Chuyện của tôi là có thật...

NuocMamQuocHai
15/3/2015 16:16Phản hồi: 16
Tôi là cô gái được lớn lên trong gia đình Bố Mẹ là công viên chức nhà nước,công việc lúc nào cũng bận rộn cả, nên tôi không được lo lắng nhiều nhưng ngược lại tiền lại được cung cấp mỗi ngày một cô bé hơi gày với nước da trắng và mái tóc dài màu đen....cứ thế tôi lớn lên thành thiếu nữ với cái tuổi 18 chuyện học hành của tôi không làm cho Bố Mẹ lo lắng..nhưng tôi lại trầm lặng và ít nói chuyện hơn khi về nhà.

Tôi đăng ký một khóa học anh văn 3 tiếng khi đi học về nó cũng làm tôi quen biết anh một anh chàng sinh viên năm 3 trường Đại Học Công Nghệ Thông Tin tôi tưởng ngành này thì không được lãng mạn lắm nhưng không phải vậy anh tên Lam một anh chàng ưa nhìn, cao ráo và đặt biệt cặp mắt kính lại làm anh trong thư sinh hơn bao nhiêu.
Tôi còn nhớ lần chạm mặt anh đầu tiên là do chiếc xe đạp điện của tôi nó dở chứng anh thấy tôi loay hoay mà đã hơn 22h nên hỏi và giúp đưa tôi về tận nhà cũng như thế mà tôi lén nhìn anh nhiều hơn nhìn đến nổi khi không có tiết học tôi lại thấy khó chịu trong lòng... Tôi thích anh ? từ bao giờ cũng không biết.

Cái hôm 14 tháng 2 khi lên lớp học tôi thấy một giỏ lan hồ điệp màu tím kèm theo tấm thiệp "cho anh cơ hội làm quen" tôi vừa vui vừa mừng nhưng cũng lo lắng vì tôi chưa tiếp xúc người con trai nào cả và tấm thiệp lại không để tên.. nhưng sau lần đó mỗi tối anh chỉ đi đằng sau để đưa tôi về đến nhà cũng không biết sao a lại có số của tôi lại đều đặn nhắn tin cho tôi hỏi về những sinh hoạt hằng ngày và dần dần tôi với anh ngồi cùng một chỗ, thế là trải qua hết khóa học anh văn tôi với anh chính thức quen nhau sau 6 tháng trời anh chu đáo đưa đón..chúng tôi bắt đầu có những khoảng cách gần nhau hơn nhưng người thân thì chưa ai biết Bố Mẹ tôi cũng để ý tôi nhiều hơn vì thấy tôi có chút thay đổi có mùi thơm, xài son môi và thay đổi quần áo nhiều hơn nhưng tôi chối chỉ bảo là vì con lớn rồi..

Hôm đó anh bảo có sinh nhật của một người bạn thân muốn tôi đi cùng để giới thiệu, tôi diện một chiếc áo màu hồng tóc để tự nhiên thêm chút mùi thơm hoa hồng anh đón tôi ở chỗ gửi xe Big C quen nhau cũng được một thời gian nhưng mỗi khi hẹn nhau đi chơi anh đều trao cho tôi ánh mắt ngạc nhiên và ngẩn ngơ 1 chút với nụ cười anh bảo là xinh như hoa.. >_< bữa tiệc diễn ra vui vẻ nhiều bạn anh mời tôi uống bia nhưng anh đều uống hộ và có vẻ anh cũng say.., tôi loay hoay không biết làm sao để đưa anh về vì sợ anh như này đi xe thì lại không tiện anh bảo đưa anh vào phòng khách nhà bạn nghĩ 1 tí anh đỡ hơn anh có thể lái xe được..ngồi nhìn anh tôi lại có một thứ gì đó rạo rực trong người và bồn chồn không thể tả bổng nhiên anh mở mắt chạm nhẹ môi tôi cuốn lấy tôi tôi cố đùng đẩy nhưng làm sao cản lại được trái tim và tấm thân to lớn của anh, anh nói đừng từ chối anh....thế là tôi trao cho anh đời con gái ở một nơi xa lạ như thế, mọi chuyện diễn ra nhanh chóng vì ở ngoài bữa tiệc vẫn còn sôi động nên không ai hay biết chuyện gì đã xảy ra với tôi một cô gái của mối tình đầu cứ nghĩ là trọn vẹn vì đã dành cho anh...

