Nghĩ sao về văn hóa "hết hạn rồi, bỏ đi thôi"?

sangtao70
1/8/2022 22:53Phản hồi: 0
Cuộc sống con người có được cải thiện, có được đánh giá về chất lượng hay không, cũng còn tùy theo nhu cầu tiêu dùng đang tăng nhanh. Quy luật tất yếu của kinh tế là khi có cầu thì ắt sẽ có cung. Vì thế, chúng ta đã và đang sống trong một xã hội sản xuất - tiêu dùng tương đối nhanh. Khi con người bắt đầu có của ăn của để, quyết định mua sắm những gì thường được đưa ra sẽ nhanh chóng hơn.

Để đáp ứng nhu cầu khổng lồ của khách hàng, các ngành hàng đã chọn sự ưu tiên để sản xuất ra các dòng sản phẩm tiêu dùng nhanh mà tiếng Anh gọi là FMCG (Fast Moving Consumer Goods). Thức ăn nhanh, thời trang nhanh, điện tử nhanh,... đang dần thống lĩnh thị trường. Tuy nhiên, hàng tiêu dùng nhanh, đa số là hàng có thời gian sử dụng ngắn hoặc dễ bị hỏng hóc. Và đối với người tiêu dùng hiện đại, không chỉ có quyết định mua mà quyết định vứt bỏ cũng sẽ được đưa ra khá nhanh chóng. Thay vì sửa chữa và tái sử dụng như các thế hệ trước đây đã làm, người trẻ hiện nay ưa chuộng xu hướng loại bỏ các sản phẩm mà họ cho là "đã quá hạn".

Trong một bộ phim điện ảnh của Việt Nam, có một nhân vật liên tục xuất hiện với chiếc xe Vespa cổ xưa. Cứ dăm ba bữa nửa tháng, chiếc xe lại bị trục trặc khiến cho cho chủ nhân của nó phải khốn đốn dắt bộ khắp các nẻo đường Sài Gòn. Người yho75 sửa xe thân thiết đã có lần hỏi người chủ chiếc xe: "Xe này đã cũ lắm rồi, suốt ngày bị hỏng hóc, tại sao chị không bỏ để mua xe mới?". Người chủ xe đáp lời: "Trên đời này có cái gì mà không bị hỏng? Hỏng hóc thì phải sửa. Quan trọng là nó có đáng được sửa hay không mà thôi?".

Có nhiều cặp tình nhân yêu nhau từ thời chiến tranh. Tình yêu lúc ấy cũng chẳng dễ dàng gì. Dù có khoảng cách xa nhau, nhưng họ vẩn đến với nhau, kết hôn và chung sống đến cả 50, 70 năm. Tuy rằng trong quá trình chung sống cũng có lúc giận hờn, trách móc nhau nhưng họ vẩn nương tựa vào nhau lúc tuổi già xế bóng. Thậm chí có người còn thú nhận, đã từng "chỉnh sửa về những lổi lầm của nhau, nhưng cũng vẫn tha thứ cho nhau để được sống trọn với nhau hết đời này".

Thế hệ trẻ ngày nay có lẽ khó có thể làm được điều ấy. Những ứng dụng hẹn hò như Tinder, Bumble, Facebook Match luôn cho phép người dùng tiếp cận dễ dàng hơn trong chuyện tìm kiếm bạn tình. Nỗi sợ cô đơn giữa những đô thị lớn cũng khiến cho người trẻ xa nhà dễ dàng lao vào cuộc yêu nhiều hơn trước kia. Quá trình tìm hiểu vì thế thường diễn ra rất nhanh chóng, lời tỏ tình được buông ra vội vã. Và cứ thế, người ta hối hả bước vào một mối tình mà không kịp cho nó thời gian chớm nở: những mối tình "chín ép vội vàng".

