Nhớ Sài Gòn
Nằm hoài cũng chán,ngột ngạt với số đông người đang điều trị bệnh,mùi thuốc,mùi hoá chất khử trùng,bổng nhiên lại cảm thấy nhớ Sài Gòn .
Nhớ những ngày lang thang ở Sài Gòn chụp choẹt vài ba tấm hình cho vui .
Sài Gòn có gì mà nhớ?
Thì đây:
Sài Gòn là một mảnh đất kỳ lạ, ồn ào hỗn tạp nhưng bình yên nhẹ nhàng, xa hoa lộng lẫy nhưng giản dị chân thành.
Sống ở mảnh đất này lâu ngày, người ta thường thấy tha thiết với nó dẫu hằng ngày vẫn kêu than nó nắng nôi, kẹt xe hay giá cả đắt đỏ.
Tình cảm đối với Sài Gòn kỳ thực rất khó định nghĩa và ngoại trừ mấy anh nhạc sĩ, mấy anh nhà thơ, nhà báo, chẳng mấy người sống ở Sài Gòn dụng lòng bày tỏ thứ tình cảm đó.
Cũng như chính bản thân Sài Gòn, mấy thế kỷ qua bao dung hàng triệu con người, cho họ nơi ăn chốn ở, cho họ áo mặc chốn học hành, nhưng vẫn im lìm có nói gì đâu.
Chúc anh em ngày đầu tuần vui vẻ .