Tình yêu của chúng tôi vẫn tốt đẹp cho đến một ngày tôi nhận được một tin nhắn lạ từ số quen thuộc "tối nay 7h gặp nhau ở quán nước A.." đây là số anh nhưng không phải cách nói chuyện của anh..
Ăn cơm xong tôi xin phép Bố Mẹ chạy qua nhà bạn lấy ít sách chuyên môn tôi vội chạy đến điểm hẹn gọi vào số anh lại không liên lạc được loay hoay tìm ở góc quen luộc lại không thấy anh tôi bắt đầu lo lắng thì đằng sau một cánh tay vỗ nhẹ vai tôi "em có phải là My ? "...
... To continue...
16 bình luận
Chia sẻ

Xu hướng

Không biết cái chế này là ai trong câu chuyện này, là My hay anh chàng kia nhỉ
syncsync
ĐẠI BÀNG
10 năm
hóng tiếp, tò mò quá
"Em có phải là My" ???
Khi tôi quay lại, thật bất ngờ không phải là anh mà là một cô gái ak mà là một chị mới đúng, chắc là cũng khoản tuổi của anh...
Tôi bắt đầu e ngại, chưa kịp nói gì thì chị ấy bắt chuyện trước
- Chị là Mai học cùng với Lam, em là My đúng chứ ? Chị vừa nói vừa giơ chiếc điện thoại có hình tôi lên (sao chị lại giữ điện thoại của anh, họ là gì của nhau, tôi bắt đầu có hàng tá những nghi vấn..). Tôi gật đầu với vẻ ấp úng và chị hướng tay về bàn có sẳn 1 ly nước cam ở đó bảo tôi ngồi xuống. Trong lúc còn đang suy nghĩ đây là chuyện gì thì chị đã bắt đầu tra tấn tôi, mà cả đời này có lẽ đây là tin tức tôi không bao giờ quên được.
- Lam và chị đã đính ước từ những người lớn trong gia đình, mới đầu thì không vì tình yêu nhưng giờ thì khác, sau chuyến đi ở Úc chị hiểu ra chị cần Lam (là quái gì ? chị ấy bỏ đi Úc giờ lại bảo cần anh là sao).Chị biết rất rõ mối quan hệ của hai người, nhưng Lam quen em là vì trong thời gian bị mất đi ký ức về chị và có lẽ e nên biết điều đó, thì ra đây chính là lý do chị ấy có số tôi và đang giữ máy của anh ?
Tôi thoáng nghe tim mình đập nhanh hơn, chân tay rụng rời, tôi đã làm gì sai chăng hay là tôi bị lừa ? tôi cố bình tĩnh và bắt đầu bằng 1 tá những câu hỏi cho người con gái trước mặt tôi, làm sao tôi biết chị là ai ? và chị đến đây với mục đích như nào thật ra lúc này cổ họng tôi đã chua chát lắm.
