CHÚNG TA ĐÃ LÀM ĐỨA TRẺ THAY ĐỔI NHƯ THẾ NÀO❓

Npt Thanh
24/5/2022 2:46Phản hồi: 2
CHÚNG TA ĐÃ LÀM ĐỨA TRẺ THAY ĐỔI NHƯ THẾ NÀO❓
Đọc đến khúc cuối giật mình thực sự !!!

“MỘT ĐỨA TRẺ”
Buổi sáng hôm ấy
Một cậu nhóc đến trường.
Thầy giáo thông báo:
“Hôm nay chúng ta sẽ vẽ tranh.”
“Tuyệt quá!” cậu nhóc nghĩ thầm.
Cậu thích sáng tạo đủ thứ trên đời,

Nào bầy sư tử và những chú hổ,
Nào đàn gà rồi những chú bò,
Nào xe lửa cùng với tàu thuỷ,
Cậu liền bày hết màu sáp ra khỏi hộp
Và sẵn sàng để vẽ.

Nhưng tiếng “Khoan đã!” từ phía thầy cất lên,
“Các em đừng vẽ vội vẽ vàng!”
Chờ cho tới khi tất cả học sinh chú ý vào mình,
Thầy hài lòng nói “Giờ thì, chúng ta sẽ vẽ những bông hoa.”
“Tuyệt quá!” cậu nhóc nghĩ thầm,
Cậu thích vẽ những bông hoa rực rỡ
Bằng bút sáp màu hồng, cam và xanh lơ.
Nhưng tiếng “Khoan đã!” từ phía thầy cất lên,
“Chúng ta hãy quan sát bông hoa này.”
Đó là một bông hoa đỏ rực với chiếc cành xanh lá.

Quảng cáo


“Chính nó,” thầy giáo nói
“Giờ thì các em có thể bắt đầu.”
Cậu nhóc chăm chú nhìn bông hoa của thầy giáo
Rồi lại nhìn xuống bông hoa của riêng mình.
Cậu thích bông hoa của mình hơn bông hoa của thầy nhiều lắm
Nhưng cậu lặng lẽ giữ điều đó trong lòng.
Lật úp tờ giấy vẽ xuống mặt bàn,
Cậu vẽ một bông hoa theo lời thầy giáo.
Một bông hoa đỏ rực với chiếc cành xanh lá.

Một hôm khác
Thầy giáo nói:

Quảng cáo


“Hôm nay chúng ta sẽ chơi đất nặn.”
“Tuyệt quá!” cậu nhóc nghĩ thầm, cậu thích mê đất nặn.
Cậu có thể nặn ra đủ thứ trên đời:
Nào những con rắn và người tuyết,
Nào đàn voi cùng bầy chuột,
Nào ô tô cùng với xe tải
Cậu liền véo và viên tròn đất nặn, để bắt đầu nặn ý tưởng ở trong đầu.

Nhưng tiếng “Khoan đã!” từ phía thầy cất lên,
“Các em đừng nặn vội nặn vàng!”
Chờ cho tới khi tất cả học sinh chú ý vào mình,
Thầy hài lòng nói “Giờ thì, chúng ta sẽ nặn một chiếc đĩa.”
“Tuyệt quá!” cậu nhóc nghĩ thầm,
Cậu thích thú bắt tay vào nặn đĩa
Những chiếc đĩa đủ hình thù, kích cỡ khác nhau.
Nhưng tiếng “Khoan đã!” từ phía thầy cất lên,
“Chúng ta hãy quan sát chiếc đĩa này.”
Và thầy chỉ cách cho cả lớp,
Làm sao để nặn một chiếc đĩa lòng sâu.
“Chính nó,” thầy giáo nói,
“Giờ thì các em có thể bắt đầu.”

Cậu nhóc chăm chú nhìn chiếc đĩa của thầy giáo
Rồi lại nhìn xuống chiếc đĩa của riêng mình.
Cậu thích chiếc đĩa của mình hơn là đĩa của thầy nhiều lắm
Nhưng cậu lặng lẽ giữ điều đó trong lòng.
Lăn đất nặn thành một viên tròn lần nữa,
Cậu làm chiếc đĩa theo lời thầy giáo.
Đó là một chiếc đĩa lòng sâu.

Dần dà cứ thế,
Cậu nhóc học cách chờ đợi
Và quan sát
Và làm mọi thứ theo lời thầy.
Dần dà cứ thế,
Cậu nhóc không còn làm thứ gì của riêng mình nữa.
Cho đến một hôm
Cậu nhóc và gia đình
Chuyển nhà đến một thành phố khác,
Và cậu nhóc
Cũng chuyển trường.

Cô giáo nói:
“Hôm nay chúng ta sẽ vẽ tranh.”
“Tuyệt quá!” cậu nhóc nghĩ thầm.
Và đợi xem cô giáo sẽ bảo mình làm gì.
Nhưng cô giáo chẳng nói điều gì hết.
Cô chỉ đi lại khắp trong phòng.
Khi cô đến đứng bên cậu nhóc
Cô hỏi: “Con có thích vẽ một bức tranh không?”
“Dạ có”, cậu nhóc đáp lời.
“Chúng ta sẽ vẽ gì thưa cô?”
“Cô không biết cho đến khi con vẽ,” cô giáo trả lời.
“Cô ơi, con sẽ vẽ thế nào?” cậu nhóc băn khoăn hỏi cô lần nữa.
“Con cứ vẽ những gì con thích”, cô giáo đáp.
“Bằng bất cứ màu gì?” cậu nhóc hồi hộp hỏi.
“Bằng bất cứ màu gì,” cô giáo trả lời.
Và cậu nhóc bắt đầu vẽ một bông hoa đỏ rực với chiếc cành xanh lá.
Helen Buckley.

* Đây là một câu chuyện mình dịch từ mùa Xuân năm ngoái và đã được đăng trên trang của Crabit Kidbooks, hồi đó, bài viết được chia sẻ nhiều lắm. Hơn một năm đã qua, mình nghĩ nhiều người đã quên, và có thể còn nhiều người khác chưa đọc được, nên mình chia sẻ lại. Cũng là để tự nhắc bản thân mình luôn cẩn trọng và hiểu biết trong mọi công việc, dù là nhỏ nhất mà mình làm cùng các bạn nhỏ.

* “Chúng ta đang định nghĩa một cách hạn hẹp những gì cấu thành sự thông minh, đến mức chúng ta đẩy mọi người ra khỏi hay làm tổn thương ý thức bản sắc cá nhân của họ. Chúng ta đề cao chỉ một kiểu trí óc và đánh mất tất cả những đại diện khác của sự thông minh và sự phát triển.

Sự thông minh không phải là một thứ đơn lẻ mà là tập hợp của nhiều thứ. Vấn đề là những gì các chương trình huấn luyện ngày nay đang làm lại khiến chúng ta nghĩ rằng sự khác biệt là một vấn đề.” - Jonathna Mooney.

Nguồn: chị Hoài Anh - người viết sách cho trẻ em.
2 bình luận
Chia sẻ

Xu hướng

😁 Học Sinh, Phụ Huynh, thầy cô mọi người đều nhận thấy vấn đề với nền giáo dục hiện tại có nhiều điều không phù hợp. Mình thấy mn đang thay đổi, mong là tốt đẹp.

Xu hướng

Bài mới








  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2025 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019