Nếu để ý, bạn sẽ dễ dàng nhận thấy hầu hết các vận động viên Tennis đều mặc trang phục màu trắng khi ra sân. Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao lại như thế?
Trang phục màu trắng đã trở thành truyền thống của những người chơi Tennis nhiều thế kỷ. Màu sắc này không chỉ giúp người chơi nổi bật ngoài sân đấu, mà còn trở thành xu hướng thời trang trong đời sống hàng ngày.
Mặc dù hầu hết các giải đấu đều nới lỏng quy định về màu sắc trong trang phục, nhưng Wimbledon - giải đấu danh giá trong giới Tennis ở Anh, cũng như nhiều câu lạc bộ tư nhân khác trên thế giới, vẫn duy trì chính sách nghiêm ngặt này dù cho vấp phải nhiều sự phản đối.
Ban đầu, Wimbledon cho phép trang phục “chủ yếu là màu trắng” (predominantly white), cho phép người chơi có thể phối thêm 1 số chi tiết màu sắc. Giống như cách mà Serena Williams đã làm trong trận đấu năm 2010, với trang phục lấy cảm hứng từ dây tây và kem.
Trang phục màu trắng đã trở thành truyền thống của những người chơi Tennis nhiều thế kỷ. Màu sắc này không chỉ giúp người chơi nổi bật ngoài sân đấu, mà còn trở thành xu hướng thời trang trong đời sống hàng ngày.
Mặc dù hầu hết các giải đấu đều nới lỏng quy định về màu sắc trong trang phục, nhưng Wimbledon - giải đấu danh giá trong giới Tennis ở Anh, cũng như nhiều câu lạc bộ tư nhân khác trên thế giới, vẫn duy trì chính sách nghiêm ngặt này dù cho vấp phải nhiều sự phản đối.
Ban đầu, Wimbledon cho phép trang phục “chủ yếu là màu trắng” (predominantly white), cho phép người chơi có thể phối thêm 1 số chi tiết màu sắc. Giống như cách mà Serena Williams đã làm trong trận đấu năm 2010, với trang phục lấy cảm hứng từ dây tây và kem.
Tuy nhiên, một năm sau khi Roger Federer bị cấm thi đấu vì mang đôi giày thể thao đế cam hồi năm 2013, quy định của Wimbledon cấm các chi tiết có màu sắc sặc sỡ. Hiện nay quy định của Wimbledon yêu cầu trang phục thi đấu phải “gần như là trắng hết” (almost entirely white). Lần mà quy định trên sân đấu Tennis được nới lỏng gần nhất là hồi năm ngoái, cho phép các tuyển thủ nữ được mặc quần đùi tối màu để phù hợp hơn với chu kỳ sinh lý nữ.
Nhưng câu hỏi ở đây là tại sao trang phục Tennis phải gắn liền với màu trắng?
Một trong những lý do dễ nhận thấy nhất là màu trắng giúp hạn chế hấp thụ nhiệt cũng như khó để lộ dấu vết mồ hôi hơn. Quy định này có vào những năm 1880, khi đó vết mồ hôi bị coi là mất thấm mỹ và không phù hợp đến mức mà người ta quyết định nên mặc đồ màu trắng khó lộ vết hơn. Kể từ đó, màu trắng trở thành tiêu chuẩn cho những vận động viên Tennis.
Tuy nhiên, màu sắc của trang phục còn bắt nguồn từ một lịch sử lâu đời hơn như thế và có liên quan đến địa vị xã hội.
Quần vợt bắt nguồn từ thế kỷ 12 bởi các tu sĩ Pháp, sau đó trở thành môn thể thao của vị vua và quý tộc từ thế kỷ 16. Khi đó, Tennis được chơi trong nhà. Đến đầu những năm 1800, Tennis ngoài sân cỏ phát triển ở Anh, môn thể thao này trở thành biểu tượng của sự giàu có và đặc quyền. Đặc biệt hơn khi Tennis là môn hiếm hoi cho phép phụ nữ tham gia. Và thế là, những buổi chơi Tennis trở thành cuộc tụ họp xã hội của tầng lớp thượng lưu.
Quảng cáo
Khi ấy, quần áo của phụ nữ quả thật là khá bất tiện cho việc chơi thể thao. Đầu những năm 1880, phụ nữ mặc trang phục thường ngày với váy đầm dài, áo nịt ngực, váy lót và mũ rộng vành vướng víu, cản tầm nhìn. Hếu hết những người phụ nữ vào thời đó sẽ đeo thêm yếm hoặc tạp dề bên ngoài để tránh vết bụi bẩn và vết cỏ. Những chiếc tạp dề này thường có túi để đựng những trái bóng tennis.
Đến năm 1884, phụ nữ mới có trang phục chơi Tennis riêng làm từ cotton, vải lanh, lụa,… màu trắng, mũ cũng có kích thước nhỏ hơn. Tuy nhiên, những chiếc đầm Tennis đó vẫn còn lớp lót ren và đường thêu tinh xảo, điều này cho thấy mục tiêu chính của trang phục thời này vẫn là thời trang hơn là sự thoải mái. Theo quan điểm khi đó, chỉ có những người giàu có, không phải làm việc chân tay mới đủ khả năng giữ cho trang phục trắng sạch sẽ cả ngày.
Đến năm 1890, trang phục toàn màu trắng trở thành quy định bắt buộc tại giải đấu Wimbledon. Qua thời gian, mặc dù quần vợt không còn là môn thể thao chỉ dành riêng cho những người giàu có và giới thượng lưu. Người chơi ở khắp thế giới có thể mặc bất cứ trang phục gì họ thích. Nhưng khi bước ra sân ở một số giải đấu và các câu lạc bộ lâu đời ở bờ biển phía đông nước Mỹ và châu Âu, thì họ vẫn phải tuân thủ luật lệ về trang phục.
Theo (1), (2), (3)