Tôi im lặng và bắt đầu lắng nghe từng lời chị ấy nói, ngày trước tụ chị yêu nhau nhưng chị quyết định đi Úc vì có vài lý do, nhưng anh thì yêu chị không lý do cái ngày chị đi chính là ngày anh bị tai nạn và mất đi một phần ký ức trước đó, cho nên khi e gặp Lam thì....tôi bắt đầu hiểu ra mọi chuyện vậy là bây giờ chị ấy quay về để lấy lại cái tình yêu mà mình đã bỏ rơi ư, còn tôi thì sao, tôi đã không còn nguyên vẹn nữa, ai sẽ hiểu điều đó cho tôi? Chị tiếp tục lấy cho tôi vài thông tin về những người trong gia đinh anh về lịch sử về anh và về mọi thứ của anh mà tôi nhớ có lần anh đã kể với tôi về những người trong gia đình, sao lại thế sao anh có thể nhớ hết nhưng lại quên đi chị ấy, mất đi ký ức về chị ấy. Tôi chỉ lơ mơ nghe chị ta nói nó là chứng mất trí tạm thời, vì một cú sốc.
Tôi cũng bị sốc, khá sốc đó chứ..trên đường đi về tôi không chạy xe mà chỉ dắt bộ chiếc xe đạp điện nặng là thế sao mà giờ nó cũng nhẹ nhàng lưới bộ cùng tôi và nước mắt thì rơi lả chả, tôi hiểu là giờ đây anh đang có lại ký ức về chị ấy và dừng quên đi ký ức về tôi, thật ra tôi muốn gặp anh, để chứng minh mỏi việc nhưng những bằng chứng chị Mai đưa ra làm tôi mất đi hẳn ý nghĩa ấy. Và rồi cuộc sống của tôi bắt đầu thay đổi, tôi trở bệnh, ít nói hơn và nhớ anh nhiều hơn...tôi hay nổi cấu vớ vẩn linh tinh và thậm chí không thường xuyên nghe lời Bố Mẹ. Tình cờ một hôm tôi uống say trong lúc không kiểm soát được tình hình thì tôi đến trước nhà anh (có lần anh chở tôi về ngang nhà để lấy ích tài liệu anh văn cho tôi ) nhưng lại thêm một bất ngờ khác làm tôi chao đảo hơn là thứ mà tôi đã uống trong người.
Một phụ nữ tầm hơn 40 và chị ấy, chị Mai đang tiễn một bác sĩ bước ra khỏi cánh cổng .. Cậu ấy đang dần khỏe lại, nhưng sẽ có chút di biến tôi hy vọng mọi người cần động viên và an ủi cậu nhiều hơn, đừng để cậu ấy lo lắng hay có những cảm xúc mạnh..
Người phụ nữ ấy lại nói, Mai con vào chăm cho em để Mẹ tiễn bác sĩ....chuyện gì nữa đây.
.. Đợi mình quay lại nhé cả nhà.
syncsync
ĐẠI BÀNG
10 năm
Bắt đầu chán chuyen nay roai, đoán dc kết quả rồi
(=.=!)
Đọc mà thấy sốt cả ruột =)))))


