Con mình học ở nc ngoài. Từ khi còn học lớp nhóm trẻ, những hôm tuyết rơi trời lạnh, vào giữa mỗi buổi cô giáo sẽ dẫn bọn trẻ chân chỉ đi tất không giày, chạy ra ngoài cửa cảm nhận chút lạnh rồi lại vào học tiếp, và việc này có trong hướng dẫn dạy trẻ của nhà nước.
Khi họp phụ huynh cũng rất nhân văn, chỉ có cô chủ nhiệm, phụ huynh và học sinh đó mà thôi. Cô sẽ hẹn mỗi phụ huynh đi kèm hsinh vào 1 giờ khác nhau. Không có họp chung rồi đánh giá như là 1 kiểu bêu xấu như VN.
Hàng tuần sẽ có thông báo phân tích tâm tư, tình cảm, cách nuôi dạy theo đúng tuổi phát triển của con, để đảm bảo những người có kỹ năng nuôi dạy kém cũng biết cách nuôi dạy con cho tốt.
Rất ít trẻ em béo, ít nhất là trong 10 đứa lớp mẫu giáo học cùng con tôi. Chúng gầy hoặc rất bình thường. Bữa ăn của chúng cũng rất bình thường. Các bà mẹ cũng không tọng cho con ăn nhưng thứ như ốc ếch lươn ba ba này kia chỉ vì nó bổ. (Bổ hay không chưa biết nha, chỉ nghe đồn mà thôi).
Thậm chí, ở Vn các bà mẹ được ép ăn từ khi có bầu. Vợ tôi bên này, đi khám hỏi bsi cẫn ăn gì, kiêng gì. Bác sĩ khuyên ăn uống đa dạng, đừng kiêng gì. Lạ là khi ra siêu thị tôi cũng không thấy bán sữa bà bầu, tôi hỏi mấy cô nhân viên họ cũng nói là không có sữa dành cho bà bầu. Mà ở Vn thì nhan nhản tràn ngập sữa dành cho bà bầu của Hàn Quốc.