Hậu quả của những cuộc tình "chóng nở" chính là sẽ "sớm tàn". Chuyện yêu đương bây giờ chẳng khác ướm thử một chiếc áo mới mua là bao. Chỉ cần chiếc áo hơi chật hoặc hơi rộng, chủ nhân của nó sẽ ngay lập tức đào thải thay vì nghĩ đến việc mang ra hàng may đo sửa chữa lại. Lại càng hiếm có ai chịu giảm cân để mặc vừa một bộ quần áo mới vừa mua không lâu. Những chuyện tình chóng vánh đến rồi đi khiến cho người trong cuộc đôi khi cũng chẳng thể nhớ mặt gọi tên. Câu chia tay được nói ra nhẹ bẫng với một lý do phổ thông, mang tính quốc dân: "không còn hợp gu".

Có hai nỗi đau mà bất cứ ai cũng phải trải qua trong những năm tháng tuổi trẻ: thất tình thất nghiệp. Tuy nhiên, dường như hai chữ "thất" này đều bắt nguồn từ một chữ “bỏ”. Ở thời buổi này, người ta không chỉ dễ dàng từ bỏ một mối tình mà còn luôn sẵn sàng để "nhảy” việc. Mức độ gắn bó của người trẻ với một tập thể, tổ chức, doanh nghiệp đang ngày càng giảm nhiều. Ngay khi một trong những vấn đề: môi trường làm việc cạnh tranh cao, sếp khó tính, lương cơ bản thấp,... xuất hiện, nhiều lời cam kết gắn bó lâu dài sẽ lập tức bị phá bỏ. Việc lao động trẻ đồng loạt rời bỏ doanh nghiệp đã không còn là tin tức mới lạ đối với thị trường tìm kiếm việc làm.

Thời đại của mạng xã hội đã trao cho chúng ta những cơ hội hoàn toàn mới mẻ so với các thế hệ trước: cơ hội làm quen, kết bạn bốn phương. Mục tiêu sáng lập nền tảng Facebook của ông Mark Zuckerberg chính là nhằm để kết nối con người với nhau. Thế nhưng, đôi khi những nhà sáng lập lại quên mất rằng "vòng tròn mối quan hệ xã hội" (Social Circle) của con người chỉ có giới hạn. Những kết nối mới được tạo ra, đồng nghĩa với việc những kết nối khi đã "hết hạn" sẽ bị loại bỏ. Kỷ nguyên số khiến cho nhiều tình bạn nhanh chóng bị kết thúc chỉ từ những hiểu lầm qua tin nhắn. Guồng quay cuộc sống hối hả thúc đẩy con người tiến về phía trước thay vì nên dừng lại và nhìn về quá khứ, nhìn về những mối giao tiếp đã bị bỏ lỡ mà không có bất cứ nỗ lực sửa chữa nào từ cả đôi bên. Và cứ như thế, những tình bạn đi đến hồi kết nhanh như cách người ta nhấn nút "unfriend" vậy.

Đau đớn và tàn nhẫn hơn cả có lẽ chính là sự từ bỏ gắn liền với hai tiếng "gia đình". "Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng. Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày". Cũng giống như bất cứ món hàng nào, chu kỳ sống của con người cũng có giới hạn nhất định. Càng về những ngày "cận date", cuộc sống của một con người lại càng có nhiều vấn đề nảy sinh như chân chậm, mắt mờ, bệnh tật dai dẳng,... Khi cha mẹ không còn nhạy bén, không thể tự chăm sóc bản thân, con cái cũng đã chọn hành động "buông bỏ" bằng cách đưa cha mẹ tới viện dưỡng lão và phó thác mọi trách nhiệm cho người dưng.
Cha mẹ có nghĩa vụ nuôi dạy con cái. Khi hoàn thành nghĩa vụ ấy, cha mẹ sẽ mất "hết tác dụng". Vậy người ta thường làm gì với một món đồ đã "hết tác dụng"?

Sưu tầm
Chia sẻ

Xu hướng

Xu hướng

Bài mới








  • Chịu trách nhiệm nội dung: Trần Mạnh Hiệp
  • © 2025 Công ty Cổ phần MXH Tinh Tế
  • Địa chỉ: Số 70 Bà Huyện Thanh Quan, P. Võ Thị Sáu, Quận 3, TPHCM
  • Số điện thoại: 02822460095
  • MST: 0313255119
  • Giấy phép thiết lập MXH số 11/GP-BTTTT, Ký ngày: 08/01/2019