Gửi từ iPhone của tôi sử dụng Tinhte.vn
Bạn ơi tiếp đi, sao lâu quay lại vậy, lót gạch hóng tiếp chuyện nè, hay quá
Ời,,,bắt đầu éo le rồi hả, mà sao có nhiều cái thắc mắc quá trời...tiếp đi chủ thớt ơi.
Tôi thực sự rất sốc, với những gì mình nhìn thấy, cũng không biết là chuyện gì đang diễn ra.
Nhưng tôi đoán Mai không phải là ngươi yêu hay gì gì của anh cả, nhưng tại sao mọi người lại dối tôi ?
Mọi chuyện cứ rối ren lên tôi cũng mệt mỏi và khó chịu cái thứ gọi là tình yêu đầu.. rồi thì cái tháng mùa hè nóng nực cũng về..bài hát từ hồi quyết định không nghĩ đến anh nữa ngân nga ca khúc " tình đầu chỉ đẹp khi còn dang dở ".
Từ cái hôm đó khi đang mải suy nghĩ, lúc quay lại tôi gặp ánh mắt Mẹ anh nhìn mình với thái độ ngạc nhiên ...rồi những lần sau tôi đến để chỉ nhìn căn nhà nơi anh đang ở chỉ bắt gặp một dòng chữ " chuyển nhà bán gấp "..tôi cảm nhận được là hình như cả anh và mọi người đều không muốn gặp tôi, đối diện với tôi, uh thì còn gì đâu tôi đã cho anh hết rồi mà, bây giờ chắc anh cũng nghĩ tôi như một món đồ chơi nhưng thấy phiền phức nên muốn xa tôi ra.
Tôi chấp nhận, thế là cũng gần 4 năm trôi qua từ cái ngày tôi biết anh, bây giờ tôi khác lắm, tôi trở lại với chính mình, trổ mã nhanh hơn, duyên dáng với cân nặng 44kg và cao 1m62 tôi cũng khá thích, tôi chăm chỉ luyện tập thể thao (tôi muốn mình có sức dẻo dai, sự chịu đựng). tôi đang làm trong một công ty nước ngoài và nắm giữ chức trưởng phòng maketting nhờ 2 năm nổ lực khi ra trường Ba Mẹ cũng khá tự hào về tôi, nhưng tôi vẫn bị ám ảnh mãi thời gian của 4 năm về trước, nhiều lúc tôi vẫn trầm lặng và khép kín mình.
Hôm nay tôi phải đi gặp khách hàng cùng Sếp để đưa ra suggest cho đối tác, tôi dậy sớm và chỉ việc làm đẹp bởi tất cả đã được chuẩn bị tối qua, tôi chọn một chiếc đầm trang nhã ôm gọn đường cong cơ thể, thêm chút môi đỏ và một chút nước hoa ở cổ tay, xoay mình trước gương và ngắm thật kỹ, tôi cười nhẹ khi biết được vì sao mỗi lần đi qua văn phòng nam thì mọi ánh nhìn đều hướng về tôi, ah mà quên tôi không còn để mái tóc đen dài nữa, tôi nhuộm màu nâu và uốn nhẹ đuôi tóc như vậy tôi sẽ khong còn bắt gặp hình ảnh cô bé mà 4 năm về trước đã ngã vào lòng người đàn ông chạy trốn mình.
Tiếng còi xe trước nhà, đó chính là Sếp tôi, Sếp vẫn hay cho tôi quá gian và lần này cũng vậy sẳn tiện gặp khách, tôi đi nhanh xuống nhà và bắp gặp ánh mắt đó, ánh mắt nhiều lần như Sếp muốn nói rằng hãy cho tôi gần em..Tôi đang hoang mang thì Sếp đẩy cửa xe bảo tôi lên nhanh trở lại với thức tại ôi nhưng sao Sếp đến sớm hơn 40p nhỉ ? Sếp mở lời :
- Hôm nay em đẹp lắm, tôi thích bộ đồ em mang
- Tôi cười nhẹ " dạ cám ơn anh "
- Tôi đón em sớm hơn vì tôi muốn đưa em đến 1 nơi.
- Dạ ..(ớ mà đi đâu ?)
Dừng xe ở một quán cafe trên Nguyễn Tri Phương, chúng tôi đi theo lối cầu thang lên trên một căn phòng mà trước khi vào anh bảo tôi, nhắm mắt lại "chuyện gì nhỉ "...
Nắm nhẹ tay tôi ( ah mà quên nói với cả nhà là, thật ra cũng có mấy lần tôi cùng Sếp đi công tác, cũng có những lần tôi xao động với cử chỉ chăm sóc của Sếp, anh ấy đọc thân, chững chạc, thành công và biết cách quan tâm người khác kinh khủng ). Một căn phòng đầy hoa hồng với những ngọn nến được xếp hình trái tim, tôi há hốc miệng anh nắm nhẹ tay tôi một lần nữa " đồng ý cưới anh nhé, anh đã chờ đợi em từ lâu lắm rồi My ".
