một phần màn trình diễn "C’est Si Bon”
Để nói về phần trình diễn có xuất hiện vocal đáng nhớ nhất trong concert thì mình xin đề cử ca khúc “Summertime”. Tiết mục được thiết kế để ca sĩ có cơ hội phô diễn hết khả năng hát của mình bằng cách, phần nhạc của bản này được đêm chỉ bằng một cây guitar của Quang Trí (điểm đặc biệt: bản “Summertime” từ 4/4 được guitarist chuyển về ¾ cho một cảm giác rất lạ, rất “lơi”).
Một phần của tiết mục “Summertime” quyến rũ, ma mị
Về kỹ thuật hát, mình không đưa ra nhận xét về phần trình diễn của vocal Hạnh Tiên (vì có am hiểu gì đâu mà nhận xét hiuhiu). Tuy nhiên, mình vẫn cảm nhận vocalist đã xử lý bài này tốt, khiến tiết mục rất hấp dẫn dù “Summertime” là bản Jazz standard mà người yêu thích Jazz đã nghe rất nhiều. Mình rất ấn tượng bởi một nét riêng trong bản “Summertime” này là phong cách biểu diễn hết sức quyến rũ, ma mị của vocalist trên sân khấu. Từ cách chị cầm microphone, thả mình theo bài nhạc hay ánh nhìn chị tương tác với khán giả, cũng như cách chị thả những nốt kết, tất cả khiến mình cảm thấy bản “Summertime” này được truyền tải rất trọn vẹn. Vừa giữ được sự dịu dàng, tình cảm của một bản hát ru, vừa truyền đạt một chất gì rất ma mị.
Mình nghĩ bản nhạc đánh dấu cao trào của concert là “Donna Lee”, sáng tác huyền thoại của thời kỳ Bebop. Mặc dù giai điệu chính, cấu trúc bài và ý tưởng ứng tấu của “Donna Lee” là không hề dễ cảm cho những người không nghe Jazz thường xuyên, mình cảm nhận Rushingcats đã tâm huyết biểu diễn bản nhạc một cách trọn vẹn nhất với năng lượng nhiều nhất của cả concert.
Màn ứng tấu của band trong “Donna Lee”
Dựa vào đặc trưng phong cách của “Donna Lee”, mình nghĩ mục đích của Rushingcats là muốn giới thiệu đến mọi người âm thanh của Bebop - một trong những thời kỳ quan trọng bậc nhất của nhạc Jazz, là nền tảng ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển của các dòng Jazz ra đời sau này. Đặc trưng của thời Bebop nằm ở chỗ nó thách thức về mặt kỹ thuật cho những nghệ sĩ Jazz bởi tốc độ của giai điệu và các dòng chuyển hợp âm liên tục (đây cũng là một phần khiến Bebop khá khó cảm lúc mới nghe).
Buổi concert của Rushingcats kết thúc với tiết mục “St. Thomas” cực cực kỳ “swinging”, khiến tất cả những khán giả còn ở lại (lúc này khoảng 11:30pm) đều phải lắc lư. Mình đặc biệt ấn tượng vì năng lượng của tiết mục này, mặc dù đã là bản cuối cùng trong concert và lượng khán giả thưa đi nhiều vì đã trễ, tuy nhiên ban nhạc vẫn biểu diễn trọn vẹn tất cả. Phần giai điệu chính được xử lý mới lạ nhưng vẫn hay, phần ứng tấu cực kỳ kỹ thuật từ vị trí của cả 3 nhạc cụ và tiết tấu rất “lơi”. Đối với mình, tiết mục “St. Thomas” này thực sự là một bữa tiệc!
Màn ứng tấu của Rushingcats trong "Chicken”
Tạm kết:
Concert của Rushingcats ngày 29/10 tại Yoko Cafe đối với mình thực sự là một trải nghiệm đáng nhớ. - Trước hết nó thú vị là vì đây là lần đầu mình có cơ hội cùng thưởng thức nhạc Jazz live với khá đông các khán giả khác và biết được tại TP.HCM có một cộng đồng đông đảo những người yêu thích và ủng hộ nhạc Jazz.
- Thứ hai, về phía ban nhạc Rushingcats, mình rất vui vì được nghe những phần trình diễn từ nhóm - vốn là thành quả của quá trình cùng học hỏi, tập luyện để chơi đúng thứ Jazz “nguyên chất” nhất.
Một bức mình rất ưng từ buổi live
Trong tương lai, nếu anh em có thể theo dõi Facebook của Yoko Cafe để đón xem các đêm diễn của Rushingcats. Những nghệ sĩ trẻ, tài năng và tâm huyết của band hứa hẹn sẽ không làm anh em thất vọng qua những bản Jazz bất hủ được thể hiện đúng “chất”!