- Bất ngờ , mà không từ này không miêu tả hết được cảm xúc hiện tại của tôi, tôi đang như nào? tôi cảm nhận được những ánh nến , hoa hồng ..tôi trùng người lai hàng tá ý nghĩa trong đầu, còn anh thì chờ đợi câu trả lời của tôi, tôi chỉ mới 22 tuổi và sự nghiệp của tôi đang bắt đầu, tôi...và tôi đã đánh mất đời con gái tôi sẽ làm sao với anh ?
- Trả lời anh đi My, anh biết em bất ngờ nhưng anh cảm nhận được mỗi lần gần em là cảm xúc của anh càng mãnh liệt và chỉ có em mới cho anh cảm giác đó. Anh tin rằng mình sẽ đem đến cho em niềm hạnh phúc cả đời..
- Tôi vẫn đang suy nghĩ, tôi cũng có cảm giác với anh, tôi có yêu anh ? và rồi khi tôi định nói gì đó, bởi ngoài căn phòng có nhiều người đang chờ đợi câu trả lời của tôi, có ánh mắt ngưỡng mộ, ghen tị và rồi một ánh mắt quen thuộc là Anh...Anh chính là Anh Lam..tôi không hoa mắt chứ.
Tiếp đi bạn ơi, lâu quá 😃
Èo ơi hoài không thấy quay lại 😔
@hoaian195 Đợi mình nhé bạn, bên mình mạng đang chậm quá, post mấy lần mà toàn rớt mạng
Đó là một khoảng thời gian kéo dài, khi tôi mãi không quên ánh mắt của anh, cho đến hiện nay thì ánh mắt đó lại lần nữa đang nhìn tôi ngoài kia với vẻ đẩy ngạc nhiên hay bình thường.
- Trả lời anh đi My
Sếp vẫn đang giục tui, nhưng lúc nào đó không phải là câu trả lời cần thiết ở tôi nữa mà tôi muốn cài người đang nhìn tôi cơ, người đó mới là người cần nói hết những gì đã diễn ra trong 4 năm về trước và tại thời điểm này.
Tôi bỗng rơi giọt nước mắt...cũng không hiểu sao tôi lại thế có phải tôi hạnh phúc được một người đàn ông chuẩn tỏ lời cầu hôn, hay là giọt nước mắt hạnh phúc được hình lại anh của ngày xưa.
- Lâu nước mắt cho tôi, anh khẽ nói được rồi em có thể suy nghĩ và có thể trả lời cho anh khi em nghĩ xong chứ My ? Tôi gật đầu và thật may khi tôi có một người Sếp như này, dịu dàng ấm áp và luôn khiến mọi thứ dễ chịu.
Lúc này mọi ánh mắt đã giản ra và tôi cũng cảm thấy dễ thở hơn, nhưng bạn có biết trên đời này mọi thứ không dễ dàng như vậy nó luôn là quy luật của cuộc sống này, có khó khăn và thử thách có thất bại và thành công.. Tôi bỗng thoát ra cơn suy nghĩ khi Sếp đang bắt tay với anh, anh Lam..anh đó nhưng lạ quá cặp kính của anh đâu rồi ?
- My đây là Lam (vâng tôi biết chứ) đối tác công ty mình và lần này bên mình sẽ hợp tác cùng dự án, em trình bày suggest đã chuẩn bị đi, vâng đây là các thuyết trình và ý tưởng bên chúng tôi...........xe dừng lại trước cửa nhà tôi đúng 21h, đầu óc tôi vẫn còn đang ở đâu đó, tôi tự hỏi, anh đã ở đâu làm gì trong 4 năm qua, ak anh đã học và làm việc cho một công ty tài chính hàng đầu Mỹ, anh thành công đó anh tốt quá tốt thâm chí anh quá tốt nên tôi thấy thất vọng, đáng ra anh phải tồi tệ sau những gì đối xử với tôi chứ ? My..My em sao thế (tiếng gọi của Sếp làm tôi quay trở lại với thực tại) dạ em đây, em không sao Sếp ạ.
- Anh Thắng gọi bằng tên của anh, hay xưng anh cũng được, em đừng kêu như ở công ty xa lạ lắm.
- Dạ, em biết rồi, bỗng tôi giật nảy mình khi anh vội ôm tôi đặt nhẹ nụ hôn lên má với lời nói nhẹ nhàng làm sao, lời nói mà tôi cũng từng được nghe ở cái thời mới lớn ' hãy suy nghĩ về những gì anh nói nhé, rồi trả lời cho anh, giờ thì hãy vào nhà và ngủ thật ngoan em nhé ' . Tôi vào phòng nằm dài trên giường mọi sự việc vẫn rối tung lên như thế, tôi muốn quên, tôi muốn tất cả chỉ là giấc mơ và tôi không có gặp anh..My ak..Mẹ vào được chứ (tiếng Mẹ tôi gõ cửa ở ngoài) dạ Mẹ vào đi, có việc sao Mẹ.
- Không có gì Mẹ tính hỏi con ăn tối chưa, con ăn rồi Mẹ, Mẹ chưa ngủ ak. Mẹ chưa tự dưng hôm nay Mẹ mất ngủ (bao lâu rồi nhỉ tôi với Mẹ mới có dịp nói chuyện với nhau như thế này, không phải là Mẹ bận công việc thì cũng là tôi mỗi lần cơm xong, dọn dẹp là lại lên phòng vùi đầu vào những dự án.
- Mẹ chỉ muốn hỏi thăm con, công việc có tốt không ?
- Tốt lắm Mẹ ak, công ty con đang có nhiều dự án nên con hơi bận.
- Uhm, công việc tốt nhưng con nhớ giữ gìn sức khỏe, dạo này Mẹ thấy con ăn ít và có vẻ hơi ốm. Dù là gì cũng phải chăm sóc bản thân cho tốt con nhé..
Chuông đồng hồ reo, làm tôi giật bắn mình, tôi bị trễ giờ làm kinh khủng trong suốt thời gian tôi đi làm đây là vấn đề chưa hề xảy ra mà sáng nay tôi còn phải họp phòng về những gì tối qua đã trình bày (tôi chả muốn nghĩ về anh nữa, tôi cố vùi mình vào dự án và chắc tôi mệt quá thiếp đi 1h sau đó khi nhìn đồng hồ lúc 2h sáng). Đến tới công ty vội vàng cất xe và liếc nhìn đồng hồ 8h35 phút, ôi thật là tôi làm mất đi hình tượng của mình với Sếp chỉ vì mới hôm qua tôi được cầu hôn chăng. My em đến rồi ak, vào phòng giám đốc đang đợi em nhé (đó là trợ lý của tôi, nhưng chị lớn hơn tôi nhiều tuổi nên tôi nhận vai là em).
- Cốc cốc..vào đi, ak em ngồi đi anh muốn bàn với em một số vấn đề của dự án hôm qua đó, em không ngủ đủ giấc ak (chắc tại vẻ mặt của tôi) em có hơi khó ngủ và em xin lỗi vì sáng nay đáng lẽ em phải tới sớm hơn, 'không sao e ở đây rồi, giờ chúng ta nói chuyện tiếp nhé rồi anh sẽ mời em bữa trưa 😃 ' Đó chính là buổi trưa mà giờ này ngồi viết lại câu chuyện này tôi còn nhớ như in. 3 người trên bàn ăn, tôi, Sếp và anh đối mặt với nhau và đó là câu chuyện mời ăn trưa của Sếp, tôi vẫn còn choáng vì sáng nay cơ 'Dự án này bên công ty mình em sẽ làm cùng với Lam bên đó cũng đã đồng ý và em cố gắng hợp tác nhé, anh tin em sẽ làm tốt'. ....dạ anh
- Cái xe của tôi thường ngày vẫn tốt mà, nó còn rất tốt sao lại dở chứng hôm nay thế, một ngày thật mệt mỏi, tôi đang cố đạp chân số để giúp xe nổ máy chứ với hình dáng mỏng manh này mà dắt bộ chiếc vespa cả đoạn đường chắc tôi mệt đổ người. Xe em sao thế, để anh giúp..giọng nói này tôi có biết, không là giọng nói mà tôi khá nhớ....
yayaya11
ĐẠI BÀNG
10 năm
có phải là thật 😃
@yayaya11 chắc là thật ạ
yayaya11
ĐẠI BÀNG
10 năm
Chuyện kết thúc rồi hả bạn 😃
Chuyện của bạn như vậy, nhưng tớ thật sự cũng rất muốn iu một người bình thường thôi, chỉ muốn quan tâm bình thường thôi sao mà khó quá. Chỉ có tình yêu mang đến sự hạnh phúc nhưng cũng chính cái tình yêu đấy lại dập tắt đi sự hy vọng. Buồn, đau khổ, rớt nươc mắt vì tình liệu có đáng ko bạn nhỉ.

Xu hướng

Bài mới








  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2025 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019